THIẾU GIA CON NHÀ GIÀU ĐÍCH THỰC TÁI HÔN

Diệp Huyên Thành không chỉ có tạo danh tiếng trong nước cho Khâu Gia Tửu phường, mà cũng đã bắt đầu quảng bá ở nước ngoài, rượu trắng tương đối nổi tiếng trong nước, xuất khẩu ra nước ngoài doanh số vẫn luôn rất tốt nhưng rượu Khâu gia không đi theo lộ tuyến doanh số, mà là đi theo lộ tuyến dựa vào sự quý giá của nó.

Nửa tháng sau, lúc sắp ăn tết, Diệp Huyên Thành lại mang theo Khâu Hàn xuất ngoại, tuy rằng là ra nước ngoài làm việc nhưng Khâu Hàn cảm thấy chắc Diệp Huyên Thành không muốn ở lại Diệp gia cùng một nhà Diệp lão gia tử ăn tết, cho nên mới dẫn cậu ra nước ngoài ngay lúc này.

Sau khi xuống máy bay, bọn họ ngồi xe đến khách sạn, bên ngoài tuyết vẫn đang rơi, Khâu Hàn tò mò nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

“Đang xem cái gì vậy?” Diệp Huyên Thành thấy Khâu Hàn xem nghiêm túc như vậy còn tưởng rằng cậu đang tìm cái gì đó.

Khâu Hàn thu hồi ánh mắt lại, quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên Thành: “Tuy rằng cháu học chuyên ngành ngoại ngữ nhưng đây là lần đầu tiên cháu được xuất ngoại đó nha.”

Diệp Huyên Thành trầm mặc trong chốc lát, giơ tay vuốt ve gương mặt Khâu Hàn: “Sau này, chú sẽ dẫn cháu đi càng nhiều nơi hơn nữa, được không?”

“Được ạ.” Khâu Hàn cười ôm lấy cánh tay Diệp Huyên Thành, đem đầu dựa vào trên vai y.

Tới khách sạn rồi, giám đốc tự mình dẫn một đoàn người ra nghênh đón, lúc này Khâu Hàn mới biết được, thì ra đây là khách sạn của Diệp Huyên Thành. Bọn họ đi thang máy lên tầng cao nhất, trực tiếp vào phòng riêng dành cho Diệp Huyên Thành.

Khâu Hàn lấy hết đồ trong hành lý ra, Diệp Huyên Thành đứng ở trong phòng khách gọi điện thoại, đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa, Khâu Hàn bước nhanh đi qua mở cửa.

Mở cửa ra, nhìn thấy Trương Đồng đứng ở ngoài cửa, Khâu Hàn hơi sửng sốt, sau đó mới nhớ ra là mỗi lần Diệp Huyên Thành xuất ngoại, trên cơ bản đều là Trương Đồng phụ trách đi theo.

“Có việc sao?” Khâu Hàn hỏi.

“Đây là văn kiện Diệp tổng muốn, công ty bên này mới vừa đưa lại đây.” Trương Đồng đem chồng văn kiện trong tay đưa qua, sau đó xoay người lấy thêm một chồng văn kiện trong tay trợ lý đưa cho Khâu Hàn: “Đây là văn kiện yêu cầu Diệp tổng mau chóng xem xong rồi ký tên.”

Khâu Hàn tiếp nhận văn kiện ôm trong tay nói: “Tôi đã biết, còn chuyện gì khác không?”

“Mấy ngày tiếp theo, Diệp tổng cần đi gặp một số người quan trọng, thời gian và địa điểm tôi sẽ nói với cậu, cậu cần lập tức nhớ cho kỹ, thời điểm chỉ có cậu ở bên cạnh Diệp tổng, cậu phải phụ trách nhắc nhở Diệp tổng.”

“Anh có thể trực tiếp gửi tin nhắn hoặc là gửi gmail cho tôi.” Khâu Hàn nhìn hắn nói: “Lần nào bí thư Trần cũng làm như thế.”

“Có chút xíu việc mà cậu không nhớ được sao?” Trương Đồng nhíu mày nói.

“Tôi có thể lập tức nhớ kỹ chừng đó nội dung hay không cũng không quan trọng, quan trọng là tôi yêu cầu anh tự mình gửi lịch trình thời gian địa điểm cho tôi.” Khâu Hàn biểu tình nghiêm túc mà nói: “Vạn nhất anh cố ý nói sai thời gian, sau đó còn cố ý vu khống là tôi nhớ lầm, chẳng phải là tôi hết đường chối cãi sao?”

“Tâm phòng bị của cậu còn rất nặng nha.” Trương Đồng lạnh giọng nói.

