Edit & beta: Hoa Mùa Hạ
Dạ Vũ Thanh Phiền áp sát thành công nhờ tầm chắn của Ô Thiên Cơ.
"Cẩn thận!" Đúng lúc đó hắn chợt nghe thấy giọng Dụ Văn Châu vang lên. Sách Khắc Tát Nhĩ nhờ vào góc nhìn từ vị trí đứng khá xa, phát hiện cơ hội Hoàng Thiếu Thiên chộp được cũng là một cái bẫy.
Nghe Dụ Văn Châu nhắc nhở, Hoàng Thiếu Thiên vội khiển Dạ Vũ Thanh Phiền di chuyển ngang. Đã đến đây rồi, không cướp thế tấn công thì uổng, chỉ cần cẩn thận sau ô có ai chuẩn bị đánh mình không thôi. Trick Khiên Kị Sĩ Chắn Tầm Nhìn đây mà, mình bước lệch qua tí, chả lẽ không né được?
Không né được!
Dạ Vũ Thanh Phiền mới lách nửa bước, Ô Thiên Cơ bỗng soạt một tiếng thu về. Hoàng Thiếu Thiên chưa nhìn rõ nhân vật sau ô là ai, đã thấy một chùm ánh sáng lóa cả màn hình. Khoảng cách gần như bằng 0, thao tác nào kịp né khỏi hit tấn công này nữa?
Pháo Laser!
Không ai ngoài cặp đôi hợp tác Tô Mộc Tranh và Diệp Tu có thể phối hợp tinh chuẩn đến vậy. Diệp Tu quả thật đã sử dụng trick Khiên Kị Sĩ, nhưng không phải để che giấu đòn đánh của bản thân, mà là Mộc Vũ Tranh Phong ở ngoài xa!
"Định đánh lén? Ngây thơ thế!" Dạ Vũ Thanh Phiền bị Pháo Laser bắn văng đi, Diệp Tu cười.
"Đánh lo đánh đi, nói lắm quá làm gì?" Hoàng Thiếu Thiên gào thét.
Cả nhà thi đấu toát mồ hôi. Nói cái gì vậy anh hai? Mọi thường anh kiệm lời lắm hả?
Hoàng Thiếu Thiên tập kích bất thành. Vì phối hợp với hắn, Chu Trạch Khải đã phải giảm bớt không ít hỏa lực. Sát thương không ảnh hưởng đồng đội nhưng sẽ bị cản bởi cơ thể người, Chu Trạch Khải cũng chẳng dám khiển Nhất Thương Xuyên Vân di chuyển né Hoàng Thiếu Thiên, sợ Diệp Tu xoay góc nhìn theo mình mà phát hiện đang bị tập kích. Tuy Hoàng Thiếu Thiên thất bại, nhưng pha đánh lén này đã ẩn chứa bao nhiêu chi tiết lắt léo bên trong, Lý Nghệ Bác trên tivi rất muốn phân tích từng chi tiết một cho khán giả nghe, có điều ai rảnh để nghe? Trận đấu đang diễn ra ào ào kìa.
Người bên đội B không để Diệp Tu và Hàn Văn Thanh chơi đổi máu mãi được. Hoàng Thiếu Thiên đánh lén bị Tô Mộc Tranh bắn văng răng, bên kia Sở Vân Tú đã cho Phong Thành Yên Vũ ngâm xong đại chiêu Thiên Lôi Địa Hỏa, phủ xuống khu vực ba người Quân Mạc Tiếu, Nhất Diệp Chi Thu và Đại Mạc Cô Yên. Trong lúc Phong Thành Yên Vũ ngâm xướng, Đường Hạo từng định tìm cách ngắt chiêu nhưng bị Vương Kiệt Hi ngăn cản, gây nên hỗn chiến giữa Vương Bất Lưu Hành và Đường Tam Đả.
Khán giả hoa cả mắt không biết nên theo dõi chiến trường bên nào. Trong số mười người trên sân, Dụ Văn Châu có vẻ nhàn hạ nhất, nhưng chắc chắn sẽ không ai lơ là sự tồn tại của anh.
Bởi điểm yếu chết người là tốc độ tay, gặp phải các kiểu đánh bùng nổ thế này, Dụ Văn Châu rất khó theo kịp tiết tấu. Song, đã đứng vững vị thế một đại thần trong giới, anh dĩ nhiên sẽ có đấu pháp lấy chậm đánh nhanh của riêng mình. Ở nơi chiến trường hội tụ toàn các tên tuổi bậc nhất Vinh Quang, Dụ Văn Châu tuyệt không phải một tên cóc ké. Ngược lại, sự tồn tại của anh còn cực kỳ quan trọng, bởi anh là thuật sĩ với các kỹ năng khống chế tạo phiền hà cho đối thủ. Đây là một trận đấu không có trị liệu, mọi người đều đem mạng ra liều, chỉ cần một lần khống chế thành công là đủ để dồn dame cho con mồi tàn phế.
