THIÊN TÀI TRIỆU HỒI SƯ


Edit& beta: senna_lam

Ngay sau đó Hỏa diễm sói hướng về phía đám người rống to một tiếng, lập tức một đoàn nhiệt cực nóng hướng về phía bọn họ đánh tới, trong lòng các đồng học đều như có một trận khủng hoảng đột kích, có người đã hoàn toàn lạnh run toàn thân lập tức nhanh chân xoay người bỏ chạy ra ngoài, một người vừa chạy khỏi hơn nữa hỏa đầu sói to như thế tư thái thì khủng bố như vậy, nên bọn họ cũng ý thức được lời nói đó của Kasha không phải là nói đùa.

Thần sắc Mộ Dung Nhiễm biến đổi, lập tức xoay người rời đi, Thước Linh Lợi cũng theo sát phía sau nàng đi, thành viên Viêm xã lấy tốc độ nhanh nhất rút lui khỏi nơi này, mà mấy đội ngũ dự thi khác mặc dù có chút kinh ngạc nhưng cũng mau chóng ly khai khỏi nơi này, rất nhanh hiện trường vừa rồi còn náo nhiệt hò hét hiện giờ không còn người nào, Vân Phong quay đầu nhìn đám người bên Đại ca.

Vân Thăng đối với Vân Phong gật đầu sau đó cũng kéo Mộc Tiểu Cẩm đứng dậy, Khúc Lam Y lại đối Vân Phong cho cái mị nhãn,“Tiểu Phong Phong, chúng ta tất cả đều đi rồi, ngươi cũng không cần phải cố kỵ cái gì biết không?”

Trong lòng Vân Phong hơi chấn động, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, Khúc Lam Y cho một cái hôn gió, thản nhiên tiêu sái đi ra ngoài,“Tiểu Phong, phải cẩn thận.” Mộc Tiểu Cẩm quan tâm mở miệng nói, Vân Phong gật đầu, Vân Thăng chỉ là nói một câu,“Đại ca ở bên ngoài chờ muội, mau ra sớm một chút.”

Vân Phong nhịn không được thấp giọng bật cười, vài người cuối cùng cũng đều rút lui khỏi nơi này, Kasha xoay quá đối với trọng tài lão sư nói:“Lão sư, ngài vẫn là trước hết mau đi ra ngoài đi, về phần kết quả, chờ một chút nữa tự nhiên sẽ biết.”

Trọng tài lão sư nuốt một chút nước miếng, lập tức nhanh chân đi ra ngoài, trong đầu chỉ có một ý niệm, mau chóng thông báo cho chủ nhiệm Thái Đức và Phó hiệu trưởng đại nhân!

Lễ đường trong Ma Tang phút chốc rỗng tuếch, chỉ còn lại Kasha và Vân Phong còn đứng ở phía trên, không còn có bóng dáng người nào mà ở bên ngoài lễ đường hiện hiện giờ đứng một rừng người, ai nấy cũng nhìn xung quanh nhưng không có dũng khí đi vào bên trong. Bởi vì Kasha thả ra con sói kia quá mức khủng bố, vậy mà lại còn có thêm một lọ hỏa diễm dược tề, nếu như bình dược tề đó được sử dụng luôn vậy hậu quả sẽ.......


Bên trong lễ đường, Kasha đang chậm rãi mở hỏa diễm dược tề ra, chất lỏng màu đỏ vừa xuất hiện Hỏa diễm sói liền hứng thú phấn xông đến, giống như một loại đồ ăn ngoan cứ tham lam ăn vào hết, trong khoảnh khắc cường độ hỏa nguyên tố lại lần nữa tăng vọt, mà sắc mặt Kasha cũng đã hơi trắng bệt.

