TIỂU PHÚ BÀ NHÀ BẠCH TỔNG


Sau khi kết hôn không lâu thì Thượng Quan Tịch Mộng và Bạch Quán Tông đã chuyển sang nước ngoài sinh sống, nhưng cho dù là cô bận rộn với công việc suốt ngày nhưng mối quan hệ tình cảm giữa cô và anh vẫn hề có chút giảm chút nào.
Nhưng mối quan hệ mặn nồng không kéo dài quá lâu thì sau ba tháng kết hôn thì Thượng Quan Tịch Mộng bắt đầu xuất hiện những biểu hiện không được khỏe, lúc đầu thì cô cũng chỉ nghĩ bản thân do làm việc quá nhiều nên có dấu hiệu suy nhược, nhưng để chắc chắn thì cô cũng có đi làm kiểm tra.
Không ngờ ngay sau khi được bác sĩ thông báo bản thân đã mang thai thì cô còn kinh ngạc mà há hốc.

Bất ngờ lúc này cô lại cảm giác có một chút sợ hãi và lo lắng, cô chưa từng nghĩ mình sẽ mang thai trong thời gian hiện tại, vì trong thời gian này cô rất bận rộn, vừa phải lo lắng cho tập đoàn Thượng Quan, lại còn phải lo lắng thêm cho công ty Tịch Mộng, khi cô vừa được sang nhượng cổ phần cũng như là vị trí, thì cô đã chuẩn bị sẵn cho công cuộc sáp nhập.

Nhưng mà cô còn phải lo cho tập đoàn ở trong nước và cả nước ngoài, nên cô sợ bi kịch cũ lại được tái hiện.
Khi Thượng Quan Tịch Mộng về nhà thì đã nhìn thấy chồng mình cùng Tịch Huyên đang ở trong bếp, hai năm xa cách thì anh đã có thời gian để học nấu ăn, tuy không phải ngon nhất nhưng ít nhất là cũng dược liệt vào phần ổn áp.

- Em vừa đi đâu về vậy? Tăng Mẫn nói em không ở văn phòng.
- Em vừa ở bệnh viện về, dạo gần đây em có một chút không thoải mái.
Nghe đến hai từ “Bệnh viện” thì sắc mặt của Bạch Quán Tông đã lo lắng đi đến bên cạnh của cô, sau đó cũng luôn miệng hỏi đã xảy ra chuyện gì, lần này cô đã không một mình mà hiện tại cô còn có anh, lúc này Thượng Quan Tịch Mộng cũng đưa cho anh bản bệnh án vừa rồi, ánh mắt của Bạch Quán Tông được chuyển từ lo lắng sang kinh hãi, nhưng sau đó là vui mừng.
- Thật… Thật sự như vậy sao? Tịch Mộng, em thật sự mang thai sao? Anh… Anh sắp được làm cha rồi sao?
Thượng Quan Tịch Mộng gật đầu chắc nịch, lúc này thì anh hoàn toàn vui mừng đến mức sắp phát điên rồi.
Nhưng lần này mang thai không giống với lần trước, nếu lần trước cô mang thai hoàn toàn không có dấu hiệu của ốm nghén, nhưng lần mang thai này chỉ mới ngửi thôi cũng đủ để cô nôn thốc nôn tháo.

