THƯƠNG NHÂN ĐỒ CỔ XUYÊN ĐẾN THẬP NIÊN 70


Mấy bao đồ mà bưa điện đưa đến đều là mặt nổi, Vân Đoan còn từ trong Đào Nghệ Quán cầm ra không ít thức ăn.

Vại gạo trong trơn đã bị gạo và ngũ cốc lấp đầy.Vân Đoan bóp bóp má của Lương Thần: "Sau này đi ra ngoài chơi, người khác hỏi nhà con có bao nhiêu lương thực, con nói thế nào?"Trong miệng Lương Thần ngậm kẹo, cười hì hì nói: "Mẹ con nói, không có bao nhiêu cả."Vân Đoan chống nạnh, trợn mắt nhìn cậu bé."Ha ha ha, rất ít rất ít, trong nhà đều là ăn cháo khoai lang nấu với bột bắp.""Con thật là một đứa bé nghịch ngợm.”Vân Đoan giơ ngón tay muốn chọt vào trán cậu bé, Lương Thần che trán vừa cười vừa chạy đi.Lương Thần lại đến cây anh đào ở góc tường, Vân Đoan mặc kệ cậu bé, cô ngồi ở trong sân ngẩn người xuất thần, định từ từ bên trong tầng một và tầng hai của Đào Nghệ Quán chọn ra một cái vò có thể nấu nước.Tầng một cô có thể đi vào, tầng hai thì không được, nhưng tầng hai đã biến thành màu xám tro, cô có thể lấy đồ tư trên trong ra.Chọn thật lâu, cũng không chọn được.


Tầng 1 và 2 đều là đồ trưng bày, không có tính thực dụng lắm.Đông đông đông ~ tiếng gõ cửa vang lên."Lương Thần, đi mở cửa.""Vâng."Lương Thần nhanh chóng chạy đi mở cửa, cửa mở ra là một anh trai nhỏ khuôn mặt hơi bẩn, quần áo trên mặt cũng hơi bẩn, tay áo và ngực còn có miếng vá.Lương Thần nhỏ giọng hỏi: "Anh tìm ai?"Trương Kiến Quân nâng đầu lên, nói lớn tiếng: "Anh ở nhà bên cạnh, tên là Trương Kiến Quân, anh đến tìm em."Tìm mình? Lương Thần không hiểu, cậu bé mới đến, cũng không quen biết anh trai nhỏ này, tại sao lại tìm cậu bé?Trương Kiến Quân đẩy cậu bé một chút: "Đi đi, đi vào nhà chơi, nhà của em anh đã đến nhiều lần rồi."Trương Kiến Quân đổi khách thành chủ, dẫn Lương Thần vào sân.Lương Thần đóng cửa lại, vội vàng chạy theo Trương Kiến Quân: "Anh đến nhà em làm gì?""Còn có thể làm gì, tới chơi với em nha.

Tháng trước anh còn hái được anh đào nhà em, nhà anh cũng có một cây anh đào, chờ anh đào nhà anh chín, anh dẫn em đến nhà anh hái."Vân Đoan ngồi dậy, ai đến vậy?"Em tên là Trương Kiến Quân, cha em là Trương Hồng Minh, bà nội của em là Lý Tú Phân." Trương Kiến Quân chạy đến trước mặt Vân Đoan, ríu rít giới thiệu mình.Giỏi lắm, đã lâu không gặp được bé mới lần đầu tiên đã giống như người quen vậy.Đứa bé Trương Kiến Quân này, nhìn một cái, cũng biết là loại con nít tinh lựa dư thừa hoạt bát, trong giờ học không ngồi yên được.Vân Đoan cười hỏi: "Em là đến tìm chị sao?"Trương Kiến Quân lộ ra vẻ còn phải hỏi: "Bà nội của em nói, quan hệ hai nhà chúng ta tốt.


Em phải đến chào hỏi chị.

Hơn nữa em đã ăn rất nhiều anh đào từ nhà chị rồi."Nói đến anh đào, Trương Kiến Quan vui vẻ nói: "Anh đào nhà chị đặc biệt ngọt."Lương Thần không ngừng hâm mộ anh trai nhỏ này: "Em còn chưa ăn anh đào bao giờ.".


Bình luận

Truyện đang đọc