TIÊN LUYỆN CHI LỘ

Ở lại Tuyết sơn thêm nửa ngày, Trương Hằng liền một mình rời khỏi phiến quốc gia băng Tuyết này. Trước khi rời đi, Trương Hằng vèn vẹn chỉ bắt chuyện với Lạc Hà mà thôi.

- Có thể thay ta giáo huấn tên tu sĩ Kim đan kỳ Âu Dương Thiên Đức ở Phương Vân sơn một chút được không?

Đây là câu nói của Trương Hằng trước khi rời đi.

Lạc Hà cười mà không đáp, nhìn Trương Hằng một mình ra đi.

Trương Hằng sở dĩ không mang Triệu Thụy cùng đi là vì cũng có Nguyên nhân riêng.

Nếu chỉ mỗi Triệu Thụy thì không sao nhưng nhiều thêm một người Lạc Ngưng Tuyết khiến Trương Hằng sau này sẽ không vui.

Trong mắt Trương Hằng. nàng ta dù mỹ mạo vô song nhưng tâm kế cũng phi thường. Điều này khiến hắn đi cùng với nàng ta sẽ không cảm thấy yên tâm.

Hơn nữa, Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật của mình cũng không muốn đồng hành cùng Lạc Ngưng Tuyết. Ân oán giữa hai người này thật đúng là không đơn giản.

- Một người cũng tốt! Như vậy càng có lợi cho kế hoạch của mình và Ô Lăng.

Trương Hằng thầm nghĩ.

- Đường đại ca! Có thể để ta ra nhìn lại chỗ này thêm một lần nữa được không. Sau này Tuyết Dung cũng sẽ không thể về đây được nữa...

Từ trong túi trữ vật truyền ra âm thanh lưu luyến của Ninh Tuyết Dung.

Trương Hằng phát hiện xưng hô của mình và Ninh Tuyết Dung đã xảy ra biến hóa. cũng không nghĩ nhiều, đưa tay bấm quyết. Một đóa Tuyết liên tản mát một cỗ khí tức hàn lãnh nhàn nhạt xuất hiện trong tay Trương Hằng.

- Ta không phải họ Đường, muội kêu ta một tiếng đại ca hoặc sư huynh là được!

Trương Hằng đối với cái tên Đường Phong đúng là không thích thú. thầm nghĩ đợi khi mình thoát khỏi Phương Vân sơn sẽ cải danh thành Trương Hằng. Hắn không sợ người ta hoài nghi tới thân phận xuyên việt của hắn. Bởi vì ở thế giới này, vốn tồn tại một loại tình huống đoạt xá nhất định, Tuy rằng tỷ lệ không lớn.

- Được! đại ca!

Ninh Tuyết Dung nhẹ nhàng hô lên một tiếng. '

Từ bàn tay Trương Hằng, đóa tuyết liên lập tức nổi lên giữa không trung. Toàn thân trắng nõn của nó tản mát ra một cỗ bạch quang nhàn nhạt, nhìn kỳ về phiến tuyết sơn xa xa.

Dãy Tuyết sơn liên miên không thấy cuối, dưới ánh sáng của huyết nhật khiến người ta nhìn vào cảm giác mông lung, vô cùng xinh đẹp. Ánh sáng phản chiếu mờ mờ của băng Tuyết chiếu rọi vào mắt Trương Hằng.

Không nghĩ tới ở một nơi tràn đầy giết chóc như Huyết Sát động phủ cũng tồn tại cảnh quan tráng lệ. kinh tâm động phách như vậy!

Nhìn một hồi thật lâu, đóa Tuyết liên do Ninh Tuyết Dung biến thành liền hóa thành một đạo bạch quang, tự động tiến nhập vào túi trữ vật màu xanh.

Trương Hằng có chút ngạc nhiên. Túi trữ vật mà Lạc Hà cấp cho hắn đúng là không tầm thường, có lẽ cho phép Ninh Tuyết Dung chủ động vào ra.

- Đại ca! Huynh có phải là rất ngạc nhiên với quan hệ giữa Lạc Hà đại ca. Ngưng Tuyết tỷ tỷ và ta.

Sau khi bay được mấy chục dặm, thanh âm nhẹ nhàng của Ninh Tuyết Dung đột nhiên vang lên.

