THÔNG LINH VƯƠNG PHI: HÔN TỈNH YÊU NGHIỆT VƯƠNG GIA

CHƯƠNG 1: NỮ NHÂN THẦN BÍ
Editor: Luna Huang
Luna: Ta edit cổ phong nên dù cho nữ chủ đang ở hiện đại ta vẫn không dùng từ hiện đại nha các nàng. Nữ chủ là theo phong thủy, cách nói chuyện cũng là dùng cổ văn, vì vậy ta không sửa đổi, thông cảm giúp ta, cám ơn)
Cả người Mạnh Thanh Hoan ướt đẫm đứng ở trước cửa lão trạch Mạnh thị trăm năm lịch sử của mình, trong óc một mảnh mảnh hỗn độn!
Nàng chưa hề nghĩ tới mình sẽ trong một đêm mất đi tất cả.
Ban nãy nàng bị thúc thúc của mình, đuổi ra khỏi cái nhà nàng đã sinh sống hai mươi ba năm.
Bên tai còn không lời thúc thúc nói không ngừng: “Ngươi căn bản cũng không phải là người của Mạnh gia chúng ta, ngươi không có tư cách kế thừa di sản đại ca đại tẩu của ta. Bằng bản lĩnh tam lưu này của ngươi, Mạnh gia nếu như giao vào trong tay của ngươi, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ hủy đi chiêu bài bách gia của Mạnh gia chúng ta.”
Mạnh gia bọn họ là thế gia phong thuỷ hạng A, mà phụ thân cùng mẫu thân của nàng càng là đại sư phong thủy quốc nội nhất lưu, chỉ có nàng tư chất không tốt, miễn cưỡng có thể xưng là một danh hào phong thủy sư tam lưu!

Tất cả mọi người trong Mạnh gia bởi vì nàng không có tư chất, chỉ có phụ mẫu nàng tin tưởng vững chắc sau này nàng chắc chắn nhân vật nổi tiếng của giới phong thuỷ, sẽ truyền thừa tiếp danh dự của Mạnh gia!
Thế nhưng, một trận tai nạn xe cộ cho nàng đi phụ mẫu, đáng sợ hơn là…
Sấm rền vang lên một tiếng, Mạnh Thanh Hoan chợt hoàn hồn, nàng theo bản năng rụt thân thể một cái.
Mưa tầm tả xối ướt cả người nàng, nàng lại vô hạ cố cập, chỉ nắm thật chặt phần văn kiện trong tay, thiểm điện màu u lam tỏa ra mấy đại tự trên văn kiện: Xuân tâm cô nhi viện thu dưỡng chứng minh.
Nàng dĩ nhiên không phải là thân nữ nhi của phụ mẫu, nàng dĩ nhiên là một đứa cô nhi!
Nhớ tới từ nhỏ đến lớn, phụ mẫu cưng chìu nàng, nàng thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, bản thân cũng chỉ là một đứa cô nhi bọn họ thu nuôi!
Nhất định là sai chỗ nào rồi, nhất định là thúc thúc vì đoạt di sản phụ mẫu lưu lại cố ý gạt nàng!
Ngọn đèn dầu nỗ lực để cho mình bình tĩnh trở lại, nàng đứng ở trong mưa to nhìn phía sau tòa trạch, trong nước mưa đèn trong Mạnh trạch trong suốt, nàng tựa hồ có thể nghe được tiếng cười vui vẻ của người một nhà thúc thúc thẩm thẩm cùng với đường tỷ!
Nơi này là nhà của nàng, có ký ức tốt đẹp lúc nhỏ của nàng, còn có kỳ vọng cao của phụ mẫu dành cho nàng!
Nàng nhất định phải tìm ra chân tướng, trở lại, Mạnh gia đoạt lại tất cả vốn nên thuộc về nàng!
Mưa trên đỉnh đầu đột nhiên ngừng, Mạnh Thanh Hoan theo bản năng ngẩng đầu, một cây dù đen trong mưa to, được nữ nhân trung niên đại khí ung dung đứng phía sau nàng cầm.
“Ngươi chính là tiểu Cửu?” Trung niên nữ nhân kia mang mũ sa hắc sắc đỉnh đầu anh luân phong, che dung mạo của nàng, trong thần bí lộ ra một loại lực lượng vô hình, cho người khó có thể bỏ qua.
Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nghe tên tiểu Cửu, có chút hoảng hốt, đây là biệt danh phụ mẫu đặt cho nàng, đơn giản là nàng sinh ở mùng chín tháng chín, nên lấy nhũ danh tiểu Cửu.

