THIẾU NIÊN CỬU HOANG



Nhóm người Lâm Thanh tiến vào khu rừng hồi lâu, thế nhưng chung quanh vẫn im ắng âm trầm, không có một chút sinh khí nào.

Xoẹt! Bỗng nhiên một tiếng phá không vang lên, Hàn Nguyệt Sinh như mọc mắt sau lưng lập tức quay người xuất chưởng đánh bay thứ tập kích.

Đó là một con rắn màu đen, 1 chưởng của Hàn Nguyệt Sinh đánh nó nhão nhoét đập vào một cành cây, đây chỉ là mở đầu, sau đó là vô số ám khí cùng cành cây chốc chốc lại bay đến từ tứ phía.

5 người quay lưng lại tựa vào nhau phòng thủ, không gian tối đen như mực cùng tiếng lá cây xào xạc khiến ngũ quan bọn họ bị hạn chế rất nhiều, trong mắt Lâm Thanh lập tức sáng lên điểm điểm màu lam, ánh mắt hắn sắc bén đảo qua, hắn nhìn thấy 4 linh hồn đang di chuyển cao tốc xung quanh mình.

"Mắt ta có chút đặc biệt, ta có thể nhìn thấy kẻ địch, bọn chúng có 4 người, ta sẽ tấn công 1 tên khiến trận thế của chúng gián đoạn, nhân cơ hội đó chia ra giải quyết từng tên một!" Lâm Thanh nói, những người khác đều ừ một tiếng đồng ý, trong hoàn cảnh này, lựa chọn duy nhất là tin tưởng Lâm Thanh, bọn họ không có biện pháp nào tốt hơn.

Lâm Thanh tập trung hai mắt khóa trúng một mục tiêu, hắn lập tức lao thẳng đến hắc ảnh kia, kiếm sắt trong tay Lâm Thanh tức thì hóa thành một vệt sáng trắng lóe lên trong đêm đâm thẳng đến ngực hắc ảnh.

Hắc ảnh phản ứng chậm một nhị khiến thanh kiếm đâm gần đến ngực mới vội vàng chếc đi yếu hại, mũi kiếm bị một thanh đoản đao gạt sang một bên đâm lệch tim.

Lâm Thanh tận dụng lợi thế rút mũi kiếm ra thi triển Bạch Mộc kiếm thức, kiếm sắt như hóa thành một chiếc lá phiêu đãng tấn công liên tục mà không có quy luật, hắc ảnh có chút chật vật chống đỡ.


Kiếm quang như một tín hiệu, 3 đạo hắc ảnh còn lại lập tức lao đến 4 người kia, một tên trong đó cầm đại đao vung lên chém vào cổ Hàn Nguyệt Sinh, lưỡi đao lờ mờ có khói đen quấn quanh, sắc bén lạ thường!

Hàn Nguyệt Sinh không hề hoang mang, trên tay phải hắn ngưng tụ nội lực nổi lên màu vàng kim mạnh mẽ cản lại một đao này!

Hắc ảnh muốn rút đao, nhưng hắn phát hiện đao của mình giống như bị đá đè kẹp chặt, cố hết sức cũng không thể rút ra, tay trái Hàn Nguyệt Sinh cũng nổi lên kim quang đấm mạnh vào bụng bắc ảnh trước khi hắn kịp hồi thần.

Hắc ảnh phản ứng cực nhanh buông đao tiếp quyền, Hàn Nguyệt Sinh ném đại đao sang một bên đối chưởng với hắc ảnh.

Bên kia, một hắc ảnh nhân khác cầm liêm đao tấn công Lý Uyển Tâm, liêm đao lưỡi cong dài, móc xuống cực hiểm khiến nàng chỉ có thể tránh đi chính diện.

Kỳ Tuyết Anh cùng Huyền Định bị một hắc ảnh đeo quyền sáo bằng sắt, Kỳ Tuyết Anh dùng một thanh đoản đao, Huyền Định chỉ biết La Hán quyền cơ bản, hắn vừa mới bước vào Uẩn Khí cảnh, người kia chiêu chiêu hung mãnh không sự bị thương, ép hai người chật vật chống cự.

Lâm Thanh xuất kiếm liên tục, lưỡi kiếm như lá rụng liên miên tấn công khắp người hắc ảnh, nhưng vẫn không thể tổn thương những nơi yếu hại.

Hắc ảnh phòng thủ chặt chẽ, khảm đao trong tay hắn lúc gạt lúc chặn ngăn cản thế công.

Đoản đao gạt sang mũi kiếm của Lâm Thanh, hắc ảnh xuôi theo lưỡi kiếm kéo ra một đoàn hỏa hoa vung quyền vào bụng Lâm Thanh, Lâm Thanh phản ứng nhanh nhạy dùng tay phải chặn lại, nhưng thế công của hắn cũng đã bị trì hoãn.

