THÚ CƯNG TOÀN TIỂU KHU ĐỀU LÀ CƠ SỞ NGẦM CỦA TÔI

Hôm sau, Mạc Thần Trạch như ý nguyện tỉnh giấc từ trong nhà Cố Tiểu Khả, nhưng đáng tiếc là nơi tỉnh dậy lại lại là phòng khách.

Lúc dậy còn chưa đến 6h30, Mạc Thần Trạch rửa mặt xong, mặc chiếc áo ngủ màu xanh lam rộng thùng thình vận động trong vườn hoa.

Hổ Nha ngoan ngoãn đi sát bên người chủ nhân, rất ra dáng mà học theo động tác, xoay trái xoay phải ba vòng theo chiếc áo rộng.

Hổ Nha hôm qua có thể nói là tấm lá chắn tốt nhất, chủ nhân chỉ dặn dò hai câu, nó đã chạy lộc cộc về nhà, cắp đồ và quần áo cần thay của chủ nhân vào trong balo, sau đó chạy như bay về nhà cô giáo, nằm ra ăn vạ.

Cố Tiểu Khả không có cách nào, chỉ đành đồng ý cho một chủ một sủng ở lại tá túc.

Vận động làm nóng cơ thể xong, Mạc Thần Trạch thuận tiện mua bữa sáng quay về.

Cố Tiểu Khả còn đang ngủ say.

Mạc Thần Trạch tắm rửa xong thì vừa ăn sáng vừa nghịch điện thoại.

Ăn cơm một mình rất cô đơn, anh do dự có nên gọi Cố Tiểu Khả dậy không.

Nhưng tối hôm qua xảy ra sự việc kia, tinh thần và thân thể Cố Tiểu Khả đều không được tốt, có thể nghỉ ngơi được hơn chút nào đều là chuyện tốt, người nào đó không nỡ mới sáng sớm đã phải quấy rầy người trong lòng.

Mặc dù bản thân Mạc Thần Trạch rất, rất, rất muốn hôn chào buổi sáng Cố Tiểu Khả.

Hôm qua Bí Đao có “ý tốt” mang bao cao su đến tận tay người nào đó, ba giây sau đã bị xé nát tươm.

Cái kia chính là chế phẩm dung dịch kết tủa từ thiên nhiên, co dãn vô cùng tốt, dễ dàng kéo mà không nát.

Nhưng không biết tại sao rơi vào trong tay Cố Tiểu Khả, bao cao su vô tội phút chốc đã biến thành mớ rác vụn.

Mà Bí Đao – người bạn học tốt giúp người mua vui, suýt nữa cũng bị biến thành canh bí đao.

Cô giáo với nó kết oán lớn rồi.

Cố Tiểu Khả bắt được Bí Đao, đặt mông ngồi lên người chiếc cún đáng thương, thiếu chút nữa thì ngồi bẹp nó thành cái bánh bí đao luôn.

“Nói, mấy thứ lăng nhăng trong đầu cậu là học ở đâu đây?”

Bí Đao suýt nữa thì ngạt thở, gào khóc thảm thiết.

“Chú nhân nói mấy kiến thức này đều là thường thức nha!”

Cố Tiểu Khả: “……..”

Ngoài việc nhìn thấy bao cao su ở quảng cáo trên mạng ra, cô sống đến từng này tuổi đầu rồi đều chưa từng chạm qua cái vật này, vừa nghĩ đến nam thần đứng đằng sau nhìn thấy thì cười tủm tỉm, thậm chí còn phát ra tiếng cảm khái tiếc rẻ, Cố Tiểu Khả vừa xấu hổ vừa giận dữ không nguôi, không hề lưu tình mà tiếp tục nghiêm hình tra tấn tiểu Bí Đao đáng thương.

“Nói! Chủ nhân của cậu sao lại dạy cậu thứ này? Anh ta làm cái gì vậy?”

Bí Đao thành thật trả lời: “Chủ nhân nhà tôi là quản lý tiêu thụ bao cao su lớn nhất ở khu vực Trung Quốc đó, vô cùng lợi hại, cô giáo không biết sao?”