“Lấy thực lực của ngươi mà muốn khống chế nó thật sự quá miễn cưỡng.” Vân Phong lạnh lùng liếc qua Kasha, Kasha ha ha cười to, cố gắng đứng thẳng thân mình, hai má tái nhợt nhìn về phía Vân Phong, Hỏa sói bên cạnh giơ cổ lên cao đột nhiên rống lên một tiếng, Vân Phong cảm nhận được hỏa nguyên tố đang tăng dần lên, cấp tám hậu kỳ, cao nhất, đột phá đến cấp chín, cấp chín giai đoạn trước, trung kỳ, hậu kỳ, cao nhất!

Như tọa độ tăng với tốc độ rất nhanh, rõ ràng Kasha chỉ mới cấp sáu vậy mà vừa sử dụng hỏa nguyên tố xong thế nhưng đã đạt tới cấp chín trình độ cao nhất! Theo năng lượng của hỏa nguyên tố cấp bậc cũng không ngừng tăng lên, sắc mặt Kasha càng ngày càng trắng, đây không phải là năng lượng mà nàng có thể tiếp nhận, một ma pháp sư cấp sáu muốn khống chế ma pháp nguyên tố cấp chín, điều này không thể nghi ngờ giống như một tiểu hài nhi đến chỉ huy một đại nhân vật.

Kasha hung hăng cắn môi, thân thể đã muốn đạt tới cực hạn, hỏa diễm dược tề tuy rằng cường đại nhưng cũng có tác dụng phụ rất lớn, muốn chiếm được lực lượng cường đại thì cái giá ngươi phải trả chính là đại giới! Kasha cắn chặt môi, một đôi mắt hung hăng trừng mắt nhìn Vân Phong, không nghĩ thua, vô luận như thế nào, cũng phải đánh bại người trước mặt này!

Hỏa nguyên tố bảo trì ở trạng thái cấp chín cao nhất nhưng là vẫn đang rất không ổn định, tựa hồ còn có xu thế nóng lòng muốn thử tăng trưởng, Vân Phong cũng hiểu được có chút bất khả tư nghị, tốc độ nhanh như vậy tăng năng lượng lên xem ra đây chính là quân bài chiến đấu của nàng ta! Thực lực của chính mình tuy không đề cập tới điều kiện cao nhất nhưng lại có thể làm cho nguyên tố tăng tới cảnh giới kinh người như thế xem ra ma pháp sư, cũng không phải dễ khi dễ!

Tinh thần lực của Vân Phong đột nhiên trào ra, trong nháy mắt phong tỏa cả phiến không gian này, tuy rằng đã phong tỏa không gian nhưng Vân Phong cũng không thể xác định rằng phong tỏa này có thể bị phá tan hay không, dù sao cường độ năng lượng của Hỏa diễm sói không ổn định, nó tựa hồ rất nôn nóng muốn đột phá cấp bậc thêm lần nữa! Một khi đột phá đến thống lĩnh cấp bậc, vậy thì phong tỏa này đối với nó cũng chả làm được chuyện gì.

“Tốc chiến tốc thắng!” lời nói của Tổ tiên theo trong đầu Vân Phong nhớ tới,“Hỏa diễm dược tề mặc dù có nghịch thiên công hiệu, nhưng lại có thời gian hạn chế, thời gian duy trì sẽ không vượt qua ba giờ, tiểu tử mau tốc chiến tốc thắng!”

Ba giờ...... Vân Phong mặc niệm, ba giờ cũng không tính là quá ngắn thời gian sao...... Kasha cười ha ha,“Sợ sao? Nếu hiện tại ngươi nhận thua, ta có thể cho ngươi cơ hội này.”


Vân Phong nâng lên mắt, nhận thua? Trong tự điển của nàng cũng chưa từng có từ này!

“Tê --!” Cự mãng thú màu lam đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú, thân hình to lớn màu thủy lam đã muốn vọt qua, Kasha vừa thấy, Hỏa diễm sói bên cạnh cũng phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa,“Rống --!”

Thân ảnh màu lam và màu đỏ chạm vào nhau, Cự mãng màu băng lam đột nhiên vặn vẹo thân mình cuốn lấy thân thể to của Hỏa diễm sói, Hỏa diễm sói cũng không yếu thế mở miệng rộng hung hăng cắn trên thân thể của Cự mãng.

