THÔNG LINH VƯƠNG PHI: HÔN TỈNH YÊU NGHIỆT VƯƠNG GIA

CHƯƠNG 54: BÍ MẬT CỦA KÍNH VƯƠNG 3
Editor: Luna Huang
Đối diện Dạ Quân Ly nhìn Dạ Mạch Hàn thẳng thắn thành khẩn như vậy, ngón tay hắn gõ nhẹ lưng ghế dựa tư thái lười biếng tùy ý hỏi hắn: “Nhị ca, tại sao phải cứu ta?”
Dạ Mạch Hàn mím môi không nói, hắn nhướng nhướng mày nhìn về phía Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan, nghiêm mặt nói: “Cho ta xem thông linh ngọc trên người các ngươi đi.”
Mạnh Thanh Hoan cùng Dạ Quân Ly đều là nao nao, hiển nhiên thật bất ngờ, Dạ Mạch Hàn dĩ nhiên biết thông linh ngọc! Hai người bọn họ nhìn nhau một mắt, rất ăn ý lấy ngọc bội mang theo trên người mình, đặt ở tại lòng bàn tay.
Dạ Mạch Hàn bước nhanh đã đi tới, hắn nhìn hai khối ngọc bội tương tự một đen một trắng trên tay bọn họ, mâu quang hơi lóe lên, khóe môi nổi lên một chút tiếu ý.
“Tam đệ, ngươi bây giờ có phải không có nhịp tim, chỉ có thể dựa vào âm khí của Mạnh cô nương mà tồn tại hay không?” Dạ Mạch Hàn nhìn về phía Dạ Quân Ly chăm chú hỏi.
Dạ Quân Ly gật đầu, biểu tình ngưng trọng: “Từ lúc Thanh lăng bị sét đánh, sau khi ta từ trong quan tài tỉnh lại, đã không có nhịp tim. Nếu là ly khai tiểu Cửu, ta sẽ mất đi hô hấp.” Hắn không có giấu diếm. Cho đến ngày nay, chỉ có thẳng thắn thành khẩn mới có thể giải được nghi hoặc ở đáy lòng.

Mạnh Thanh Hoan nóng nảy hỏi hắn: “Ngươi tại sao những thứ này? Lẽ nào ngươi biết cứu hắn thế nào sao?”
“Ta biết làm sao để hắn khôi phục nhịp tim.” Dạ Mạch Hàn nói, móc ra ngân châm mang theo người quay Mạnh Thanh Hoan nói: “Mạnh cô nương, đắc tội.”
Hắn nói nắm lấy cổ tay của Mạnh Thanh Hoan, dùng ngân châm đâm ngón tay của nàng, để máu của nàng đưa tới trên ngọc bội trong tay Dạ Quân Ly.
Đã thấy tinh huyết hồng sắc rơi vào trên ngọc bội, liền thẩm thấu vào, chỉ thấy ngọc bội hơi lóe lóe, Dạ Quân Ly đột nhiên xoa lồng ngực của mình, trái tim an tĩnh kia chợt bắt đầu khiêu động một cái, đáy mắt hắn lóe ra kinh ngạc, không hiểu nhìn về phía bọn họ.
Mạnh Thanh Hoan nhìn động tác của hắn, vội vội vàng vàng đưa tay sờ trái tim của hắn, chạm được tim đập vậy có, Mạnh Thanh Hoan mừng rỡ không thôi, nhất thời trở nên lắp bắp: “Hắn, hắn có nhịp tim. . . Hắn có phải sống lại rồi không?”
Mạnh Thanh Hoan quay đầu nhìn Dạ Mạch Hàn.
Dạ Mạch Hàn liễm liễm mi, lắc đầu: “Không cóm máu của ngươi chỉ có thể duy trì nhịp tim trong vòng bảy ngày, bảy ngày sau nếu không có máu của ngươi tẩm bổ ngọc bội, tam đệ vẫn là sẽ biến thành hoạt tử nhân.”

Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan ngẩn ra, nụ cười trên mặt nhất thời ngưng kết, là nàng mừng rỡ hơi quá, muốn cứu Dạ Quân Ly nào có dễ dàng như vậy, bất quá cũng may tìm được biện pháp khôi phục nhịp tim rồi, sau này Dạ Quân Ly cũng không cần thụ ràng buộc nữa.
“Ngươi làm sao biết biện pháp này?” Mạnh Thanh Hoan tò mò hỏi.
Dạ Mạch Hàn trầm giọng nói: “Có một vâth, có thể ngươi biết.”
Hắn nói xoay người đi tới trước kệ sách, mở ra một cơ quan ám cách, giá sách tách ra lộ ra phòng tối bên trong, hắn đi vào lấy hộp gấm ra, sau đó đưa tới trong tay của Mạnh Thanh Hoan.
“Vật này là có người cố ý dặn ta giao cho ngươi.” Dạ Mạch Hàn ngẩng đầu nhìn Mạnh Thanh Hoan một mắt, nàng từ Thanh lăng sống lại ngày thứ hai, hắn luôn luôn không ra cửa nay lại phải đến Hiên vương phủ, thật ra là bởi vì nàng.
Đồ hắn bảo vệ nhiều năm như vậy, hôm nay rốt cục có thể giao cho chủ nhân chân chính của nó.
Mạnh Thanh Hoan vuốt hộp gấm đẹp đẽ quý giá hơi sửng sờ, nàng đưa tay mở, lộ ra một quyển sách bên trong, chỉ là ba chữ thình lình rõ ràng, để Mạnh Thanh Hoan nhất thời vui vẻ, kích động thất thanh: “Quỷ Môn trận.”
Nàng thật không ngờ Quỷ Môn trận dĩ nhiên là một quyển sách!


Bình luận

Truyện đang đọc