“Hả?” Cố Tiểu Khả vốn đang ngượng ngùng gần chết đột nhiên ngừng lại.

Bí Đao lanh lợi bày ra kinh nghiệm marketing học được từ chủ nhân nhà mình, lời hay ý đẹp hối lội cô giáo.

“Cô giáo, nếu như cô không thích bao cao su thường, trong ngăn tủ của chủ nhân còn có Jissbon, tôi có thể giúp cô lấy một cái, hay là cô muốn durex cũng được, một cái không đủ thì một hộp cũng được, chủ nhân nói biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, cho nên sản phẩm của đối thủ cạnh tranh, thật ra anh ấy có rất nhiều đó….”

Cố Tiểu Khả cầm chiếc thìa đỏ nhét vào miệng bắt nó im miệng.

Bí Đao uất ức mà câm miệng lại, Cố Tiểu Khả quả thật không thể nói rõ ràng với nó, cuối cùng chỉ có thể….

Mạc Thần Trạch nghĩ đến đây, nuốt miếng cháo trong miệng xuống, nhẫn nhịn mà tiếp tục xem tin tức, đập tan ý nghĩ hôn tỉnh người đẹp đang ngủ.

Nhịn đến như vậy, tiêu hao rất nhiều thể lực, cuối cùng vẫn là để cho cô nghỉ ngơi nhiều hơn chút đi.

Kênh tin tức kinh tế tài chính trên điện thoại xuất hiện một tin tức liên quan đến Mạc Thần Trạch, không chỉ có kênh kinh tế tài chính có, mà kênh khoa học công nghệ cũng có.

Chẳng phải tin tức mới gì, đều là những tin tức thảo luận kết quả nghiên cứu của công ty, bên dưới thậm chí còn có người đoán rằng sở dĩ anh muốn làm nghiên cứu sinh vật là bởi vì muốn chữa trị cho hai mắt của mình.

“Nghe nói Mạc tổng hồi nhỏ ngoài ý muốn bị thương ở mắt trái, thị lực ngày càng kém, đến tận bây giờ cũng chưa chữa khỏi.”

“Người có tiền đúng là khác biệt, đã có sẵn bác sĩ và phương pháp trị liệu cho bệnh của anh ta, vậy mà vẫn thích tốn tiền mời nhà nghiên cứu giỏi nhất đến nghiên cứu phương pháp mới.”

“Tôi thật đúng là hạ đẳng đến cái rắm cũng không bằng, không thể hiểu nổi thế giới này, sự bần hèn làm hạn chế sức tưởng tượng của tôi, là tôi không xứng.”

“Đây có tính là lợi dụng của công không? Có khác gì so với thái y viện thời xưa chỉ xoay vần xung quanh một mình hoàng đế chứ?”

“Vì sao kênh kinh tế tài chính cũng có người muốn làm theo, làm nghiên cứu khoa học y dược cũng là vì đem lại hạnh phúc cho toàn nhân loại biết chưa, người đến thả cái rắm cũng không xong thì đừng ở đây gato nữa.”

“Tôi thì lại hơi lo lắng ngành nghiên cứu khoa học thiếu mất giám thị có thể sẽ xảy ra đại loạn….”

Mạc Thần Trạch xem đến đây, đóng bản tin lại, không tiếp tục xem nữa.

Không đợi anh ăn cháo xong, điện thoại đã đổ chuông, cúi đầu nhìn, là Diệp Hiên.

“Cậu xem tin tức giải trí hôm nay chưa? Đều đang nói về cậu, còn lên cả hotsearh.”

Mạc Thần Trạch chẳng hứng thú chút nào, tiếp tục húp cháo: “Chưa xem.”

Diệp Hiên trợn tròn mắt, hơi khó tin: “Cậu không tò mò chút nào sao?”

Vốn dĩ Mạc Thần Trạch không mấy để ý tin tức giải trí, nhưng dù gì làm lãnh đạo công ty, vẫn là nên để ý một chút, anh buông thìa, thờ ơ hỏi: “…… Nói gì về tôi?”