Không chỉ là những món ăn, đến cả cơm và cháo cô cũng chẳng ăn nổi gì, trong thuốc hai tháng tiếp theo của thai kì thì cô chỉ ăn được trái cây và uống nước lọc kèm theo đó là một ít vitamin để cơ thể cô đầy đủ chất.
Khi Bạch Quán Tông thông báo chuyện hỉ sự này cho Bạch gia và Thượng Quan gia thì Mã Dao Diêu đã gợi ý cho cô một cách đỡ phải bị thai nghén hành hạ, đó chính là đợi khi anh ngủ say thì hãy đi qua đi lại trên người anh vài lần, để chuyển hết dấu hiệu thai nghén cho anh.
Nghe đến đây thì Thượng Quan Tịch Mộng cũng chỉ biết cười nhạt, trong đầu dấy lên một suy nghĩ “Có thật sự là con trai của mẹ không?”
Nhưng trộm vía chỉ sau ba tháng đầu thì dấu hiệu ốm nghén của cô đã giảm đi rõ rệt, những tháng tiếp theo thì cô hoàn toàn rất tốt, khẩu vị cũng bắt đầu tốt lên, không chỉ vậy mà cô còn tăng cân khá nhanh, lúc này thì Bạch Quán Tông lại cảm thấy vợ mình như vậy mới là đẹp nhất.
Thai kì tháng thứ năm thì bác sĩ từng nói thai này của cô có thể là sinh đôi, vì khi siêu âm thì đã nhìn thấy có một cánh tay khác ở bên cạnh của đứa bé, nhưng bác sĩ cũng không dám xác nhận một trằm phần trăm chuyện này có phải là thật hay không, vì theo như trước kia thì cô chỉ là có một túi phôi, họ chỉ sợ đứa bé xảy ra dị dạng mà thôi.
Nhưng đến tháng thứ sáu thì họ đã khẳng định cô đang mang song thai.
Khi biết hiện tại mình đang mang là song thai thì cô cũng cẩn thận hơn, lúc trước cô từng nghe Lâm Quân Nhi nói đến chuyện này, vì trước kia cô ấy cũng từng mất một đứa con, sau đó thì lần mang thai tiếp theo lại mang song thai, những người trong Cảnh gia và Lâm gia đều cho rằng đứa bé đó đã quay trở lại để làm con của cô ấy một lần nữa.
Liệu lần mang thai này của cô có giống như vậy hay không? Đứa bé kia liệu có quay lại với cô một lần nữa hay không?

Cuối cùng, sau chín tháng mười ngày vất vả mang thai thì Thượng Quan Tịch Mộng hạ sinh an toàn một cặp song sinh nữ, nhìn hai đứa nhỏ hoàn toàn giống với Bạch Quán Tông y như đúc, không cần phải nói cũng biết Bạch Quán Tông đã vui vẻ đến mức nào, anh còn ngồi hẳn một góc trong suốt mấy tiếng để suy nghĩ tên cho hai đứa nhỏ.
- Anh nghĩ đứa nên đặt cho hai con một cái tên thật ý nghĩa.
Thượng Quan Tịch Mộng liếc nhìn anh một cái, đáp:
- Vậy cái tên Hoa Dung với Hoa Huệ là ý nghĩa chưa? Anh có thể nghiêm túc một chút hay không hả?
- Anh đang nghiêm túc mà.

Bà xã, em có ý gì không?
- Anh có ý định muốn gả con gái cho nhà của Quân Nhi đúng không?
Bạch Quán Tông ôm con gái lên, bây giờ anh có chút hối hận rồi, con gái xinh đẹp của anh thật sự đáng yêu quá đi, anh không gả con gái cho hai tên con trai nhà kia đâu, một đứa thì lạnh lùng y như cha của nó, còn một đứa thì… À mà thôi.


So ra trong ba đứa con của Cảnh Vân Trạch và Lâm Quân Nhi thì chỉ có cô con gái út là bình thường nhất, nhưng con gái của anh đâu thể nào gả cho con gái chứ, nhưng mà tại sao cô lại hỏi như vậy?
- Em có ý gì?
- Hiểu Tinh, một ngôi sao sáng.

Linh Vân, một đám mây sáng.
Cuối cùng thì hai cô con gái của anh cũng đã có tên, cô con gái có một tiếng khóc oai hùng và mạnh mẽ là tên của Bạch Hiểu Tinh, còn tiếng khóc có tone hơi trầm thi là tên của Bạch Linh Vân.
- Xin chào, Ngôi Sao và Đám Mây của cha mẹ.


Bình luận

Truyện đang đọc