Trương Hằng khẽ gật đầu nói:

- Có chút hứng thú! Nói nghe chút coi nào!

Ninh Tuyết Dung thở nhẹ một hơi rồi buồn bã nói:

- Mười vạn năm trước, khi Huyết Sát động phủ được mở ra. Muội Ngưng Tuyết tỷ tỷ và cả tòa Tuyết sơn này đều là từ một nơi khác được chuyển tới. Chúng ta đều là những đóa Tuyết liên sinh trưởng ở gần ngọn Tuyết sơn. Chúng ta không thể so được yêu thú. có thể tự hành tu luyện, càng không bằng được nhân loại chính là vạn vật chi linh! Chúng ta Chỉ có thể thong thả hấp thu linh khí trong thiên địa...

Trương Hằng lẳng lặng lắng nghe. Đúng lúc này. từ ngọn núi không xa truyền tới một tiếng cười điên cuồng.

- Ha ha ha... Gặp phải Nam Minh ta xuất quan, coi như các ngươi bất hạnh rồi!

Thanh âm này khiến trong lòng Trương Hằng hơi động, đưa mắt nhìn về phía nơi thanh âm phát ra.

Một thiếu niên lãnh khốc mặc hắc bảo lơ lửng giữa không trung, quanh thân được bao phủ một tầng hào quang màu lam. Hắn mang theo Ý cười trào phúng, lạnh lùng nhìn chăm chú vào mấy chục người mặc tử y đang ở giữa không trung.

- Nam Minh! Thấy phái mấy chục người chúng ta. ngươi còn có tư cách để ngang ngược sao?!

Người nói chuyện chính là một thanh niên cảnh Giới Luyện Khí đại viên mãn. Người này Trương Hằng cũng nhận ra chính là Đỗ Bằng của Độc Thiên Bảo.

Giọng điệu của Đỗ Bằng có chút yếu đuổi, dường như rất cố kỵ thiếu niên trước mặt này.

Thần thức Trương Hằng đảo qua, đột nhiên phát hiện khí tức trên người thiếu niên gọi là Nam Minh kia có chút không thích hợp. đã vượt qua phạm trù Luyện khí kỳ.

- Trúc cơ kỳ?!

Trong lòng Trương Hằng cả kinh.

Phán đoán của Ô Lăng quả không sai. Sau khi tiến vào động phủ, Quả nhiên có người có thể thành công đạt tới Trúc cơ kỳ.

Khó trách mười mấy người Đỗ Bằng khi đối diện Nam Minh cũng có chút thiếu tự tin.

Trước mặt tu sĩ Trúc cơ kỳ, những tu sĩ Luyện khí kỳ bình thường hoàn toàn chỉ để bị giết. Đương nhiên, nếu mười mấy người này liên thủ căn bản không cần sợ hãi tên Nam Minh vừa Mới bước vào Trúc cơ kỳ.

- Nam Minh ta từ một năm trước đã có thể đột phá Trúc cơ kỳ. hiện giờ công pháp sơ thành, để các ngươi trở thành ma đao thạch của ta vậy!

Nam Minh lạnh lùng miệt thị mười mấy người đối diện, quang mang màu bích lam trên người chợt lóe. thân mình lao tới đám người Độc Thiên Bảo với tốc độ cực nhanh.

Hành động này lập tức khiến tu sĩ Độc Thiên Bảo lâm vào rối loạn.

Ai cũng không ngờ tên Nam Minh này dù đối mặt với nhiều tinh anh Luyện khí kỳ như vậy mà còn dám lỗ mãng vọt vào trận địa của địch.

Dưới chân Nam Minh ẩn ẩn có thể nhìn thấy một đạo độn quang màu xanh ngọc. Tuy rằng còn chưa hoàn toàn thành hình nhưng cũng đủ khiến tốc độ của hắn vượt xa những tu sĩ Luyện khí kỳ này.

- Ahhh

Một tiếng kêu thảm vang lên. Một tu sĩ Độc Thiên Bảo bị một chưởng của Nam Minh đánh tan linh khí hộ thân bỏ mạng tại chỗ.

Đồng thời, một vùng pháp thuật và linh khí lập tức công kích về phía Nam Minh.

Thân ảnh Nam Minh tạo nên từng đạo hư ảnh trong không gian, đa số công kích đều không thể trúng mục tiêu.

