THƯƠNG LONG CHIẾN THẦN - TÔ TRƯỜNG PHONG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Diệu Tiên và Tưởng Nam liếc nhau một cái, đều rất hài lòng với câu trả lời của anh ta.  

Tưởng Nam cười nói: "Có câu nói này của cậu thì chúng tôi cũng yên tâm. Cậu yên tâm, Thanh Ca tuyệt đối đủ ưu tú, dù là bề ngoài hay năng lực đều không có gì để bắt bẻ. Cậu gặp thì nhất định sẽ thích."  

Khi đang nói chuyện, Tống Thanh Ca mặc một bộ váy liền áo màu trắng đi đến.  

"Dì út, cậu."  

Nhìn thấy Tống Thanh Ca, ánh mắt Tào Thụy lập tức trở nên rất nóng bỏng.  

Thật đẹp, anh ta cũng là người gặp qua việc đời, từng nhìn thấy nhiều dạng mỹ nữ. Nhưng thanh thuần lại xinh đẹp như Tống Thanh Ca thì lại là lần đầu tiên nhìn thấy.  

Nhìn thấy ánh mắt lửa nóng của Tào Thụy, Tưởng Nam và Lâm Diệu Tiên đều âm thầm vui mừng, thầm nghĩ ổn rồi.  

"Thanh Ca, đến, mau ngồi."  

Tưởng Nam đẩy Tống Thanh Ca đến bên cạnh Tào Thụy, gần sát với anh ta.  

Tống Thanh Ca không muốn ngồi ở đó, nhưng lại không có chỗ khác nên đành nhịn.  

Lâm Diệu Tiên nói: "Thanh Ca, đây chính là Tào tổng. Cháu xem, có phải cậu ấy trẻ tuổi anh tuấn, phong lưu phóng khoáng không? Ha ha."  

Tào Thụy đưa tay phải ra với Tống Thanh Ca: "Chào em, tôi là Tào Thụy. Rất hân hạnh được quen biết em."  

Nhưng Tống Thanh Ca không nắm tay anh ta mà chỉ lạnh nhạt khẽ gật đầu.  

Tào Thụy có chút mất hứng, sắc mặt cũng âm u đi.  

Tưởng Nam vội nói chen vào: "Thanh Ca, không phải công ty Trường Ca của cháu đang cần mở rộng nghiệp vụ sao? Tào Tổng là tổng giám đốc chi nhánh của tập đoàn Kinh Đằng Hàng Thành, năng lực rất lớn, ở phương diện này thì cậu ấy chính là quý nhân của cháu."  

Tào Thụy tự tin cười cười.  

"Quý nhân thì không dám nhận, nhưng nếu như công ty của Tống tiểu thư cần mở rộng nghiệp vụ thì chỉ một cú điện thoại của tôi là có thể giải quyết."  

Chi nhánh của tập đoàn Kinh Đằng Hàng Thành thật sự có rất nhiều sự án hợp tác với công ty mậu dịch. Nhưng hợp tác với bọn họ phần lớn là công ty mậu dịch Đế Kinh.  

Bọn họ chướng mắt công ty Hàng Thành, nhưng nếu coi đây là cái giá để ôm mỹ nhân về thì đương nhiên Tào Thụy có thể giao sự án cho Trường Ca làm.  

Nhưng Tống Thanh Ca lại từ chối: "Cảm ơn Tào Tổng, chẳng qua hiện tại Trường Ca phát triển rất tốt, tạm thời không cần trợ giúp."  

Mặt Tào Thụy xụ xuống, cười lạnh một tiếng: "Tống tiểu thư là đang xem thường tập đoàn Kinh Đằng?"  

Lâm Diệu Tiên và Tưởng Nam đều cảm thấy nhức đầu, Lâm Diệu Tiên vội vàng nói: "Tào Tổng, cậu đừng nóng giận, Thanh Ca không có ý này. Nào, tôi và Tưởng Nam kính cậu một ly."  

Nói xong, bà ta và Tưởng Nam cùng nâng ly rượu lên.  

Lúc này sắc mặt của Tào Thụy mới tốt hơn một chút, nhưng bất mãn đối với Tống Thanh Ca lại càng mãnh liệt.  

Trong lòng anh ta âm thầm quyết định, chờ trở về sẽ lợi dụng lực ảnh hưởng của công ty Kinh Đằng mà đả kích công ty của Tống Thanh Ca, cô chỉ có thể xin anh ta tha cho.  

Đến lúc đó, anh ta nói vài câu thì Tống Thanh Ca sẽ khuất phục. Anh ta tin chắc, chỉ cần là người đàn bà mình coi trọng thì không thể chạy thoát!  

Lúc này, mọi chuyện xảy ra trong phòng đều bị Phá Quân ngoài cửa sổ nhìn thấy.  

Đáy mắt Phá Quân đầy lạnh lẽo.  

Tiên sư nhà mày, muốn tán tỉnh người phụ nữa của Thương Long chiến thần?  

Bình luận

Truyện đang đọc