THẦN KHỐNG THIÊN HẠ

Trái cây kia cũng không phải là rất lớn, lớn nhỏ có chừng cỡ ngón cái, ánh vàng rực rỡ đâm vào nhãn cầu người ta, thịt quả ngăn nắp kia lộ ra trận trận lực hấp dẫn mãnh liệt.

Kim Linh quả, linh quả trân quý thất giai đê cấp.

Nó là linh quả Kim thuộc tính, đối với nhân loại cùng linh thú Kim thuộc tính đều có được công hiệu vô cùng cường hãn.

Đối với Luyện dược sư mà nói, có thể lợi dụng nó luyện chế ra thất giai tinh phẩm đan dược Kim Linh đan, có thể giúp bất kỳ Địa Hoàng giai nào trực tiếp đột phá lên Thiên Tôn giai, hơn nữa sau khi đạt tới Thiên Tôn giai còn có thể không có bất kỳ bình cảnh gì, chỉ cần năng lượng đầy đủ liền có thể trực tiếp đạt đến Thiên Tôn đỉnh phong; Kim Linh đan cũng có thể giúp cao cấp Thiên Tôn kim thuộc tính gia tăng năm tầng tỷ lệ đột phá tới Huyền Đế giai, cho dù đột phá thất bại, cảnh giới cũng sẽ không bị ảnh hưởng nửa điểm. Bởi vậy có thể thấy được độ trân quý của Kim Linh quả.

Loại quả thụ này trưởng thành kỳ là hai ngàn năm, lại qua ba ngàn năm mới thành thục, sau khi thành thục mới có thể kết xuất kim hoa, lại qua năm ngàn năm mới có thể kết xuất trái cây. Kim Linh quả bình thường có thể kết xuất năm quả cũng không tệ rồi, mà gốc Kim Linh thụ này lại kết xuất ra bảy khỏa Kim Linh quả, quả nhiên là hiếm thấy chí cực.

Trải qua bước đầu phán đoán của Lăng Tiếu, bảy khỏa Kim Linh quả này tuyệt đối đều là thứ tốt vượt qua vạn năm trở lên.

Lăng Tiếu nhìn đến nước miếng cũng muốn chảy ra, nội tâm lâm vào trong mâu thuẫn cực độ.

Nội tâm của hắn nhiều lần nghĩ tới:

- Hái hay là không hái?

Như loại cao giai linh thảo này không có linh thú thủ hộ đó là đánh chết hắn cũng sẽ không tin tưởng.

Một khi hái được, hắn nhưng không có năng lực thừa nhận lửa giận của cao giai linh thú kia.

Chỉ sợ cao giai linh thú kia nhẹ nhàng thở một cái cũng có thể đem hắn tiêu diệt.

Lăng Tiếu ở trên thân cây Kim Linh thụ kia liếc mắt một cái, trừ nóng mắt ra vẫn là nóng mắt a!

Đây quả thực giống như là nhìn thấy tuyệt sắc mỹ nữ không mặc quần áo ở trước mắt, rất muốn nhào tới ngắt lấy, đáng tiếc cái này thường thường cũng sẽ là một loại hấp dẫn trí mạng.

Lăng Tiếu xoa xoa đôi bàn tay, trong lòng càng ngày càng là nôn nóng rồi.

Muốn hắn buông tha cho bảy khỏa Kim Linh quả ở trước mắt này là không thể nào, nhưng mà hắn lại không nghĩ ra phương pháp xử lý càng tốt hơn, cái này khiến cho hắn buồn bực chí cực.

- Mẹ kiếp, hoặc là không làm, dứt khoát liền cả gốc Kim Linh thụ cũng nhỏ đi.

Lăng Tiếu cắn răng làm ra một cái quyết định điên cuồng.

Vốn hái Kim Linh quả đã là khiêu chiến cực hạn của hắn, mà Lăng Tiếu lại còn nghĩ ngay cả cây cũng nhổ sạch, không thể không nói hắn thật là tài cao gan lớn.

Lăng Tiếu hít sâu một hơi, sau đó lẩm bẩm nói:

- Lục lão, thời điểm hiện tại ngươi nên đi ra ngoài thay ta ta chia sẻ một chút rồi.

Lời của hắn vừa dứt, một đạo lục sắc ảnh tử xuất hiện ở trước mặt hắn.

Lục Ông một chút cũng không thay đổi, vẫn là lão đầu tử toàn thân phát lục kia.

- Tiểu hữu, chuyện gì cần lão phu động thủ, lão phu cái lão cốt đầu này còn chưa có khôi phục đủ đâu.

Lục Ông rất là khó chịu nói.

Mấy ngày nay lão ở trong thức hải của Lăng Tiếu khôi phục không ít tinh nguyên, thời gian dần qua đều có chút muốn sống ở trong thức hải của Lăng Tiếu mà không muốn ra rồi.

- Lục lão, ngươi ở bên trong ngốc lâu như vậy, hắn là đi ra ngoài hoạt động một chút, còn có ích cho cả người khỏe mạnh a!