Phốc phốc-~-

Mấy đạo pháp thuật đánh trung người hắn nhưng nhanh chóng bị hào quang màu bích lam quanh thân hắn thôn phệ.

Tuy nhiên, còn có hai kiện linh khí cuốn lấy Nam Minh không rời.

Tốc độ của Nam Minh tuy rất nhanh nhưng so với tốc độ công kích của linh khí thì chậm hơn nhiều.

Duy trì di chuyển tốc độ cao, trong mắt Nam Minh lóe lên hào quang lạnh lùng.

Bàn tay phải của hắn nhẹ nhàng mở ra. một đoàn ngọn lửa màu lam bích lập tức bao phủ bàn tay phải.

Không hề tránh né, Nam Minh nhẹ nhàng chộp lấy một kiện linh khí trung phẩm trong hai kiện linh khí kia..

Chi chi

Ngọn lửa màu bích lam lập tức bao trùm lấy kiện linh khí này. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chủ nhân kiện linh khí này thần sắc đại biến, liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết khiến tử quang trên linh khí phát ra kịch liệt nhưng cũng không giãy thoát khỏi tay Nam Minh.

Ngọn lửa trong tay Nam Minh lại càng sáng hơn, khiến cho kiện linh khí trở nên yên tĩnh, sau đó cười lạnh một cách quỷ dị, cho kiện linh khí này vào túi trữ vật của mình.

Tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia chưa thể chân chính luyện hóa linh khí cho nên dễ dàng bị Nam Minh ngăn cách liên hệ thần thức thao túng giữa chủ nhân và linh khí

Tên tu sĩ mất đi linh khí kia sắc mặt vô cùng khó coi, thân mình cũng hơi run rẩy.

Còn có một kiện linh khí cũng đang công kích tới Nam Minh. Đỗ Bằng lập tức lớn tiếng quát:

- Mau thu hồi lại!

- Chậm rồi!

Hào quang màu bích lam trong tay Nam Minh chợt lóe lên. vừa lúc đánh trúng kiện linh khí còn lại. thân hình lại cấp tốc lóe lên, bắt lấy kiện linh khí này. Ngọn lửa trong tay cũng nhanh chóng bao phủ lấy nó. Kiện linh khí này cũng bị hắn thu hồi vào trong túi trữ vật.

Đang ở phía xa xa bay tới, Trương Hằng thấy tình cảnh này trong lòng không khỏi giật mình. Dùng phương pháp này để cướp đoạt linh khí thật không tệ! Nhưng cũng chỉ đối phó được với tu sĩ Luyện khí kỳ mà thôi, nếu gặp phải tu sĩ Trúc cơ kỳ thì sẽ rất khó khăn!

Tuy nhiên, lúc này đối với Trương Hằng, mấy món linh khí này hắn không thèm để vào mắt. Nên biết rằng để tu luyện công pháp của hắn tới cảnh giới đại viên mãn thì tối thiểu cũng cần tới ngàn kiện linh khí. Nếu thật sự cướp nhiều linh khí như vậy thì cũng đủ khiến người ta chết mệt rồi.

Cũng may trong tay Trương Hằng có mấy thứ tàn phiến thần bí, Huyết Sát thiên bi có thể dùng để luyện hóa. Chừng ấy cũng đủ cho hắn tu luyện một đoạn thời gian dài.

Trương Hằng hiểu được muốn đề thăng công pháp thì tác dụng của linh khí sẽ ngày càng thấp, phải thu thập những bảo vật cấp cao hơn nữa. Như nội đan của Hạo Thiên Xà Long Vương thì hoàn toàn Chỉ có thể đạt được nhờ vận khí mà thôi.

Chất lượng so với số lượng càng dáng giá hơn! Trương Hằng âm thầm rút ra một kết luận như vậy!

- Tất cả mọi người bày trận, nếu không sẽ bị hắn xử lý từng người một!

Đỗ Bằng thấy tình hình không ổn lập tức ra lệnh.

Mười mấy người Độc Thiên Bảo lập tức hình thành một phương trận rộng chừng mấy chục thước. Phương pháp đột kích của Nam Minh rốt cục cũng khó có thể tiến hành.

Nam Minh thấy vậy cũng không đám dễ dàng phát động công kích. Những người như vậy tụ tập cùng một chỗ. mười mấy kiện linh khí đồng thời công kích cũng đủ khiến tu sĩ Trúc cơ kỳ phái sợ hãi.

