THIẾU SOÁI ĐẠI NHÂN CỦA NÀNG TỔNG


Ngày hôm sau.
Lạc Quân Quân vừa đến công ty liền một mạch đi thẳng vào phòng làm việc của Thẩm Ngải Yến.
Toàn bộ nhân viên trong công ty nhìn hành động của Lạc Quân Quân mà thầm nghĩ cô gái này thật lớn mật, phòng của tổng giám đốc trước nay ngọai trừ thư ký và phó tổng Viên được vào, ai cũng không có quyền tự tiện khi chưa có lệnh, vậy mà cô gái này lại xem như nhà mình, thật không có quy củ.
"Tổng giám đốc Thẩm." Lạc Quân Quân đi thẳng vào đánh giá Thẩm Ngải Yến một lượt, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thẳng Thẩm Ngải Yến trong khoảng cách gần.
Thẩm Ngải Yến đang xem tài liệu, nghe tiếng gọi mình liền ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lạc Quân Quân, ánh mắt không có gì khác ngày thường, nhưng sâu bên trong lại có chút nghi vấn.
"Cố vấn Lạc có chuyện gì?"
Lạc Quân Quân nhìn Thẩm Ngải Yến vẫn như cũ không có biểu hiện gì, cô ta có chút không vui, thầm nghĩ Thẩm Ngải Yến đúng là đồ giả mù sao mưa, chuyện hôm qua rõ ràng là Thẩm Ngải Yến phá hoại, nếu không Bạch Ngôn Hạo sẽ không bỏ cô ta giữa đường.


Lạc Quân Quân ngồi xuống đối diện với Thẩm Ngải Yến, cô ta nói:
"Tổng giám đốc Thẩm, chuyện hôm qua, cô có quen Bạch thiếu soái sao?"
"Quen thì thế nào, không quen thì thế nào?" Thẩm Ngải Yến đáp, tựa ra ghế thản nhiên hỏi lại Lạ Quân Quân.
Lạc Quân Quân tự nhiên suy tính trong đầu, nếu hai người này quen nhau vậy thì cô ta rất có thể không còn cơ hội.

Đắn đo giây lát cô ta nói: "Tổng giám đốc Thẩm nếu như cô quen anh ấy, vậy tại sao anh ấy lại nói với tôi rằng anh ấy không biết cô?"
"Ồ." Thẩm Ngải Yến ồ một tiếng, cứ như thể cô đã biết trước sẽ như vậy, cô cười như không cười nói: "Vậy cố vấn Lạc sáng sớm đã chạy đến văn phòng tôi là chỉ là để nói với tôi chuyện này?"
"Tôi chỉ muốn nói với cô, Bạch Ngôn Hạo chính là bạn trai của tôi, mong tổng giám đốc tránh xa anh ấy ra." Lạc Quân Quân có chút không vui nói.
Thẩm Ngải Yến nhìn Lạc Quân Quân, có chút suy tư trong đầu, cô ta chỉ mới làm cố vấn pháp lý cho cô mấy tháng, cũng không tính là xuất sắc gì, vậy mà hiện tại lại ngang nhiên đến văn phòng của cô cảnh cáo mình, gan cũng lớn lắm.
"Cô Lạc, cô nghĩ mình là ai, lại đến chất vấn tôi vấn đề này?" Thẩm Ngải Yến đứng dậy, đi từng bước đến trước mặt Lạc Quân Quân ngồi xuống, không mặn không nhạt nói: "Ở văn phòng của tôi, nếu nói công việc, tôi hoan nghênh cô, còn nếu là tình cảm, mời cô trở về phòng làm việc của mình.


Đừng đem việc tư xen vào công việc."
"Tôi muốn cô rõ ràng, đừng dây dưa với Bạch Ngôn Hạo." Lạc Quân Quân vẫn muốn đánh cược một lần, cô ta đương nhiên không sợ Thẩm Ngải Yến làm khó dễ.

Cả đêm qua suy nghĩ lại, cô ta thật sự rất thích Bạch Ngôn Hạo, một người đàn ông như anh, cuộc đời này khó cầu, đã đến tay, há có thể từ bỏ, nếu như không có Thẩm Ngải Yến, Bạch Ngôn Hạo nhất định sẽ có tình cảm với cô ta.
Dù không biết giữa Bạch Ngôn Hạo và Thẩm Ngải Yến là mối quan hệ như thế nào, nhưng Lạc Quân Quân không quan tâm, nhìn biểu hiện hôm qua của Bạch Ngôn Hạo, cô ta chắc chắn rằng ít nhất Bạch Ngôn Hạo cũng có tình cảm mấy với Thẩm Ngải Yến, đó cũng là lí do hôm nay cô ta dám dùng tất cả can đảm để tiến vào văn phòng của Thẩm Ngải Yến để tuyên chiến.
"Haha.." Thẩm Ngải Yến cười rất nhẹ nhàng, "Cố vấn Lạc, nếu cô có thời gian ở đây chất vấn tôi, chi bằng cô tìm anh ta hỏi rõ ràng đi, xem giữa tôi và anh ta có quan hệ gì, mà cũng nhắc cho cô biết..." Thẩm Ngải Yến ghé sát khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo của mình vào gần Lạc Quân Quân thì thầm: "Hạo...không thích phụ nữ xun xoe như cô đâu..."
Dứt lời Thẩm Ngải Yến đứng lên đi tới bàn làm việc, không nhìn đến biểu cảm trên mặt của Lạc Quân Quân lúc này đã khó coi đến mức nào, cô chỉ nhàn nhạt nói: "Tôi đã nói xong, cố vấn Lạc nên trở lại làm việc được rồi, tôi rất bận, không có thời gian giải đáp tình yêu với cô."
"Tổng giám đốc, cô...." Lạc Quân Quân siết chặt nắm đấm dưới váy của mình, trong lòng lại căm ghét Thẩm Ngải Yến thêm vài phần.


Những tưởng đến đây, cô ta có thể áp đảo Thẩm Ngải Yến, ai ngờ người phụ nữ này vậy mà lại khiến cô ta rơi vào thế bí, chưa đánh đã bại.
Mang theo không cam lòng ra khỏi phòng tổng giám đốc, Lạc Quân Quân tức không có chỗ để trút giận, nhất là nhìn đến sắc mặt của mấy đồng nghiệp trong công ty, mặt của cô ta càng khó coi, xinh đẹp cũng vì vậy mà giảm đi mấy phần.
Sau khi Lạc Quân Quân đi, Thẩm Ngải Yến ngồi trên ghế lớn tựa ra sau, thở dài, hai mắt thoáng đầy ưu tư, từ hôm qua sau khi gặp lại Bạch Ngôn Hạo lại xảy ra tình huống kia, cô thật sự thấy trái tim như muốn nứt toạc sau bao năm.
Vô cùng đau.
Bạch Ngôn Hạo à Bạch Ngôn Hạo, anh đúng là giỏi lắm, quen bạn gái thì thôi, lại để cô ta đến tận chỗ cô làm loạn, Thẩm Ngải Yến không biết Lạc Quân là tự mình tuyên chiến với cô, hay là Bạch Ngôn Hạo nói cô ta làm như vậy để chọc tức cô, nhưng dù là cái gì thì cũng không quan trọng, mọi chuyện đành chỉ để tâm cô an ổn hơn, có lẽ phải rõ ràng một lần cho xong...
Dù là kết quả thế nào, lần này cô cũng sẽ thuận theo, mà không cưỡng cầu nữa....


Bình luận

Truyện đang đọc