TIỂU HỌC TRA ỐM YẾU


Tên hống hách nọ vẫn chưa chịu ngưng.

Thấy Chu Trình lặng yên bất động, hắn nhào tới muốn chụp lấy cậu.

Dật Bất Ôn giơ chân lên chuẩn bị tư thế đá cho hắn một cái bay xa.

Nhưng nào ngờ khoảng khắc ai cũng đều nghĩ hắn sẽ bị đánh thì lại có một bóng lưng lớn chắn ngay trước mặt Dật Bất Ôn.

Chu Trình trước cản sau đỡ, hứng trọn toàn bộ sát thương của hai người họ.
Dật Tinh Vọng đứng một bên xem kịch vui thầm cảm thán.

Cậu nhướng mài tỏ vẻ thích thú
Tên nọ quát tháo:" Dựa vào cái gì mà anh cản tôi.

Tôi sẽ đăng đoạn clip đó lên mạng, anh chờ đó."
Chu Trình hơi xoa xoa tay, không nhanh không chậm đáp lời
“Đoạn clip đó, tôi xóa bản gốc trong máy tính cậu rồi”
Tên nọ hừ hừ:“Anh tưởng tôi không còn bản nào trong điện thoại à.

Tôi sẽ đăng lên, đến lúc đó đừng có mà trách” Nói rồi, hắn lấy điện thoại ra.


Chu Trình tay siết chặt nấm đấm, anh cắn môi, vì tức giận nên cơ thể vô thức run lên.
“Á”
Âm thanh hét lớn của phục vụ dồn mọi sự chú ý về một bên.

Anh phục vụ bị vấp cây cơ chẳng viết do ai để đấy.

Không khí yên lặng vừa định dứt thì âm thanh rơi bộp của đồ vật lại càng lớn hơn
Dật Tinh Vọng dùng hết lực ném chiếc điện thoại trên tay tên nọ xuống đất khiến nó tách thành ba mảnh.

Cậu phủi phủi tay, nhìn hắn
“Không cần khách sáo”
Nói rồi lập tức nhanh chân đi đến sau Dật Bất Ôn, phòng hờ trường hợp hắn động thủ.

Chu Trình bấy giờ mới kịp phản ứng, anh nhanh chóng gom lại mảnh vỡ điện thoại, lấy thẻ nhớ bẻ đôi rồi quăng thẳng vào thùng rác.

Lần này hắn không còn bình tĩnh được nữa, lập tức nhào đến muốn xé xác Dật Tinh Vọng.
Không hẹn mà cùng, Dật Bất Ôn và Chu Trình nâng chân thật cao đạp vào bụng, khiến hắn phải ôm bụng lăn ra đất kêu trời gọi mẹ.

Cả casino im lặng đến nỗi nghe được tiếng gió điều hòa, không khí bị chùn trong giây lát.

Dật Tinh Vọng chỉnh chỉnh áo, đi đến bàn cược, cầm xí ngầu lên lắc.

Hỏi những người xung quanh.
“Cược lớn? Hây cược nhỏ?”

Dật Bất Ôn và Chu Trình cũng đồng thời đỡ tay lên trán, cảm thấy cả cái casino này chỉ có mỗi Dật Tinh Vọng là điềm tĩnh nhất.

Chu Trình vác tên nọ lên mang hắn về, còn Dật Bất Ôn đi lại gần cậu quan sát.

Không khí bấy giờ mất hơn 30s để phục hồi trở lại, ngay sau đó lập tức nhốn nháo hẳn
Sự huyên náo đã trở lại, trong bàn cuối cùng cũng có người đứng ra cược với cậu.

Là cậu bạn bab nãy, cái người mà giúp cậu rút tiền.

Cậu ta gom hết thẻ trên người, cũng thành một chồng, số tiền tuy không quá lớn, nhưng cũng chẳng hề nhỏ tí nào.


Dật Tinh Vọng nheo mắt, cậu không biết người kia cược như thế là nhiều hay ít, liền quay sang hỏi anh mình
“Có nên theo không ạ”
Dật Bất Ôn có hơi bất ngờ, em trai anh hôm nay xó vẻ ngoan hơn mọi ngày.

Dật Bất Ôn vừa nói,vừa xoa đầu cậu bảo
“Cứ theo đi”
Dật Tinh Vọng hơi lo lắng, nhỡ cậu không mang đủ tiền thì thật khó xử, nhưng rồi cũng quyết định theo
Dật Tinh Vọng lần đầu chơi trò này mà không dùng mánh khóe hay kỉ xảo.

Tay cậu lạnh dần, có chút lo lắng quá cỡ.

Điều này cũng khiến Dật Bất Ôn chú ý hơn, anh sợ cậu vì thua mà buồn, sau đó không thở nổi rồi hệ lụy đến căn bệnh khốn kiếp đó liền tự giác nói
“Em chơi đi, thua thì tính cho anh” Dật Bất Ôn bất đắc dĩ xoa xoa đầu người em út
Đôi mắt cậu như lấp lánh cả trời sao, miệng cười đến lộ hai bên má hai lúm đồng tiền xinh xắn
“Thế thắng thì tính cho ai”
“Cho em” Dật Bất Ôn nuông chiều mỉm cười nhìn cậu.

Ai nhìn vào chắc chắc không thể tin được mối quan hệ giữa hai anh em này từng đối chọi sâu sắc.
Dật Tinh Vọng cười hì hì bắt đầu trò chơi.

Sau rất nhiều lần luộc tiền người khác, cậu cũng không ngờ hôm nay lại may đến thế, chơi đâu thắng đó.

Số thẻ của cậu đã được mang một chiếc rổ đến chứa.

Người bạn ban nãy la ó
“Cậu thật là…may mắn quá đi!!!” người kia cảm thán

Dật Tinh Vọng cười trừ, cậu luộc hết tiền của nhiều người lắm rồi.

Ăn đủ thì nên ngừng thôi.

Dật Tinh Vọng cười cười, cậu lùi khỏi cuộc chơi trước bao ánh mắt phẫn uất của những người vừa thua cược.

Nói cậu trăm trận trăm thắng thì hơi quá, nhưng số trận thắng nhiều hơn số trận thua là có thật.

Cậu thắng là khu Dật Bất Ôn chỉ dẫn, thua là khi cậu muốn tự mình đưa ra quyết định, nhưng chung quy vẫn là cậu thắng thôi.
Người bạn ấy đi đến gần cậu, giơ tay ra giới thiệu
“Chào cậu, tôi là Kim Tiền, hai từ này đều có nghĩa là có tiền, tôi muốn làm bạn với cậu”
Dật Tinh Vọng cũng rất thích người này, thẳng thắn hào sảng, tính tình tuy có chút kì lạ, cũng hơi lắm mồm nhanh miệng nhưng chung quy vẫn tốt hơn những người cùng lớp cũ
“Xin chào, tôi là Dật Tinh Vọng, Dật theo họ cha, Tinh Vọng ý chỉ ngôi sao sáng, là niềm hi vọng”
Thế là mối quan hệ bằng hữu nhanh chóng được thành lập.

Dật Tinh Vọng theo Dật Bất Ôn, từ giã bạn để trở về nhà.

Vừa về đến cửa liền trông thấy xe của Dật Kim Uẩn đậu sẵn đó, cả hai anh em lập tức túa mồ hôi lạnh, đồng thời nhìn nhau…
Không ngoài dự đoán, bước vào trong, gương mặt Dật Kim Uẩn đã đen như đít nồi nấu bánh chưng đêm 30 Tết cổ truyền của Việt Nam.


Bình luận

Truyện đang đọc