CHƯƠNG 821: VẤN ĐỀ ĐAU ĐẦU.
Bất quá hắn mặc dù háo sắc, có thể còn không đến mức bị mất đi tâm trí, biết thân phận Hoàng hậu Bùi Mạn đặc thù, tạm thời lúc này chưa thể đụng vào đến mức cuối cùng, nhưng hai cung nữ bên cạnh nàng, thì hắn đâu có nhiều cố kỵ như vậy.
-Nếu điện hạ không chê, thì cứ tại ngay chỗ này để cho các nàng phục thị.
Hoàng hậu Bùi Mạn sụp mi, liền khéo léo né qua một bên, nhưng trong lòng âm thầm cười lạnh.
Ngụy Vương do dự một chút, cứ việc lý trí nói cho hắn biết, đem cái hai cung nữ mang về vương phủ mới là lựa chọn sáng suốt, thế nhưng là nhìn thấy cách đó không xa cái giường phượng kia, trong lòng của hắn liền bừng bừng lại dâng lên một cỗ tà hỏa, bởi vì cái giường này có đặc thù, toàn bộ từ trên xuống dưới Kim Quốc, chỉ có một nam nhân có thể leo lên trên cái giường này, đó chính là hoàng đế! Bây giờ có cơ hội sớm tại trên cái giường này hưởng thụ một phen, đối với hắn dụ hoặc thật sự là quá lớn.
-Chuyện này làm sao .. . .
Ngụy vương ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng cước bộ lại không chút do dự hướng đến giường phượng đi đến.
Vén lên trướng mạn chung quanh giường phượng, Ngụy vương nhìn thấy Triệu Viên Viên cùng Triệu Hô Nhi lộ nửa thân trần co lại ở trong chăn nhút nhát nhìn lấy, hắn nhịn không được nuốt nước miếng, quay đầu lại nhìn qua Bùi Mạn:
-Nương nương có muốn đứng ngoài tại bên cạnh quan sát không vậy?
Hoàng hậu Bùi Mạn lộ ra một nụ cười quyến rũ:
-Điện hạ muốn ta nhìn sao?
Ngụy Vương bị nàng nụ cười kiều mỵcủa nàng làm cho trong lòng nhảy một cái, chợt nhớ tới bàn tay của hắn vừa duỗi vào trên cái khe thịt âm hộ nung núc của nàng có chút rỉ nước, liền nghĩ thầm nàng gặp phải phụ hoàng người yếu nhiều bệnh ốm yếu, nếu có thể để cho nàng mở mang kiến thức về khả năng oai hùng anh phát của bản vương lúc trên giường, nói không chừng còn có thể dẫn tới nội tâm của nàng dập dờn, chủ động ôm ấp yêu thương với bản vương. . .
-Nương nương nếu muốn nhìn, thì cứ xem đi, bản vương không ngại,
Ngụy vương nói xong quay đầu nhìn qua trong chăn hai nàng, xoa xoa tay liền nhào qua,
-Hai mỹ nhân, bản vương tới đây.
Lúc này HSm nữ tử đâu còn nhịn được nữa, cả người nàng phù quang lược ảnh với Cửu Âm Bạch Cốt Trảo hướng phía sau Ngụy vương bay tới.
-Điện hạ cẩn thận….
Ẩn nấp ở trong bóng tối tên Ám Vệ luôn cảm thấy đêm nay có chút quỷ dị, cho nên hắn một mực ngưng thần đề phòng, lúc nhìn thấy HSm nữ tử xuất hiện, hắn vội vàng rút ra tế kiếm hướng phía HSm nữ tử công tới.
Bời vì HSm nữ tử thế phóng đến quá nhanh, hắn vì cứu Ngụy vương, đem công lực toàn thân thôi động đến cực hạn, cả người giống như một làn lưu tinh hướng phía giường phượng kích bắn tới, trong lòng có lòng tin tuyệt đối, chính mình nhất định có thể đuổi kịp thế công kích của HSm nữ tử đến trước khi nàng chạm vào Ngụy Vương.