“Xích xích xích!” giống như thanh âm của bàn ủi đỏ thẩm đặt vào trong nước vang lên, hỏa và thủy va chạm lẫn nhau, hai bên nhất định tương sinh tương khắc, phát ra một tiếng vang chói tai.

Dù sao cũng là ma pháp nghĩ hóa cự thú, không phải ma thú chân chính, không có trí tuệ của ma thú chỉ có được bề ngoài và hình dáng của ma thú, trừ cắn xé, đập thì không còn động tác gì, hai cự thú đánh nhau mang đến từng đợt tiếng vang chói tai, hai cự thú tiếp xúc với nhau cũng sinh ra phiến phiến sương trắng, rất nhanh toàn bộ lễ đường đều bị sương trắng tràn ngập, dần biến thành mông lung không rõ ràng.

“Rống --!” một tiếng rống giận dữ từ mặt đất vọng lên đột ngột, âm thanh rống giận từ lễ đường Ma Tang phát ra, bên ngoài đám người nghe được, không khỏi dẫn tới một trận xôn xao.

“Sao lại thế này? Bên trong rốt cuộc đã thế nào? Xem ra đánh rất kịch liệt......”

“Các ngươi nói xem, ai sẽ thắng? Vân Phong hay là công chúa điện hạ?”


“Điều này khó mà nói được, chắc ngươi cũng cảm nhận được Hỏa diễm sói to lớn lợi hại như vậy, nếu đánh ra một chiêu không tốt, nơi này sẽ bị đốt thành tro bụi.....”

Các học sinh đều ra sức nghị luận, mỗi người cũng vẫn cố gắng ngước mặt lên nhìn về phía bên trong, tuy rằng cái gì cũng không thấy nhưng vẫn nhìn,“Rống --!” Một tiếng gầm rú kịch liệt truyền đến, mang theo một cỗ áp lực vui sướng của cự thú truyền tới, giống như bị phá tan cấm kỵ, cùng với thanh âm gầm rú này, một cỗ nhiệt lửa nóng trong nháy mắt mạnh mẽ vọt lại đây!

“Lui về phía sau!” một thanh âm hét lớn vang lên, tiếp theo là một đạo màu thủy lam bình chướng thật lớn bao phủ ở phía trên hữu đệ tử, cổ sóng nhiệt kia đụng tới màu thủy lam bình chướng liền phát ra khoảng cách, giống như một cái hoành đầu đánh thẳng vào cự thú đụng một cái vào trên mặt tường lập tức dừng thế công.

Vả mắt đen sầm của Phó hiệu trưởng đứng ở một bên, trong tay cầm ma trượng cũng run nhè nhẹ, một đôi mắt gắt gao dừng ở phương hướng lễ đường, Thái Đức đứng một bên sắc mặt đã muốn không thể nào dùng lời nói mà hình dung được nữa.

“Thái Đức, lập tức đi đến hoàng đô, mời Tang Cừ đại nhân đến!”

Thái Đức hai mắt trừng lớn,“Phó hiệu trưởng, đã nghiêm trọng đến vậy rồi sao?”

Phó hiệu trưởng quay đầu nhìn Thái Đức liếc mắt một cái, vẻ mặt nghiêm túc dị thường,“Ta chỉ có thể ngăn cản trong chốc lát, sự tình đã muốn có chút không khống chế được, nếu không muốn làm cho trường học Ma Tang bị san thành bình địa vậy thì lập tức mau đi thỉnh Tang Cừ đại nhân lại đây!”

Thái Đức lập tức gật đầu, cái gì cũng không nói xoay người chạy vội đi, Phó hiệu trưởng nhìn thoáng qua trên vẻ mặt có chút kinh hoảng của đệ tử, lập tức cao giọng nói:“Lập tức lui về phía sau, ai cũng không được tiếp cận nơi này!”