- Ngươi nào, đi ra cho ta!

Đúng lúc này, thân hình Nam Minh đột nhiên bắn về một hướng, lạnh lùng nói.

Giờ phút này, Trương Hằng cũng không ẩn thân chỉ là vừa lúc đi ngang qua, hiển nhiên bị Nam Minh xem thường.

Như vậy cũng tốt, được chứng kiến thực lực của Nam Minh cũng không có gì thừa.

Cách nơi Nam Minh vừa đứng không xa truyền ra một cỗ linh khí dao động. Một nữ nhân mặc một thân áo xanh với một chiếc nón che mặt hiện thân.

- Là cô!

Ánh mắt Nam Minh nhìn về phía người vừa xuất hiện, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.

- Hà Y Tú tiểu thư!

Nhóm tu SĨ ĐỘC Thiên Bảo lập tức kinh hô.

- Hà Y Tú? Đó không phải là đối tượng mà Âu Dương lão tổ yêu cầu mình phải giúp đỡ sao?

Trương Hằng vừa thấy đã phát hiện ra tu vi nữ nhân này cũng đã đạt tới Trúc cơ kỳ.

Đây là tu sĩ Trúc cơ kỳ thứ hai.

- Không ngờ Hà tiểu thư cũng đạt tới Trúc cơ kỳ. như vậy chúng ta phải đọ sức một phen!

Thân hình Nam Minh chợt lóe lên, đánh về phía Hà Y Tú, bàn tay ngưng tụ một đoàn khói sương màu bích lam.

Đoàn khói sương này ngưng tụ một chút ở trong tay Nam Minh rồi hình thành một cơn gió lốc.

- Đi!

Cơn gió lốc đầy trời này lập tức bao phủ phạm vi mấy chục thước.

Hà Y Tú không có gì vội vã. Những người ngoài cũng không nhìn ra được dung mạo của nàng. Chỉ thấy ngọc thủ vừa nhỏ vừa dài của nàng điểm một cái vào không khí Một kiện linh khí hình ô dù lập tức xuất hiện, bành trướng vô số lần. hình thành một vòng bảo hộ màu xanh như cái ô dù bật lên bao phủ quanh thân, ngăn chặn toàn bộ cơn lốc này bên ngoài.

- Thượng phẩm linh khí phòng ngự? Hà tiểu thư rất xem trọng Nam Minh ta rồi!

Nam Minh đứng yên trong hư không, hào quang màu bích lam quanh thân không ngừng lưu động, dưới chân lóe lên độn quang nhàn nhạt.

- Nam Minh các hạ thi triển pháp thuật không tầm thường của Bích Tuyết Tương Vân Tông. Y Tú đương nhiên không dám xem thường ứng phó.

Thanh âm của Hà Y Tú rất nhẹ nhàng nhưng lại khiến tất cả mọi người đều nghe rõ.

- Không nghĩ tới Hà tiểu thư cũng có nghiên cứu đôi chút về Bích Tuyết Tương Vân Tông chúng ta.

Nam Minh hơi trầm mặc một lúc rồi lạnh nhạt nói.

- Mười mấy người các ngươi đi tới thần điện tập hợp cùng các đồng môn khác. Thạch Lỗi sư huynh chính là đang chờ ở nơi đó. Nơi này giao cho ta đi. các ngươi cũng không giúp được gì!

Hà Y Tú hướng về mười mấy người kia dặn dò.

- Vâng! Hà tiểu thư cũng cận thận.

Đồ Băng dường như rất tin tưởng Hà Y Tú, lập tức mang theo mười mấy người rời đi.

Hà Y Tú hiểu được nếu mình và mười mấy người kia liên thủ đối phó Nam Minh thì đối phương sẽ có thể quay đầu bỏ chạy.

- Đường đạo hữu! không bằng ta và ngươi cùng nhau liên thủ lưu lại thiên tài ngàn năm khó gặp của Bích Tuyết Tương Vân Tông này!

Hà Y Tú đột nhiên cười nói với Trương Hằng cách đó không xa. Tuy rằng cách một tầng khăn che mặt nhưng Trương Hằng có cảm giác mình nhìn thấy được một khuôn mặt hơi nhợt nhạt.

Bình luận

Truyện đang đọc