Lăng Tiếu lộ ra nụ cười giảo hoạt nói.

Lục lão hiểu rõ tính cách của Lăng Tiếu, biết mình không làm chút gì mà nói, chỉ sợ hắn lại muốn hướng lão nghiền ép tinh nguyên rồi.

- Nói đi, có cái gì cần để lão phu làm, chỉ cần không tổn hại tinh nguyên của lão phu, mọi chuyện đều dễ nói.

Lục Ông đáp.

- Lục lão thật là đủ sảng khoái!

Lăng Tiếu vuốt mông ngựa nói, tiếp theo hắn chỉ chỉ Kim Linh thụ kia nói:

- Ta muốn một gốc quả thụ kia, hi vọng Lục lão có thể phát huy một điểm thần thông, đem đại gia hỏa thủ hộ quả thụ kia đuổi sang một bên, cái vấn đều này không lớn đi!

Lục lão hướng Kim Linh thụ kia nhìn lại, sau đó ánh mắt trở nên có chút khó coi:

- Thủ hộ nó nhưng là thất giai linh thú, ngươi... Ngươi để cho ta đi đối phó nó, ngươi đây không phải là muốn mạng của lão phu sao? Ta không đi!

- Lục lão, ngươi sao có thể như vậy được, bình thường không có chuyện gì ta cũng không làm phiền ngươi nha, hiện tại gọi ngươi bàn bạc chuyện nhỏ liền ba lần bốn lượt, đây cũng quá không đủ bằng hữu đi!

Lăng Tiếu vẻ mặt mất hứng nói.

- Ai nha, nếu như lão phu ở thời kỳ toàn thịnh muốn đối phó tên kia có thể tiến hành, vấn đề là ta hiện tại ngay cả một nửa thực lực cũng chưa khôi phục được, không có biện pháp đối phó nó a!

Lục Ông giải thích.

- Lục lão nghiêm trọng rồi, ta chỉ muốn để cho ngươi hấp dẫn lực chú ý của nó, chờ sau khi ta đem quả thụ lấy đến tay chúng ta lại hội hợp, ta nghĩ ngươi nhất định tùy thời có thể tìm tới ta đi.

Lăng Tiếu nói.

Lục Ông trở nên có chút trầm mặc.

Lăng Tiếu có chút lo lắng Lục Ông thật không đáp ứng, tiếp theo hắn còn nói:

- Lục lão, ngươi hẳn là cảm giác được linh khí nồng đậm trong phiến sơn mạch này đi, ở chỗ này ta nghĩ ngươi nhất định có thể tìm được bổn nguyên tinh hoa khôi phục tinh nguyên cho ngươi, nếu như ngươi giúp ta lần này, ta liền cùng ngươi hợp tác, giúp ngươi cướp lấy những thứ ngươi muốn.

Lục Ông hai mắt tỏa sáng, nói thẳng:

- Chuyện này là thật?

- Ta được xưng là đàng hoàng khả ái, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong...

Lăng Tiếu rất là rắm thúi nói.

Song hắn còn chưa nói xong, Lục Ông liền chịu không được ngắt lời nói:

- Được rồi, ta tin tưởng ngươi là được, nói đi muốn ta làm như thế nào?

- Không phải mới vừa nói sao? Ngươi đi đem tên kia dẫn dắt rời đi, không cần cùng nó chính diện giao chiến, chờ sau khi ta đắc thủ, ngươi lại nghĩ biện pháp thoát thân.

Lăng Tiếu nói.

- Tốt, ngươi nói chuyện cần giữ lời, trở lại phải cùng ta đi tìm đồ mà ta muốn.

Lục Ông rất dứt khoát đáp một tiếng, tiếp theo lão liền bay ra thật xa.

Sau đó ở ngoài ngàn thước liền phát ra từng đợt tiếng ầm vang.

Chỉ thấy một chỗ sơn phong bị một căn thân cây cự đại hoành tảo đập xuống.

Tiếp theo một đạo kim sắc ảnh tử cường đại bay lên trời.

Một đạo thanh âm bạo tạc phát ra:

- Thứ gì dám đến địa bàn của Ngưu gia sinh sự!

Chỉ thấy một đầu kim sắc Độc Giác Ngưu thú cự đại hướng địa phương phát ra tiếng vang kia bay tới.

- Cô lỗ!

Lăng Tiếu nhìn hoàng kim Độc Ngưu thú gióng như ngọn núi nhỏ kia nuốt vào một ngụm nước bọt, sau lưng cũng toát ra một thân mồ hôi lạnh.

Hắn đang may mắn chính mình không có mạo muội hành động, dạng to con như vậy nhưng là linh thú thất giai trung cấp cường đại, đừng xem vóc người của nó rất là cồng kềnh, nhưng mà tốc độ lại một chút cũng không chậm, hơn nữa một sừng kia còn có thể phá ra công kích mau lẹ, lấy Cổ Hoàng thần công hiện tại của hắn căn bản không phòng ngự được.

Bình luận

Truyện đang đọc