“Hahaha,” Diệp Hiên không có ý tốt mà cười hai tiếng,chế giễu: “Lão Mạc cậu thật là giỏi, không hé răng nửa lời đã thoát ế rồi, dọa tôi hết hồn, tôi nói cậu xuống tay cũng quá nhanh quá nguy hiểm đi.”

Mạc Thần Trạch hơi giật mình: “Cậu làm sao biết tôi thoát ế?”

Hôm qua anh vừa mới thoát ế, còn chưa kịp nói cho ai biết, sao lại có thể lên hotsearch được?

Diệp Hiên thấy bạn cũ lại thật sự thừa nhận như vậy, ngạc nhiên đến há hốc miệng, trước đó anh ta còn tưởng chỉ là lời đồn, cho nên mới gọi điện đến để xem kịch vui, thuận tiện trêu chọc vài câu, lại không ngờ đây là sự thật.

Đã nói là cùng nhau độc thân, vì sao cậu lại muốn thoát hội sớm thế chứ.

Diệp Hiên nghiến răng nghiến lợi: “Không nhìn ra lão Mạc cậu lại thích kiểu người xinh đẹp cao ngạo lạnh lùng thế này, uổng cho tôi còn nghĩ cậu toàn tâm toàn ý theo đuổi Cố Tiểu Khả, thật không ngờ hóa ra cậu cũng chỉ là một tên lăng nhăng!”

Mạc Thần Trạch nhíu mày, nhanh chóng bấm xem hotsearch.

Hóa ra là có một sao nữ đeo khuyên tai tham gia hoạt động, bị fan soi ra xuất xứ của chiếc khuyên đó.

Đôi khuyên tai đó, từng thuộc về hoàng hậu Trương thời nhà Minh, sau đó được Mạc Thần Trạch mua lại với giá 1 triệu 680 nghìn tệ.

Hoàng hậu Trương là hoàng hậu của vua Minh Hiếu Tông. Ông tại vị 18 năm, lục cung không có phi tử, chỉ sủng một mình hoàng hậu, phá vỡ ghi chép về hoàng đế hậu cung ba nghìn giai nhân.

Mà vòng khuyên hồ lô tứ châu là món lễ vật trang sức được chuẩn bị cho nghi lễ “Hoàng đế nạp Hậu”, là sính lễ cho hoàng hậu!

Fan lập tức oanh tạc, tới tấp chúc mừng nữ minh tinh được phú nhị đại cầu hôn, mọi lời chúc mừng, lẫn lời hâm mộ ghen tị xếp chồng chéo trong khu vực thảo luận.

Diệp Hiên giọng điệu chua ngoa nói: “Hừ, không nhìn ra lão Mạc cậu cũng lãng mạn phết, tặng quà mà cũng phải làm lố như thế.”

“……” Mạc Thần Trạch nhíu mày: “Tôi không thích cô ta, cũng không cầu hôn cô ta, càng là không có chuyện tặng cô ta khuyên tai.”

Còn vì sao vị nữ minh tinh này không ra mặt làm sáng tỏ, ngược lại còn để mặc cho chuyện lan rộng, Mạc Thần Trạch vừa nhìn thấy độ thảo luận không bình thường trên hotsearch đã hiểu rõ.

Ồ, bom tự dưng rơi xuống đầu anh rồi, thật là gan to bằng trời.

Mạc Thần Trạch búng ngón tay, tìm video trực tiếp của Cố Tiểu Khả được fan chia sẻ, lại lên tài khoản chính của mình, quả quyết mà viết văn bản:

Có mỹ nhân này, gặp mà không quên, một ngày không gặp, nhớ đến phát điên. @Cố Tiểu Khả.

Chuyên anh tặng Cố Tiểu Khả khuyên tai hồ lô tứ châu từng được lên sóng truyền hình trực tiếp, chỉ là fan Cố Tiểu Khả không nhiều, cho nên không có nhiều lời dị nghị.

Vả mặt chính chủ là phải vừa nhanh vừa mạnh mẽ, vừa chuẩn xác.