Bên đội B tính cả người thứ sáu Vu Phong thì toàn những tay đấm hàng đầu. Họ chỉ có thể chia nhau gánh vác khâu khống chế bằng ý thức và chiêu trò cá nhân, sao so được với dân trong nghề, đứng từ xa quan sát thế trận toàn diện và có hẳn chiêu chuyên dụng như Dụ Văn Châu?
Đến đây, bố trí chiến thuật của đội A đã dần hé lộ. Từ lúc đầu họ đã muốn đầu tư tập trung vào sức mạnh thuật sĩ nên bốn vị trí còn lại phải gánh thêm một phần công việc. Tuy nhiên, trong số bốn người có Hoàng Thiếu Thiên, kẻ chủ nghĩa cơ hội có biệt danh Yêu Đao, một tay đấm level át chủ bài rất đặc biệt. Trong đội hình Lam Vũ, hắn hiếm khi đảm nhiệm vai trò đột phá trận địch. Vai trò này lúc trước thuộc về Vu Phong, bây giờ thậm chí giao cho cậu nhóc Lư Hãn Văn mới 14 tuổi chứ cũng không phải Hoàng Thiếu Thiên.
Điều đó không có nghĩa rằng Hoàng Thiếu Thiên có trình đột phá kém, chẳng qua vai trò ấy không thể phát huy đầy đủ tài năng của hắn. Hắn cần một mức độ cover nhất định để tìm kiếm cơ hội hành động. Tuy vừa rồi hành động thất bại, nhưng phải nói trận này Hoàng Thiếu Thiên đã tìm thấy cơ hội rất sớm ngay từ đầu game, bởi bên cạnh hắn đang có các đồng đội cực mạnh, đủ sức cung cấp cover tốt nhất cho hắn: Tôn Tường và Chu Trạch Khải.
Cặp đôi hợp tác Luân Hồi mới hình thành nửa mùa giải có thể gọi là tổ hợp công kích mạnh nhất Liên minh hiện nay. Cách Nhất Diệp Chi Thu càn vào đội hình địch trông hơi liều lĩnh, nhưng có thêm Chu Trạch Khải dồn hỏa lực bên ngoài khiến hai mũi giáp công bên đội B khó lòng chống chọi. Nhờ đó, Hoàng Thiếu Thiên chớp lấy cơ hội lẳng lặng tiếp cận, tuy thất bại nhưng đã thể hiện quá rõ ý thức phối hợp siêu cao của đội A. Đội A thành công đẩy trận đấu theo hướng mình muốn: Không ai bên đội B có thể sờ đến Dụ Văn Châu.
Sách Khắc Tát Nhĩ bắt đầu ngâm xướng chú thuật. Nếu không ngăn cản, đội B chắc chắn sẽ gặp phiền phức to. Tô Mộc Tranh vội dâng lên cao, nòng súng Mộc Vũ Tranh Phong nhắm vào Sách Khắc Tát Nhĩ. Dạ Vũ Thanh Phiền bỗng từ đâu xuất hiện trong góc nhìn của cô, lù lù chắn giữa cô và Sách Khắc Tát Nhĩ.
Một kiểu che chắn rất khó chịu, khó thể cản trở Mộc Vũ Tranh Phong tấn công hoàn toàn, nhưng chỉ cần trì hoãn cô trong phút chốc là đủ thời gian cho người đội A xoay chuyển. Là người theo chủ nghĩa cơ hội, Hoàng Thiếu Thiên cực giỏi trong mảng cover đồng đội thế này. Bởi sự xuất hiện chướng mắt của hắn, Mộc Vũ Tranh Phong không kịp nã pháo, Nhất Thương Xuyên Vân đã nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, vừa chạy vừa bắn điên cuồng về phía cô.
Nhưng cũng đúng vào lúc Chu Trạch Khải chuyển mục tiêu, một bóng người đã lóe lên.
"Lão Diệp!" Không nói không vui, Hoàng Thiếu Thiên gào thét kèm một hit Rút Đao Trảm.
Hụt!
Hắn đoán hướng đối thủ di chuyển để chém nhưng lại hụt. Diệp Tu chỉ đơn giản Trượt Đất để luồn qua ánh kiếm, trong lúc trượt cũng biến Ô Thiên Cơ thành hình thái súng. Nòng súng nhắm ngay Sách Khắc Tát Nhĩ. Súng vang!
Đoàng!
Viên đạn bay ra, Dụ Văn Châu bất đắc dĩ thở dài. Anh chỉ thiếu tốc độ tay chứ mắt nhìn và sức phán đoán vô cùng lợi hại, trông phát biết ngay viên đạn sẽ trúng vào mình trước khi ngâm xướng xong, bèn ngắt chiêu, né đạn. Nhìn qua, Quân Mạc Tiếu đã vọt tới trước mặt.
Nhanh quá!
Khả năng di chuyển tốc độ ở khoảng cách gần của tán nhân đã là kiến thức Vinh Quang phổ thông, do Diệp Tu nhiều lần thực hiện khi đánh giải, gây nên vô số phiền toái cho đối thủ. Mới hôm trước trong màn tân binh khiêu chiến, hắn từng Lay Động ZicZac bằng hai kỹ năng nhanh chẳng kém gì Blink, làm ai ai cũng phải hoảng hồn.