Theo lời nói của Phó hiệu trưởng ra lệnh cả đám người đều lui về phía sau, cách lễ đường càng ngày càng xa, Vân Thăng chặt chẽ lôi kéo tay Mộc Tiểu Cẩm, có chút lo lắng nhìn về phương hướng của lễ đường, mà vẻ mặt Khúc Lam Y nhàn nhã đứng ở một bên, trên mặt một chút lo lắng đều không có.


“Tiểu Phong sẽ không sao chứ......”, đôi mắt to của Mộc Tiểu Cẩm gắt gao nhìn chằm chằm về phương xa, cái gì cũng không nhìn thấy nhưng nàng vẫn muốn nhìn, cước bộ lui rất chậm tựa hồ không muốn lui lại.

“Lo lắng cái gì? Cho dù Tiểu Phong Phong có việc, không phải còn có ta sao?” Khúc Lam Y cười ha ha, con ngươi đen mang theo ý cười nhìn về phía địa phương phát ra tiếng náo động, sự tình phát triển đến bước này xác thực có chút khó có thể đoán trước được, Kasha có chút điên cuồng tựa hồ muốn duy trì mặt mũi nàng ta ngay cả phải trả giá cũng dám làm, hỏa diễm dược tề sao, nàng ta thật đúng là hạ vốn gốc......

Vân Thăng trừng mắt nhìn Khúc Lam Y, cảm thấy miệng của nữ nhân này giống như quạ đen, muội muội của mình mới không có khả năng xảy ra chuyện gì, chính mình muội muội người khác không rõ ràng lắm nhưng hắn là rất rõ ràng, Vân Phong là triệu hồi sư! Triệu hồi sư cương đại như vậy thì làm sao có thể xảy ra chuyện gì được chứ!

Bên trong lễ đường vừa rồi tràn ngập hơi nước trong nháy mắt đã bị bốc hơi hầu như không còn, vẻ mặt Vân Phong u ám nhìn cự thú trước mặt rõ ràng lại đang bành trướng,“Kasha, ngươi thật sự là không muốn sống nữa!” Cự mãng màu băng lam vừa rồi bị Hỏa diễm sói hung hăng cắn một ngụm đâm thủng, mặt Kasha đã muốn không có chút máu, thân mình cũng lung lay sắp đổ đứng ở nơi đó, mà tay của nàng rõ ràng lại mở ra thêm một lọ hỏa diễm dược tề!

Ba bình, ba bình hỏa diễm dược tề!

Kasha ha ha nở nụ cười, sắc mặt trắng bệch giống như quỷ,“Vân Phong, nhìn thấy không! Nhận thua đi, ha ha ha ha!”

Sau khi Hỏa diễm sói hấp thu cả ba bình hỏa diễm dược tề xong đã nhanh chóng tăng lên tới thống lĩnh cấp bậc! Thời gian qua đi hai giờ, nói cách khác đầu cự thú thống lĩnh cấp bậc này chỉ lại am pháp nghĩ hóa thêm một giờ nữa!

“Nữ nhân chết tiệt!” Vân Phong hung hăng thấp giọng mắng một câu, theo tình hình nàng ta đã hoàn toàn không khống chế được cự thú này, Hỏa diễm cự thú tựa hồ cũng hiểu được điểm này muốn đột phá không gian Vân Phong đã phong tỏa, Vân Phong cảm nhận được nhiệt độ càng ngày càng lên cao, nhìn Kasha đến bây giờ còn không giác ngộ được, lạnh giọng cười,“Nghĩ như vậy có thể thắng ta? Kasha, ngươi đừng có nằm mơ!”

“Cái gì!” ý cười vừa rồi của Kasha ngưng kết ở bên miệng,“Không thể thắng ngươi? Phá xà của ngươi đã sớm không còn, ngươi xem đến sao có thể thắng ta! Hỏa diễm sói của ta hiện tại có thể một chưởng giết chết ngươi, ngươi......!” Kasha rốt cuộc cũng nói không nên lời gì, chính xác mà nói nàng mở miệng nhưng lại phát không âm thanh gì, nàng vừa nhìn thấy cái gì, nhìn thấy gì, đó là, đó là......!


Bình luận

Truyện đang đọc