Một tiếng tiểu Cửu, để Mạnh Thanh Hoan đặc biệt thân thiết với nữ nhân xa lạ này.
“Người là?” Mạnh Thanh Hoan tinh tế suy nghĩ một chút, nàng vững tin bản thân chưa từng gặp nàng, nhưng không biết nàng vì sao biết tên mình?
Thanh âm ưu nhã của nữ nhân kia trong mưa từ từ tản ra: “Ta là bằng hữu của mẫu thân ngươi, được mẫu thân ngươi giao phó tới giúp ngươi, nếu ngươi tin ta thì đi theo ta đi, ta sẽ thay ngươi điều tra rõ hết thảy tất cả, bất quá điều kiện tiên quyết là, ngươi cũng phải vì ta làm một việc!
Mạnh Thanh Hoan ngẩn người, dông tố xung quanh, giọng của nữ nhân lại dị thường rõ ràng, nhớ tới bản thân hôm nay tứ cố vô thân không có đầu mối, nàng theo bản năng gật đầu, theo nữ nhân thần bí rời đi.
Bên trong biệt thự Sơn Lâm.
Mạnh Thanh Hoan ngồi ở dưới ánh đèn lờ mờ, nhìn đồ nữ nhân thần bí đưa tới, là một hộp gấm, nàng tò mò mở, lộ ra dương chi ngọc bội tốt nhất trong hộp gấm.
“Ta cần ngươi giúp ta cứu một người, xong chuyện này, ta giúp ngươi đoạt lại tài sản của Mạnh gia, điều tra rõ thân thế của ngươi, dạy ngươi làm sao làm đại sư phong thủy ưu tú, cho ngươi kế thừa di chí của phụ mẫu ngươi. Nếu ngươi đáp ứng, nhỏ máu của ngươi vào khối ngọc bội này!”
Nữ nhân thần bí kia lấy một cây trâm gài tóc phong cách cổ xưa rất khác biệt, Mạnh Thanh Hoan theo bản năng nhận lấy, hỏi nàng: “Ngươi muốn ta cứu ai, cứu thế nào?”
“Nhỏ máu của ngươi vào ngọc bội, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Giọng của nữ nhân thần bí kia từ từ say lòng người, lộ ra một loại lực lượng làm cho không người nào có thể phản bác.

Mạnh Thanh Hoan nhớ tới phụ mẫu chết thảm, nhớ tới thân thế của mình, nhớ tới thúc thúc tâm thuật bất chính, cùng với các loại nỗi băn khoăn, nàng nắm trâm gài tóc rất khác biệt đâm ngón tay của mình.
Một giọt máu tươi rơi vào trên dương chi ngọc bội trong hộp gấm, đã thấy máu của nàng nhanh chóng thẩm thấu vào trong ngọc bội, nàng cảm thấy kinh ngạc cầm lấy khối ngọc bội kia, đã thấy dưới ngọc bội áp một tấm kim bạc.
Ánh mắt của Mạnh Thanh Hoan rơi vào hàng chữ nhỏ trên tấm kim bạc lẩm bẩm đọc ra: “Thông linh ngọc, quỷ môn trận, vu cương huyết, đoàn tụ lệ, cứu Dạ Chiêu quốc Hiên vương Dạ Quân Ly!”
Mạnh Thanh Hoan cau mày, nàng không hiểu được mấy chữ trên kim bạc này là có ý gì, đang muốn hỏi nữ nhân kia, ngẩng đầu lại phát hiện đối diện dĩ nhiên không có một bóng người!
Mạnh Thanh Hoan hoảng hốt, đột nhiên một đạo thiểm điện kỳ dị từ ngoài cửa sổ bổ đến, thiểm điện quỷ dị kia rơi vào trên duongq chi ngọc bội trong tay Mạnh Thanh Hoan, bạch quang mãnh liệt dường như một cái lưới lớn cuốn nàng vào trong.
Kèm theo tiếng sấm đinh tai nhức óc, trước mắt của Mạnh Thanh Hoan tối sầm liền mất đi tri giác!
Luna: Xuyên việt luôn rồi lấy được tài sản cũng không sài được, nữ chủ bị dụ haha


Bình luận

Truyện đang đọc