Edit: Dưa | Beta: Zencest
Chuyện giành BOSS lại đâu vào đó, người chơi Mưu Đồ Bá Đạo bắt đầu rút lui khỏi Vực Lưỡi Đao. Tưởng Du vẫn đề phòng cẩn thận như trước, không ngờ lại bình an vô sự thật. Trai Ngầu Cầu Bại lót tót theo sau đội ngũ, rơi đi một cách rất bình thường.
Người chơi của Mưu Đồ Bá Đạo rất tò mò về tên Trai Ngầu Cầu Bại này, còn đang không ngừng thảo luận. Hội trưởng phân hội 4 cũng nhận ra có chút vấn đề, liền lặng lẽ đến cạnh hội trưởng Tưởng Du.
“Mình nên bố trí thế nào với tên Trai Ngầu Cầu Bại này?” Hội trưởng phân hội 4 hỏi. Hắn tin chắc sẽ có một sự bố trí riêng, bằng không với thực lực của Trai Ngầu Cầu Bại, cho dù ban đầu chưa tin tưởng, không đối đãi như tinh anh chủ chốt, nhưng ít ra chuyện gia nhập tổng hội chỉ là muỗi, giờ lại bị “đày” tới phân hội, hiển nhiên là có bí ẩn gì mà mình chưa được rõ.
“Thằng chả có thể là Diệp Thu.” Trước đó Tưởng Du không tiết lộ nghi ngờ của mình với quá nhiều người, bởi vì đây chỉ là nghi ngờ, không xác định lắm. Còn bây giờ, sau khi nhìn thấy thực lực của Trai Ngầu Cầu Bại, lại vừa dùng giới chuyên nghiệp thử dụ dỗ, gã cũng đã khá chắc rồi. Tuy không phải toàn bộ người chơi Vinh Quang đều một lòng hướng tới giới chuyên nghiệp, nhưng đó chỉ là số ít. Trai Ngầu Cầu Bại lại dứt khoát từ chối chuyện này, rõ ràng đã khiến Tưởng Du càng nghi ngờ. Có thể nói, gã không còn ngờ vực gì nữa, đã xác thực tên này chính là Diệp Thu.
“A!!” Hội trưởng phân hội 4 nghe xong liền giật mình.
“Còn chưa rõ ổng có mục đích gì.” Tưởng Du nói, “Nhưng nếu ổng đã thích diễn sâu, vậy tụi mình diễn cùng ổng.”
“Hả?” Hội trưởng phân hội 4 vẫn chưa hiểu mấy. Dù hắn chưa từng tham gia mấy phong trào đấu tranh chống vị đại thần này, nhưng cũng từng nghe loáng thoáng qua, các công hội câu lạc bộ đều bị hắn ta hành hạ thê thảm! Vậy mà giờ mối họa ấy lại được phânđến dưới trướng mình, hội trưởng phân hội 4 như thể nghe thấy tim mình đánh lô tô. Hắn cảm thấy căng thẳng thật luôn.
“Tuy tên này nhất định không có ý tốt, nhưng chú cũng thấy năng lực của ổng rồi đấy. Tụi mình nên lợi dụng nómột cách triệt để. Sau khi ổng gia nhập, chú cứ phân bừa đến một đoàn đội nào để ổng làm cu li là được.” Tưởng Du nói.
Hội trưởng phân hội 4 thoáng chốc sùng bái Tưởng Du vô cùng. Hội trưởng gan đến mức lợi dụng đại thần đi làm cu li luôn, anh hùng vãi.
“Nhưng chú nên giám sát sít sao, cố ném ổng vào đội nào có tai mắt cho tiện theo dõi.” Tưởng Du hiển nhiên đã suy tính kỹcàng.
“Vâng, em biết rồi.” Hội trưởng phân hội 4 gật đầu.
“Ừ, cứ thế đã.” Tưởng Du nói xong, lại qua bên kia nhiệt tình hỏi han Trai Ngầu Cầu Bại, rồi mang theo vài thành viên chủ chốt và người chơi trong phân hội giải tán. Thường chỉ những trường hợp đoạt BOSS mới có thể tập hợp mọi người lại, còn vào thời điểm khác như hoạt động phó bản thì mỗi công hội đều tự túc.
Tưởng Du dẫn đồng bọn đi xa dần, mãi đến khi không nhìn thấy bóng dáng của Trai Ngầu Cầu Bại mà gã và đoàn đội vẫn an toàn, nỗi căng thẳng cả ngày hôm nay mới xem như buông xuống.
“Tụi mình hãy vờ như không biết, cứ cho ổng tích cực thể hiện để đổi lấy sự tín nhiệm của chúng ta! Đây đúng là một nước cờ hay, nhất là khi giành BOSS.” Tưởng Du nói với Tam Thạch.
“Thời điểm giành BOSS thường xảy ra nhiều biến cố, dẫn ổng theo có ổn không? Lần này ổng không hành động, có lẽ chỉ vì Kiếm Khách Lưỡi Đao không phải mục tiêu chính?” Tam Thạch nói.
