TOÀN THẾ GIỚI ĐỀU LÀM CHÚNG TA TÁI HÔN



Cún con của chị bị bắt nạt rồi đây này.

Nói chuyện với 281 xong, Quý Thiển Ngưng lập tức chìm vào giấc ngủ.

Sáng ngày hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.

Mẹ kế đứng ngoài gọi cô: "Dì có nấu cháo thịt gà nấm hương, con dậy ăn một chút đi, ăn xong rồi lại ngủ."
"Dạ, con biết mà." Quý Thiển Ngưng dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, lười biếng ngồi dậy, khi xuống giường còn thiếu chút nữa là bị ngã.

Hai bắp đùi đau xót căng nhức như thể bị đổ đầy giấm.

Mẹ kế thấy cô khó nhọc bước ra khỏi phòng bèn chạy tới đỡ cô: "Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Quý Thiển Ngưng xua xua tay, nói: "Không có việc gì, ngày hôm qua leo núi nên đau chân thôi."
"Mấy người trẻ bọn con ít tập thể dục quá đó." Mẹ kế đem cháo cùng trứng gà, và táo tới trước mặt cô.

Cháo đã không còn nóng, trứng gà đã lột vỏ xong, táo cũng được cắt thành từng miếng vừa ăn.

Quý Thiển Ngưng liếc nhìn ba món ăn đặt trước mặt mình nhiều hơn một chút, mỉm cười nói: "Cảm ơn dì."
"Người trong nhà mà khách sáo gì chứ." Mẹ kế cười tủm tỉm, nói: "Con ăn đi, dì đi chợ đã."
Quý Thiển Ngưng phát hiện trên bàn chỉ có một mình mình, hỏi: "Ba con và Đinh Linh đâu rồi ạ?"
"Ba con ăn xong từ sớm đi ra ngoài tản bộ rồi." Mẹ kế nói: "Đinh Linh thì không cần phải để ý, khi nào nó đói tự biết đường ăn."
"......"
"Dì đi đây."
"Dạ."
Sau tiếng đóng cửa, căn phòng lại chìm vào yên lặng.

Quý Thiển Ngưng yên lặng ăn cháo gà, cứ cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Lúc cô đang ngây người, bỗng điện thoại vang lên một tiếng.

Cẩu nữ nhân: "Rời giường chưa em?"

Quý Thiển Ngưng chụp một tấm ảnh gửi qua: "Mẹ kế tỉ mỉ chuẩn bị bữa sáng tình yêu cho em nè [hình ảnh]."
Thấy cô đã ăn rồi, thế là kế hoạch cùng cô ra ngoài ăn sáng của Mạc Hạm đã bị hủy bỏ.

Hẹn hò cũng không được, chân Quý Thiển Ngưng đau không muốn cử động.

Ăn no lửng bụng, Quý Thiển Ngưng lại về phòng.

Dậy sớm không quen lắm, cô lại ngủ thêm một giấc
Khi tỉnh lại lần nữa, cô phát hiện có đang ngồi trên mép giường, ánh mắt sáng lên: "Chị tới khi nào vậy?"
Mới vừa tỉnh ngủ nên giọng cô trầm khàn mềm mại, khuôn mặt không chút son phấn lộ ra vẻ ngây thơ hồn nhiên, đôi môi căng mọng hồng nhuận, đôi mặt long lanh, từng lọn tóc rối xõa ngang vai, xương quai xanh và cần cổ trắng nõn thấp thoáng ẩn hiện, khiến người ta trông thấy mà muốn làm gì đó.

Mạc Hạm bỏ cuốn sách dày xuống, cúi người ngậm lấy môi cô, cắn mút xâm nhập tìm tòi nếm thử.

Quý Thiển Ngưng vội đẩy chị ra, đôi mắt ngập nước sáng lên, mở to thấp giọng cảnh cáo: "Đây là nhà em đấy!"
Mạc Hàm dùng ngón tay nựng cằm cô, nhẹ nhàng cười, nói: "Lúc chị vào đã khóa trái cửa rồi."
"......" Thế nên muốn làm gì thì làm à?
Nghĩ cũng ngon đấy.

Quý Thiển Ngưng có chút truyền thống bảo thủ từ trong xương cốt, tuy rằng cách một cánh cửa thì không nhìn thấy gì cả, nhưng vẫn cảm thấy thân mật trong nhà rất là kỳ cục, không cho chị hôn nữa, hỏi: "Bây giờ cũng chưa tới giờ cơm trưa, sao chị lại tới đây?"
"Em nghĩ chị tới ăn cơm ké à?"
"Không phải à?"
Mạc Hạm vừa bực mình vừa buồn cười, nhéo nhéo khuôn mặt mịn màng của cô, nói: "Người nào đó nói là đau chân nên chị cố ý tới đây để bấm chân cho người ta đó."
Quý Thiển Ngưng vốn cố ý trêu chọc, đôi mắt cong thành trăng non, nói: "Mới sáng sớm mà đã được ảnh hậu nào đó bấm chân cho rồi, người ta cảm động ghê luôn.