Hôm nay Quân Mạc Tiếu lại tiếp tục lách mình thoát khỏi chiến trường pháo lửa ngập trời, chớp mắt là xuất hiện sát bên Sách Khắc Tát Nhĩ. Không một nghề cận chiến nào có khả năng chuyển mục tiêu nhanh đến vậy. Đáng sợ hơn, tán nhân còn biết tấn công từ xa, chưa cần áp sát mục tiêu đã có thể rải đạn cho đối thủ nghỉ trốn.
Song, ngay tích tắc Quân Mạc Tiếu sờ đến được Dụ Văn Châu, hắn bỗng dưng khựng lại.
Ầm!
Một ngọn lửa mờ ảo bùng lên trước mặt Quân Mạc Tiếu, chỉ cách hắn đúng một bước. Lỡ như tiếp tục lao lên, hắn nhất định sẽ bị Bóng Lửa thiêu đốt.
"Ghê vãi, suýt nữa là bị cậu lừa." Diệp Tu nói.
"Vẫn không trúng mà?" Dụ Văn Châu cười. Với khuyết điểm tốc độ tay chết người, nếu bị áp sát, Dụ Văn Châu sẽ khó tránh số phận nghiệt ngã. Kẻ đang tiến đến còn là Quân Mạc Tiếu nổi tiếng đánh nhanh đánh khỏe, đích xác là tử huyệt của Dụ Văn Châu luôn. Ấy vậy mà anh lâm nguy không loạn, thủ sẵn kỹ năng tức thời Bóng Lửa tới giây cuối cùng mới phóng ra. Một lối xử lý đặt mình vào chỗ nguy hiểm nhất, nhưng cũng khiến đối thủ khó đỡ nhất.
Nhưng, những lúc nỗ lực tuyệt đối đến giây cuối cùng và cảm thấy thành công gần sát bên mình, người ta khó miễn sẽ buông lơi cảnh giác, hoặc vội vàng nhảy qua bước kế tiếp, để rồi trở tay không kịp khi đối thủ đột nhiên đáp trả.
"Chiêu này có trúng, anh cũng không sợ." Diệp Tu nói.
Bóng Lửa là chiêu debuff dán vào mục tiêu, gây mất máu liên tục. Các nghề pháp sư rất ghét nó vì mỗi lần giật máu, ngâm xướng sẽ gián đoạn. Lối đánh ào ào như mưa rào mùa hạ của tán nhân Quân Mạc Tiếu hầu hết là dùng kỹ năng tức thời, debuff ngắt chiêu của Bóng Lửa không hữu ích với hắn, chỉ cần chịu tốn tí máu là xong. Vậy mà Diệp Tu vẫn khiển Quân Mạc Tiếu khựng lại né tránh, chứng tỏ hắn thực sự không đoán được Dụ Văn Châu sẽ chơi chiêu gì.
Lại là một pha chứa đầy những chi tiết nhỏ, những trick rất tinh vi, chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc bé xíu. Khoảnh khắc bé xíu ấy lại tạo điều kiện cho tình huống chuyển biến: Dạ Vũ Thanh Phiền đã đến sau lưng Quân Mạc Tiếu.
Diệp Tu dĩ nhiên không dám mặc kệ Hoàng Thiếu Thiên mà tiếp tục tấn công Dụ Văn Châu, nhưng quay qua đánh tay đôi với Hoàng Thiếu Thiên trước mặt Dụ Văn Châu cũng ngu ít kém. Tên kia thiếu tốc độ tay thôi chứ khả năng nắm bắt cơ hội cực mạnh, không thể cho nó cơ hội rình mò mình!
Vốn đã áp sát Sách Khắc Tát Nhĩ, Quân Mạc Tiếu bèn lách ngang để tránh nhát chém từ Dạ Vũ Thanh Phiền, xong quay đầu chạy.
"Đừng chạy!" Hoàng Thiếu Thiên vừa hét vừa đuổi theo.
Chu Trạch Khải thấy thế, vội xoay nòng súng giúp Hoàng Thiếu Thiên giáp công. Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu lách trái né phải, dùng đủ mọi chiêu di chuyển của các nghề, Hoàng Thiếu Thiên và Chu Trạch Khải nhất thời cũng ngăn không nổi.
Ngoài trận, người xem tròn xoe mắt.
Hai đội A và B hiện tại đều có một nhân vật bị focus. Khéo thay, đó là Nhất Diệp Chi Thu và Quân Mạc Tiếu, hai nhân vật có cùng mối quan hệ mang tên Diệp Tu.
Mà chủ nhân của bọn hắn lại đang hành động khác nhau hoàn toàn: Dưới tay Tôn Tường, Nhất Diệp Chi Thu kiên cường chống chọi, còn dưới tay Diệp Tu, Quân Mạc Tiếu ranh mãnh trốn chạy địch quân
Đợi mãi mới có