THẤT THẤT TÔI YÊU EM


Dịch Tấn nhìn họ rồi lắc đầu mỉm cười "Cậu ta vẫn lạnh lùng như xưa"
Chu Tước Minh kéo tay Hình Thất Thất phóng nhanh ra xe, tuy có vẻ là đang giận nhưng anh không khỏi tùy mị, dịu dàng, cô cũng vậy mà nhìn anh rồi cười thì "Anh ghen à?"
Chu Tước Minh liền trả lời "Phải rồi"
"Anh với cậu ta quen nhau sao?"
"Ừm!.

.

cậu ta là bạn thân của anh từ hồi còn học đại học, em nhớ không cậu ta hay đi chung với anh đó"
"Ò! thảo nào nhìn cậu ta quen vậy"
Chu Tước Minh liền ké sát mặt với Hình Thất Thất thủ thỉ nói "Em để ý anh cũng ghê ấy chứ?"
Hình Thất Thất lúc này đỏ ửng mặt lên đẩy anh ra, rồi đảo mắt nhìn lung tung "Ai! ai để ý anh chứ!"
Chu Tước Minh liền bật cười, xoa đầu Hình Thất Thất.

"Ting ting ting!.

.


" Tiếng chuông điện thoại của Chu Tước Minh vang lên.

"Alo"
"Chu Tổng hôm nay có cuộc họp quan trọng, bà Cotillard đã đồng ý thúc đẩy hai tập đoàn tiến vào thị trường Châu Âu, Hội đồng quản trị đang chờ ngài"
"Được rồi, tôi về ngay"
Hình Thất Thất nhìn Chu Tước Minh mừng rỡ "Bà ấy đồng ý rồi sao?"
"Ừm!.

Em có công lớn lắm đấy" câu nói có hơi mỉa mai.

"Được rồi để anh đưa em về"
"Không cần đâu, anh đến công ty đi em còn có chuyện phải làm nữa"
Hình Thất Thất tính mở cửa xe định đi thì bị Chu Tước Minh níu lại"Này khoan đã, em không được phép nói chuyện với thằng nào khác nữa đấy!"
Hình Thất Thất cười phì, hôn nhẹ lên má của Chu Tước Minh "Được rồi!"
! ! !.

.

Hình Thất Thất trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Đêm ấy cô ngủ rất ngon giấc, nên cũng không để ý đến cuộc gọi của Chu Tước Minh, sáng ra cô mới phát hiện ra là anh ấy gọi cho cô nhiều cuộc như vậy, cũng không hiểu anh ấy gọi mình nhiều cuộc vậy làm gì, cô không quan tâm lắm, mới thức dậy cô cũng chưa tỉnh ngủ lắm, lấy tay dụi mắt rồi bảo đảo đi thẳng vào nhà tắm để đánh răng rửa mặt.

Bước xuống lầu thì gặp Phong Diệc Thần đang ngồi ăn sáng cùng với Hà Tĩnh Hy.

"Tĩnh Hy hôm nay chúng ta đi chơi đi"
"Hả đi chơi ở đâu?"
"Lẽ cả thành phố này không có một nơi nào để chơi hay sao?"
"Ừm!.


Hay đi mua sắm đi!"
"Em lại tái phát bệnh nữa à?"
"Anh không thích thì thôi!"
"À! ừ Được rồi mua sắm thì mua sắm"
Hình Thất Thất nhìn thấy họ không nhịn nổi mà bật cười lên, cô mới đi xuống bàn ăn ngồi xuống và nói "Anh Diệc Thần sau này nên mở một fashion shop cho chị ấy quản lý luôn đi"
"Phải rồi bệnh nghiện sưu tầm trang phục cô ấy có đầu thai mới hết"
Nói một hồi, Phong Diệc Thần mới đứng dậy đưa Tĩnh Hy đi ra ngoài, anh mới thắc mắc quay lại hỏi cô "Thất Thất, hôm nay Chu Tước Minh không đưa em đi chơi sao?"
"Hả, hôm nay là ngày gì sao?" Hình Thất Thất thắc mắc hỏi
"Đúng là em ngây thơ thật, hôm nay là ngày lễ tình nhân ấy"
Vừa nói xong, thì họ nghe tiếng chuông cửa "Tíng toong", Phong Diệc Thần mới nhìn cô cười "Vừa mới nhắc tào tháo thì tào tháo tới, thôi anh đi đây, trả lại khoảng không gian cho hai người"
Thất Thất mới mỉm cười "Hai người đi chơi vui vẻ "
Chu Tước Minh bước vào, cố tặng hỏi Thất Thất "Hôm qua anh gọi em sao em không nhấc máy"
"À!.

tại Hôm qua em mệt quá nên ngủ lút tới sáng luôn với lại điện thoại để chế độ yên lặng nên không nghe thấy"
"Hôm nay, chúng ta đi chơi đi" Chu Tước Minh vui vẻ ôm cổ Thất Thất nói
"Được, đợi em lên thay đồ đã"
Một hồi sau, nhìn thấy Thất Thất đi xuống thấy cô ăn mặc như vậy tùy đẹp nhưng anh không ăn ý "Em thay bộ khác đi, cái này hở quá" cái đầm này chỉ trễ vai một ít thôi.

"Ơ!.


cái Này anh tặng em mà, nó cũng đâu có hở lắm đâu!" Hình Thất Thất ngơ ngác nói.

Bệnh ghen của anh ngày càng nặng rồi!
Suy nghĩ của Chu Tước Minh "sao mình lại tặng cô ấy bộ này chứ, lỡ như ra ngoài cô ấy là tâm điểm của mấy thằng đàn ông khác thì sao" anh ngẫm nghĩ một lúc rồi nói "Thôi được rồi, chúng ta đi thôi!"
"Vâng"
Ngày lễ tình nhân, hai cặp tình nhân có một không hai cũng đã lên đường đi hẹn hò.

Họ trải qua quãng thời gian vô cùng vui vẻ, họ tiến trình từng hành trình như một cặp tình nhân bình thường, họ gỡ bỏ đi thân phận là Chủ tịch của hai tập đoàn lớn, hóa thân vào người bình thường dắt tay bạn gái mình đi dạo phố rồi đi ăn kem, đi chơi công viên khu vui chơi giải trí, rồi đi xem phim!.

.

Khoảng thời gian này thật là vui vẻ biết bao.

Họ hạnh phúc khi được ở cùng người mình yêu, ngày hôm ấy họ vui chơi đến mệt mỏi cả người, tuy mệt nhưng họ vô cùng cảm thấy thỏa đáng.




Bình luận

Truyện đang đọc