Hắc ảnh thừa cơ áp sát Lâm Thanh, đoản đao vung lên muốn cắt đứt yết hầu hắn.

Suy nghĩ Lâm Thanh đột nhiên trở nên nhanh khủng khiếp, đoản đao trong tay hắc ảnh như thể thả chậm lại gấp đôi, đây là Thần Vi tăng thêm tốc độ phản ứng, nhưng chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn.

Lâm Thanh lập tức sử dụng Thấu Hồn Nhãn, lam quang lóe lên trong mắt, hắc ảnh kia đột nhiên trì trệ, linh hồn hắn bị xé ra một vết rách, trong mắt hắn hiện lên vẻ thống khổ lăn xuống đất kêu loạn, Lâm Thanh nhanh tay xuất kiếm đâm xuyên đầu hắc ảnh.

Hắn cảm thấy có chút đau đầu, liên tục sử dụng Thấu Hồn Nhãn cùng vừa rồi tăng tốc tư duy cực hạn khiến linh hồn Lâm Thanh chịu áp lực không hề nhỏ.

Lúc này khóe mắt Lâm Thanh nhìn thấy Kỳ Tuyết Anh cùng Huyền Định đang cùng hắc ảnh đeo quyền sáo giao thủ.

Huyền Định võ công kém nhưng căn cơ rất tốt miễn cưỡng chịu ăn vài quyền rồi bị đánh bay không dậy nổi, Kỳ Tuyết Anh bị đánh đến khóe miệng chảy máu, y phục trên người nàng vốn mỏng manh, qua một hồi chiến đầu đã tả tơi chỉ còn một mảnh quần lót, cặp vú trắng bóc nảy lên tưng tưng mỗi khi nàng di chuyển, dáng người nóng bỏng hoàn toàn lộ ra.

Nhưng lúc này chẳng ai còn hơi sức đi ngắm nghía quan tâm, Lâm Thanh lập tức nhấc kiếm phi thân đến, lưỡi kiến ánh lên bạch quang đâm thẳng đến sau gáy hắc ảnh quyền sáo.


Người này phản ứng cực nhanh dùng tay phải cản lại, tiếng "keng!" vang lên, quyền sáo chỉ hiện lên một lỗ mờ.

Hắc ảnh quyền sáo một đấm đẩy lùi Kỳ Tuyết Anh, tay phải gã nắm chặt lưỡi kiếm cùng lúc đó xoay người đánh mạnh như roi quét vào hông Lâm Thanh.

Lâm Thanh không kịp thu kiếm chỉ có thể buông tay lùi lại tránh đi.

Hắc ảnh nhân bóp nát mũi kiếm ném sang một bên, hắn lắc lắc đầu vang lên âm thanh răng rắc, quyền sáo nắm lại đấm thẳng chính diện Lâm Thanh.

Lâm Thanh biết mình đấu sức không lại, hắn lập tức tránh ra, quyền đầu tiên đập tan một gốc cây, quyền thứ hai gần như đến ngay lập tức hiểm hiểm xẹt qua mặt Lâm Thanh cắt ra một vệt máu.

"Kiếm đến!" Kỳ Tuyết Anh là lớn ném kiếm sắt đến, Lâm Thanh thừa cơ tiến lấy quay người xuất kiếm.

Lưỡi kiếm sáng lên bạch quanh, quỹ đạo mũi kiếm vẽ thành một đóa bạch liên bổ thẳng đến hắc ảnh nhân, một trong 36 kiếm chiêu cơ bản của Bạch Lâm kiếm pháp, Tỏa Liên!

Kiếm chiêu bịt kín yếu điểm, không thể né tránh, chỉ có thể phòng thủ!

Nhưng hắc ảnh nhân không hề quan tâm, hắn bất chấp vết thương bị bổ ra chảy máu liên tục xông qua màn kiếm đấm thẳng đến Lâm Thanh.

Lâm Thanh né sang một bên, trong tay phải hắn không biết lúc nào đã có thêm một cành cây, hai tay Lâm Thanh một cầm kiếm một cầm cành cây, kiếm sắt cùng cành cây sáng lên bạch quang, Lâm Thanh hai tai cùng động tạo thành một màn kiếm màu thần trắng dày đặc tấn công hắc ảnh!

"Aaaaaaa!" Hắc ảnh nhân điên cuồng hét lên một tiếng dùng tay trái cản lại màn kiếm, tay phải gã dồn lực đấm xuyên qua màn kiếm.

Quyền sáo bị hàng chục nhát kiếm chém lên liên tục nứt vỡ ra, sau đó kiếm ảnh không ngừng xẹt qua cắt bàn tay hắc ảnh lộ ra cả xương, nhưng gã vẫn không ngừng lại, một quyền trầm trọng đánh trúng ngực Lâm Thanh.