“Dám lắm.” Tưởng Du gật đầu, “Anh nghĩ kỹ rồi, khả năng ổng muốn trà trộn vào tầng quản lý của công hội là lớn nhất, sau đó nhờ tình báo của chúng ta mà ra tay với BOSS mình cần.”
“Vậy tụi mình chỉ cần cẩn thận hơn là được, nếu cứ bố trí như hôm nay, ổng đừng mong thó được gì từ BOSS.” Tam Thạch nói.
“Chỉ sợ ổng thấy không có cơ hội lợi dụng thì chơi chiêu làm phản phá đám thôi.” Tưởng Du nói.
“Thế thì đáng sợ quá…” Nhớ lại sức phá hoại của một mình Trai Ngầu Cầu Bại hôm nay, Tam Thạch vẫn sợ vãi linh hồn. Trong lòng hắn cũng thầm ghen ghét, ai mà không muốn cool lòi như thế chứ? Tam Thạch nhìn thoáng qua kiếm kỵ sĩ trong tay, thở dài một cái. Chỉ e là mình vĩnh viễn không thể trở nên mạnh mẽ như vậy. Thân là một kỵ sĩ đứng đầu, hắn rất rõ cách khống chế Phản Công Bão Táp của Trai Ngầu Cầu Bại khó đến mức nào.
“Ông định làm gì tiếp?” Hội trưởng phân hội 4 theo đuôi nhiệt tình của Tưởng Du, quan tâm Trai Ngầu Cầu Bại một cách dối trá.
“Không làm gì cả.” Trai Ngầu Cầu Bại bâng quơ đáp, “Kiếm lại kinh nghiệm trước đã.”
“Ờ ờ, hẳn phải thế rồi. Có muốn tìm một đoàn đội cùng cày phó bản không?” Hội trưởng phân hội 4 hỏi.
“Duyệt luôn!” Trai Ngầu Cầu Bại không có ý kiến.
Hội trưởng phân hội 4 bèn lập tức phân phó, đoàn đội vừa bố trí xong đã liên hệ ngay, Trai Ngầu Cầu Bại nhanh chóng nhận được tin nhắn.
“Gặp sau há.” Trai Ngầu Cầu Bại tạm biệt đám người trong phân hội 4, rồi tập hợp với đoàn đội mới được phân tới.
“Hội trưởng này.” Nhìn theo bóng Trai Ngầu Cầu Bại rời đi, kỵ sĩ đứng đầu phân hội 4 – Phi Dương nôn nóng gọi.
“Hả?”
“Tụi mình sẽ có sự bố trí riêng cho tên Trai Ngầu Cầu Bại phải không?” Phi Dương cố gắng nghe ngóng, Trai Ngầu Cầu Bại vẫn ở lại phân hội 4, ai cũng thấy điều này có gì đó sai sai. Đặc biệt là trong lòng Phi Dương cảm thấy không thoải mái. Vốn muốn mượn cơ hội lần này biểu hiện tốt trước mặt tổng hội trưởng, nhưng với tình hình ngày hôm nay, làm gì có kỵ sĩ nào hot ngang bằngTrai Ngầu Cầu Bại chứ? Bóng dáng oai hùng của Trai Ngầu Cầu Bại đã biến đám kỵ sĩ thànhcon sâu cái kiến làm nền, dù rằng bọn họ thỉnh thoảng vẫn tỏa sáng trong quá trình giết BOSS.
“Ừ, trước hết cứ thế đã!” Hội trưởng phân hội 4 trả lời qua loa. Cũng không phải gã không tin tưởng Phi Dương, mà là gã hiểu rõ tâm tình của hắn. Phi Dương rất để ý chuyện Trai Ngầu Cầu Bại nổi trội hơn họ, người dễ bị cảm xúc ảnh hưởng không nên biết những tin cần phải bình tĩnh suy xét này.
Phi Dương nhận ra hội trưởng không muốn tiết lộ, chẳng làm được gì hơn ngoài tự xoắn xuýt, hơn nữa còn đôi chút bất an. Có một kỵ sĩ như vậy bên cạnh, áp lực sẽ rất lớn, dám chừng đám thành viên phân hội 4 chơi cùng Trai Ngầu Cầu Bại xong, chợt cảm thấy Phi Dương cũng chỉ thuộc hạng xoàng thôi, thế thì Phi Dương làm sao chịu nổi?
Sự thật đắng lòng, lo lắng của Phi Dương không phải không có nguyên do.
Đoàn đội cùng cày phó bản hôm ấy với Trai Ngầu Cầu Bại, ngay hôm sau đã khen hắn nức nở trong kênh công hội, sau đó lại có thêm người chơi thuộc đoàn Cừu Vui Vẻ vào góp miệng, tất cả thành viên phân hội 4 lập tức biết được team mình vừa có một vị kỵ sĩ siêu giỏi, mặc dù hắn vẫn chưa chính thức gia nhập phân hội 4.