“Phòng người cần phòng thôi, đặc biệt là lúc đối mặt với anh đó Trương bí thư.” Khâu Hàn lôi kéo khóe miệng giả cười nói: “Anh ỷ mình là bí thư, đã làm khó xử không biết bao nhiêu trợ lý khác rồi, trong lòng anh chẳng lẽ không hiểu rõ điều này sao?”

Mặ Trương Đồng lạnh tanh nhìn Khâu Hàn.

“Còn có việc gì khác không?” Khâu Hàn lại hỏi một lần nữa, thấy Trương Đồng không nói lời nào, cậu trực tiếp đóng cửa lại.

Trương Đồng nhìn cái cửa trước mặt hắn đột nhiên đóng lại, theo bản năng né ra sau, sau đó tức giận trừng mắt nhìn cánh cửa.

Trợ lý đứng sau Trương Đồng, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Trương bí thư, tôi thấy quan hệ của Khâu trợ lý cùng Diệp tổng hình như tốt lắm, tôi cảm thấy tốt nhất là đừng đắc tội cậu ta đi?”

“Người có quan hệ không tồi cùng Diệp tổng không chỉ có mình cậu ta.” Trương Đồng lạnh lùng nói: “Tôi thật muốn nhìn, cậu ta có thể kiêu ngạo được bao lâu!”

Khâu Hàn thấy Diệp Huyên Thành còn đang trò chuyện, đem văn kiện để lên trên bàn, tiếp tục sửa sang lại hành lý.

Sau khi Diệp Huyên Thành kết thúc cuộc trò chuyện, giơ tay nhìn thoáng qua thời gian, đối với Khâu Hàn nói: “Đi thay quần áo đi, chú mang cháu đi gặp một người.”

Khâu Hàn chỉ văn kiện trên bàn: “Trương bí thư nói, đây là văn kiện công ty bên này đưa tới, còn có một số văn kiện yêu cầu chú mau chóng ký tên.”

Diệp Huyên Thành nói: "Để trong thư phòng trước, thay quần áo đi rồi chúng ta lập tức ra cửa.”

“Được ạ.” Khâu Hàn bưng chồng văn kiện đặt vào trong thư phòng, sau đó lại đi vào trong phòng tắm thay quần áo, theo Diệp Huyên Thành cùng nhau ra cửa.

Lên xe, Khâu Hàn hỏi: “Chúng ta đi gặp ai vậy?”

“Một người có thể xem như là bạn cũ của bà ngoại cháu, lần này phát triển Khâu Gia Tửu phường ở đây, nếu anh ta có thể hỗ trợ nói giúp thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”

Khâu Hàn tự hỏi một chút nói: “Bà ngoại cháu đã qua đời nhiều năm, dù là bạn cũ của bà ngoại cháu, cũng không có khả năng sẽ giúp chúng ta không điều kiện đi?”

Diệp Huyên Thành cười cười nói: “Sao có thể để cho người khác hỗ trợ không không được, chỉ là có ân tình này thì nói đến việc giao dịch sẽ càng dễ dàng hơn một chút.”

Khâu Hàn hiếu kỳ nói: “Ở nước ngoài người ta cũng chú ý đến nhân tình sao?”

Diệp Huyên Thành nói: “Trên thế giới có rất nhiều loại quan hệ, quan hệ nhân mạch, quan hệ nhân tình, chỉ là phương thức cùng trình độ có lẽ sẽ bất đồng thôi.”

Khâu Hàn gật đầu.

Xe tiến vào trong một biệt thự cao cấp, Khâu Hàn cùng Diệp Huyên Thành xuống xe, quản gia bước tới đón tiếp bọn họ, dẫn bọn họ đi gặp chủ nhân nơi này.

Khâu Hàn rất nhanh liền gặp được một ông lão râu xồm, Diệp Huyên Thành duỗi tay: “Chào ngài, tiên sinh Bratt.”

“Diệp tiên sinh, đã lâu không gặp.” Bratt bắt tay cùng Diệp Huyên Thành.

Diệp Huyên Thành hướng Bratt giới thiệu nói: “Vị này chính là cháu trai của Khâu lão phu nhân, Khâu Hàn.”

Khâu Hàn nhìn Bratt nói: “Chào ngài, tiên sinh Bratt, cháu là Khâu Hàn, rất vui khi được gặp ngài.”

“Ta cũng rất vui khi có thể lại lần nữa nhìn thấy cháu đó.” Bratt lộ ra nụ cười hòa ái, nhìn Khâu Hàn nói: “Chúng ta đã từng gặp qua, cháu còn còn nhớ rõ không?”

Khâu Hàn sửng sốt một chút, sau đó rất nghiêm túc nhớ lại nhưng hoàn toàn nhớ không ra chuyện cậu đã từng gặp Bratt..

Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn một cái, đối với Bratt nói: “Lúc ấy vẫn còn nhỏ, cho nên không nhớ rõ là chuyện bình thường.”

- ---------------------------------------

Bình luận

Truyện đang đọc