Đột nhiên tên Ám Vệ toàn thân chấn động như bị trọng chùy đánh trúng, thân người không bị văng đụng vào trên tường bên cạnh, vẻ mặt lộ ra như không tin, giãy dụa ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy một nam tử mi thanh mục tú, vẻ mặt lạnh lùng đứng tại cách đó không xa.
"Trong phòng này làm sao có thể còn có người?" Khi tiến vào nơi này, hắn đã dùng khí thế kiểm tra cả phòng, ngoại trừ trên giường phượng có hai cô nương, hắn căn bản không có phát giác được bất luận kẻ nào, bây giờ liên tục phóng ra hai người, điều này chứng minh võ công đối phương đều cao hơn hắn.
-Điện hạ …thế là xong. . .
Đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn trước khi tắt thở, bị Tống Thanh Thư toàn lực nhất kích, hắn chưa có thể lập tức mất mạng, vì là trong lòng vẫn còn một chấp niệm, bởi hắn muốn nhìn rõ ràng đến tột cùng kẻ xuất thủ là ai, bây giờ tâm nguyện đã thành, hắn cũng nhịn không được nữa liền vong mạng.
Lúc này HSm nữ tử cũng đã chế trụ Ngụy vương, quay đầu thì nhìn thấy Tống Thanh Thư đã gϊếŧ chết tên Ám Vệ, tên Ám Vệ tốc độ đã rất nhanh, thế nhưng Tống Thanh Thư lại là như chớp sáng không nhìn thấy, trong nháy mắt đã xuất hiện ở bên cạnh thân tên Ám Vệ , nhẹ nhàng nhất chưởng vô thanh vô tức trong nháy mắt đánh vỡ tâm mạch đối phương.
HSm nữ tử khϊếp sợ, nàng biết Tống Thanh Thư võ công rất cao, nhưng không nghĩ tới cao đạt đến loại trình độ này, trước đó tại Thái Hòa điện nàng và tên Ám Vệ đã từng giao thủ qua, nàng biết đối phương một thân võ công không kém gì mình, thế mà bây giờ lại bị nhất chiêu của Tống Thanh Thư đoạt mạng!
Cho dù Tống Thanh Thư đánh lén, thế nhưng là đánh lén đến mức độ một cao thủ cấp bậc này không hề có lực hoàn thủ, trong nháy mắt bị gϊếŧ chết, toàn bộ trong giang hồ đoán chừng cũng không có mấy người có thể làm được.
Nếu nói nhìn thấy Ám Vệ bị Tống Thanh Thư trong nháy mắt gϊếŧ chết, HSm nữ tử đã là chấn kinh, còn Ngụy vương thì là sợ vỡ mật, những năm gần đây Ám Vệ giúp hắn vượt qua vô số nguy cơ, trong lòng hắn, tên Ám Vệ này có võ công đã là cao thủ tối cao trong thiên hạ, nào biết được tại trước mặt tên nam tử này, thủ hạ của mình thế mà một chiêu cũng chống đỡ không xong.
-Các ngươi. . . các ngươi muốn làm gì?
Ngụy Vương lớn tiếng muốn kêu gọi đám thị vệ, thì HSm nữ tử bên cạnh đã sớm chuẩn bị, trong nháy mắt liền điểm á huyệt hắn, rơi vào đường cùng, hắn chỉ đem hi vọng duy nhất phóng tới trên thân Hoàng hậu Bùi Mạn, bất quá khi hắn nhìn thấy Hoàng hậu Bùi Mạn đang cười lạnh đứng tại bên người hai cao thủ thần bí này, thì trong lòng rốt cục tuyệt vọng.
"Ta là nhi tử của Hoàng thượng, tiện nhân ngươi chẳng lẽ dám gϊếŧ ta sao!" Chỉ tiếc là hắn bị điểm huyệt đạo, những lời này hóa thành tiếng nghẹn ngào vô ý nghĩa.
-Bản cung biết ngươi lúc này đang suy nghĩ cái gì, chỉ tiếc bản cung không có hứng thú cùng ngươi nói nhảm.