Vài ngày sau, Trai Ngầu Cầu Bại chính thức gia nhập phân hội 4 của Mưu Đồ Bá Đạo, lúc này, danh tiếng của hắn đã vang xa, mới gia nhập đã được chào đón bằng hàng loạt emo tung bông chúc mừng, Phi Dương nhìn mà cay đắng hết sức.
“Lão đại Cầu Bại hôm nay muốn cày phó bản nào!!” Không ít người nôn nóng hỏi. Nghe cái xưng hô mà xem, đã là “lão đại Cầu Bại” rồi nhá. Người có thực lực rất dễ dàng nhận được sự công nhận của mọi người. Tuy trên danh nghĩa không có chức vụ gì, nhưng trong lòng cả bọn, hắn đủ tư cách đấy.
“Ha ha, sao cũng được, chỗ nào cần thì tụi mình đi chỗ đó!” Trai Ngầu Cầu Bại ung dung trả lời. Người chơi phân hội 4 muốn bùng cháyluôn. Chuyện Trai Ngầu Cầu Bại giúp đoàn Cừu Vui Vẻ đột phá đã khiến các đoàn đội vô cùng hâm mộ, nên mấy ngày nay, mọi người đều lũ lượt đến xin hội trưởng phân hội 4 cho Trai Ngầu Cầu Bại gia nhập cày phó bản. Thường thì thành viên trong đoàn đã cố định, không được tùy ý thay đổi. Nhưng vì sao một siêu cao thủ như Trai Ngầu Cầu Bại lại gia nhập đoàn của tụi kia, còn tụi này lại không được? Các đoàn đội bèn hò nhau biểu tình đề nghị. Hội trưởng phân hội 4 không hề phản đối, bắt tên này về làm cu li mà, vậy nên bảo họ tự mình liên hệ với Trai Ngầu Cầu Bại, tỏ vẻ Trai Ngầu Cầu Bại còn chưa có đoàn đội cố định!
Mọi người tranh nhau mời mọc, Trai Ngầu Cầu Bại cũng thân thiện, ai đến cũng không chối từ, phá bản cùng nhiều đoàn đội suốt mấy ngày liền. Giờ người đã gia nhập chính thức, liên hệ càng thêm thuận tiện, tất cả trưởng đoàn đều chen nhau cướp người.
“Đệt, đoàn Tinh An mấy hôm trước đã câu được lão đại Cầu Bại rồi, giờ tụi bây lại đến nữa, phắn chỗ khác đi!!”
“Phắc, cái phó bản rác rưởi kia của tụi mày mà còn mặt mũi gọi lão đại Cầu Bại đi cùng à?”
“Móa! Ai đến trước phải được ưu tiên chứ, trật tự tí đi, tụi tao mới là người mời trước nhé.”
“Trước đéo, nhìn lại lịch sử trò chuyện đi, tao tới trước!”
“No, mày chỉ hỏi lão đại Cầu Bại muốn đi phó bản nào, cái đấy không tính!”
“Mọe, tao nói vòng vo chút thôi, nhưng ý tứ rất rõ ràng!!”
Kênh công hội loạn cào cào, tất cả trưởng đoàn của các đoàn đội lớn đều đang giành người. Tim Phi Dương lại vỡ nát lần nữa. Cũng còn may, đoàn tinh anh phân hội 4 mà hắn đang chơi không bất chấp mặt mũi đi mời chào như vậy, bằng không thể diện của kỵ sĩ đứng đầu như hắn không biết để đâu.
“Hê hê, mọi người đừng cãi nhau nữa. Ai từng đánh phó bản với tui rồi rồi thì cứ từ từ, nhường cho mấy anh em chưa từng đi cùng đã.” Trai Ngầu Cầu Bại nói trong kênh công hội.
“Nhìn đi, lão đại Cầu Bại đã mở lời rồi, tụi mày tự giác chút đi!!” Lập tức có người tiếp lời.
Sau đó, mấy đoàn đội như Cừu Vui Vẻ đành buồn bực rút lui, những kẻ khác lại tiếp tục loi nhoi. Trận tranh cãi ầm ĩ cuối cùng cũng sắp xếp êm xuôi, chuyện Trai Ngầu Cầu Bại cặp với đoàn nào xem như đã được giải quyết, hơn nữa còn đặt chỗ 2 3 4 5 6 sẵn, không biết cả bọn đã trải qua cuộc cạnh tranh như thế nào.
“Cậu rốt cuộc định làm gì…” Trần Quả chứng kiến các đoàn đội tranh nhau một người, nói không hâm mộ là giả. Nhưng người ta là đại thần đấy, nhớ tới chuyện này, Trần Quả lại bình tĩnh hẳn. Tuy nhiên, cô vẫn không thể hiểu nổi việc Diệp Tu ngày ngày dùng Trai Ngầu Cầu Bại chơi bời trong mấy đoàn đội kiểu này.
Đợi mãi mới có