Diệp Hiên sửng sốt, vô cùng nóng lòng, tò mò hỏi: “Cậu không tặng khuyên tai cho cô ta, vậy thì chiếc khuyên tai trên tai của cô ta từ đâu mà có? Rõ ràng là giống hệt với đồ cổ mà cậu mua được.”

Mạc Thần Trạch cười lạnh: “Có lẽ là hàng fake, hoặc là hoàng hậu Trương vẫn còn một đôi khuyên hồ lô tứ châu khác giống y hệt, nhưng khả năng này không lớn.”

“Đôi mà tôi đấu giá được đã tặng cho Tiểu Khả rồi, Tiểu Khả đeo rất đẹp, trông đẹp hơn cô ta nhiều, cô ta xấu như vậy, đúng thật là lãng phí của tốt.”

Diệp Hiên: “…….”

Mạc Thần Trạch: “Tiểu Khả sinh ra đã xinh đẹp, cô ta thì không.”

“Xem qua phim cô ta đóng, thực lực không mạnh không nghĩ cách nâng cao khả năng, lại làm ra mấy trò hề này để duy trì nhiệt độ, biết là cô ta không biết xấu hổ, nhưng không ngờ cô ta có thể không biết xấu hổ đến trình độ mày, thật là ngoài dự đoán, khiến người khác hết sức kinh ngạc.”

Diệp Hiên: “Thật ra cũng không cần thiết phải châm chọc người ta như thế….”

Mạc Thần Trạch: “Tôi vừa mới châm chọc sao? Không phải chứ?”

Diệp Hiên: “……”

Mạc Thần Trạch lại cầm lấy thìa, tiếp tục thong thả ung dung ăn cháo, giọng điệu tỏ ra vô tội.

“Tôi sớm đã rửa tay gác kiếm tu thân dưỡng tính cất đi kỹ năng châm chọc, cho nên tôi nói đều là sự thật.”

Diệp Hiên: “…….”

“Đúng rồi, vừa rồi tôi nói mình thoát ế, sao cậu không chúc mừng tôi?”

Mạc Thần Trạch lên án Diệp Hiên, giọng điệu vừa nghiêm túc vừa mang chút ý vị trêu đùa.

Diệp Hiên: “……”

Mạc Thần Trạch: “Chúc mừng tôi nhanh lên.”

Diệp Hiên im lặng ba giây: “……. Chúc mừng.”

Mạc Thần Trạch không hài lòng: “Mau hỏi tôi bạn gái là ai.”

Diệp Hiên: “………”

Cmn đây còn cần phải tôi hỏi sao? Bài weibo cậu vừa đăng đã bạo rồi được chưa? Vị nữ minh tinh đáng thương kia bị quần chúng ăn dưa mắng thảm rồi được chưa! Cô ta ra mặt nói khuyên tai của mình là nhà tài trợ phỏng chế cũng không còn tác dụng nữa được chưa! Hiện giờ người dân cả nước có ai còn không biết người yêu của Mạc Thần Trạch cậu là Cố Tiểu Khả nữa!

Mạc Thần Trạch giục: “Hỏi nhanh đi!”

Diệp Hiên vô cùng khốn khổ: “……….. Người yêu cậu là ai?”

Trong đầu Mạc Thần Trạch nghĩ muốn bổ sung, sự khó chịu lúc trước bị nữ minh tinh ghê tởm kia tạo ra lập tức tan thành mây khói, khóe môi không kiềm chế được mà giương lên, giọng điệu cũng không tự chủ mà trở nên nhẹ nhàng: “Tất nhiên là Cố Tiểu Khả nhà tôi rồi!”

Mạc Thần Trạch không hề kiềm nén, lại cười nhẹ: “Sau này gặp cô ấy, nhớ phải gọi tiếng chị dâu.”

“Cậu phải cố gắng làm việc, kiếm nhiều tiền hơn, để mừng phong bì to một chút.”

Diệp Hiên: “……”

Cho nên anh ta vì sao phải gọi cuộc điện thoại này, vì cái gì chứ.

Bình luận

Truyện đang đọc