Lâm Thanh cắn răng buông cành cây ra, ngón trỏ ngón giữa tay phải hóa thành kiếm chỉ đâm thủng hai mắt hắc ảnh, hắc ảnh nhân đau đớn hất văng Lâm Thanh ra, Kỳ Tuyết Anh thừa dịp nắm chặt đoản đao đâm vào gáy gã!

Hắc ảnh bộc phát sức lực quay người đánh văng nàng vào một thân cây, sau đó ngã xuống tắt thở.

Lâm Thanh nhổ ra một ngụm máu che ngực đứng lên đi đến bên cạnh Kỳ Tuyết Anh đỡ nàng dậy, cặp vú căng mọng áp sát vào người khiến hắn cảm thấy dễ chịu hơn một chút, một quyền cuối cùng kia dù đã bị giảm đi phần lớn lực lượng, nhưng cuối cùng vẫn đánh hắn thổ huyết nứt xương.

Lâm Thanh cởi áo ngoài khoác lên người Kỳ Tuyết Anh, bên kia chiến đấu cũng đã kết thúc.


Hàn Nguyệt Sinh ngay từ đầu đã ép đối phương vào sở trường của mình, hai người đều là Uẩn Khí cảnh đỉnh phong, nhưng quyền pháp của Hàn Nguyệt Sinh tinh diệu mà phóng khoáng đánh cho đối thủ chỉ có thể phòng thủ, vừa rồi đã một quyền đánh nát đầu đối phương.

Lý Uyển Tâm mặc dù kiếm pháp không thấp, nhưng liêm đao cán dài lưỡi bén, làm nàng không thể phát huy được sở trường, vì vậy đánh với đối thủ đến hỏa nhiệt, mỗi bên đều bị thương, Hàn Nguyệt Sinh giải quyết xong hắc ảnh nhân liền tiến đến hỗ trợ giải quyết hắc ảnh nhân này, hai người liên thủ rất nhanh đã đánh chết hắc ảnh.

5 người tụ hợp lại, Huyền Định bị thương không nhẹ, hắn cảnh giới thấp nhất, chịu được vài quyền đã là rất không tồi, Kỳ Tuyết Anh cũng vậy, Lâm Thanh dùng hai lần Thần Vi tăng tốc tư duy, cộng thêm mấy lần sử dụng Thấu Hồn Nhãn khiến hắn có chút ăn không tiêu, mặc dù chỉ hơi rạn xương cùng vết thương ngoài da, nhưng Lâm Thanh vẫn choáng váng đầu óc.

"Ta nghĩ chúng ta nên nghỉ ngơi một hồi lại tiếp tục, nhiệm vụ không nhắc đến thời gian, hẳn là có thể nghỉ ngơi lại sức." Lý Uyển Tâm đề nghị, nàng cũng nhận thấy mọi người đều bị thương, vì vậy đưa ra đề nghị hợp lý nhất.

Hàn Nguyệt Sinh gật đầu một cái sau đó nhắm mắt ngồi dựa vào một gốc cây, nhưng người còn lại cũng không có ý kiến gì.

Lâm Thanh hồi tưởng lại chiến đấu vừa rồi, hắn nhìn thấy rất nhiều cơ hội hết thúc đối thủ, nhưng lại bỏ lỡ, Lâm Thanh cảm khái trong lòng, hắn quá thiếu thực chiến, biết vậy lúc trước chăm chỉ tu luyện một chút là tốt rồi, Lâm Thanh cảm khái.



5 người đang nghỉ ngơi, đột nhiên một đạo hắc ảnh không một tiếng động tiến sát lại gần họ, Kỳ Tuyết Anh chỉ mặc mỗi áo ngoài của Lâm Thanh, quần lót của nàng cũng rơi nốt mất rồi, đạo hắc ảnh kia độ nhiên bắt lấy nàng rồi lao nhanh về một hướng khác.

"Aaa!" Kỳ Tuyết Anh hét lên, những người khác giật mình nhìn sang, Lý Uyển Tâm phản ứng nhanh phóng đến chặn lại hắc ảnh, nhưng người này thân pháp mau lẹ, lách người mấy cái đã thoát được, Hàn Nguyệt Sinh không biết từ đâu lao đến đấm mạnh vào lưng hắc ảnh nhân.

Hắc ảnh nhân không nghĩ đến những người này phản ứng nhanh như vậy liền bị trúng chiêu, nhưng y ngay lập tức sử dụng một loại bí Thuật nào đó đột nhiên tăng nhanh tốc độ kéo Kỳ Tuyết Anh đi mất!

4 người Lâm Thanh vội vàng đuổi theo!






Bình luận

Truyện đang đọc