Đến đây đi ~"
Bấm một lần hơn nửa giờ.

Cả người Quý Thiển Ngưng thoải mái, vừa chọc vừa khen chị: "Tay nghề của cô nhân viên này không tồi lắm, lần sau lại tới tìm cưng."
Nghe được hai chữ "nhân viên", lại nhớ tới câu chuyện hoang dâm "mát xa" trong quá khứ, ánh mắt Mạc Hạm hơi đổi, bàn tay hơi lạnh sờ lên bắp đùi cô, giọng nói hơi trầm xuống: "Lần sau phải đổi cái khác, kỹ thuật của chị ở phương diện nào đó cũng vô cùng thành thạo đấy."
Quý Thiển Ngưng mất nửa nhịp mới hiểu ám chỉ của chị, mặt mo đỏ ửng kéo váy xuống, giả vờ bình tĩnh nói: "Ban ngày ban mặt không được cợt nhả như thế."
Mạc Hạm không phải ăn ké cơm, nhưng làm bạn gái của Quý Thiển Ngưng, Quý Minh Dương và mẹ kế vẫn rất nhiệt tình giữ chị ăn trưa cùng nhau.

Mẹ kế niềm nở gắp đồ ăn cho Mạc Hạm, nói: "Có thể ở thêm mấy ngày, để Thiển Ngưng dẫn cháu ra ngoài nhiều hơn."
"Không có thời gian, ngày mai bọn con phải đi rồi." Quý Thiển Ngưng nói: "Vừa rồi người đại diện của con mới gọi điện thoại, nói có công việc, bảo con về nhanh."
"Mới về có mấy ngày mà lại phải đi." Mẹ kế cảm khái, nói: "Nghề này của mấy đứa quá vất vả."
"Đây là chuyện tốt mà." Đinh Linh nói: "Không bận toàn là những người không nổi, con thấy chị con có tố chất nổi đó mẹ.

Đúng không chị Hạm?"
Mạc Hạm nhướng mày, nói: "Ánh mắt của cô bé không tệ, chị em chưa đến một năm nữa chắc chắn sẽ rất nổi."
Đinh Linh gào rú, nói nửa thật nửa giả: "Đến lúc đó con có thể lấy chữ ký của chị bán lấy tiền rồi!"
Quý Thiển Ngưng: "......"
Ăn xong cơm trưa, Quý Minh Dương và mẹ kế nói là có việc đi ra ngoài.

TV không ai xem, Đinh Linh ôm máy tính bảng, mở ra một ứng dụng video nào đó, tìm được bộ drama 《 Đình viện thâm sâu 》, nói: "Bộ drama này siêuhayẹp, chị Hạm xem chưa?"
Mạc Hạm thờ ơ liếc màn hình một cái, nói: "Không xem."
"Chị của em trong phim diễn Uyển tần đó, vì sao chị không xem vậy?"
"Không thích nữ chính." Mạc Hạm thản nhiên nói.

Quý Thiển Ngưng: "......"
Nữ chính của《 Đình viện thâm sâu 》là Lục Thanh Hoan.

"Chị nói Thanh Hoan sao?" Đinh Linh nói: "Em hơi bị thích Thanh Hoan đó! Đẹp nè, diễn hay, tính cách của chị ấy vô cùng nice, đối xử với fans đặc biệt dịu dàng.

Lúc bộ phim này hot em còn xem CP của chị ấy với chị em, hai người họ thật sự......!Ui da! Sao chị lại nhéo em?!"
Có đứa em gái mắt mờ như em, bóp chết mới là lẽ phải.

Bộ phim vừa hay quay đến cảnh Quý Thiển Ngưng đóng vai Uyển tần xuống ngựa bị thương, Lục Thanh Hoan đóng vai nữ chính tự mình chế thuốc cho nàng ấy.

Trên màn hình, Lục Thanh Hoan cẩn thận kéo áo Quý Thiển Ngưng xuống, lộ ra bả vai "bị thương", hai hàng lệ lăn dài trên má, làm người ta vô cùng xót xa.

Vốn là cốt truyện tỷ muội tình thâm cảm động thấu trời xanh, nhưng lại nghĩ đến Lục Thanh Hoan có tình cảm khác với cô, thế là Quý Thiển Ngưng không thể nhìn thẳng hình ảnh này nữa.


Đặc biệt là Đinh Linh còn mở phần bình luận trực tiếp, nội dung bình luận càng không dám nhìn nữa.

【 Ngọt gần chết, rốt cuộc CP Uyển Nhân của tôi cũng phát đường! 】
【 Uyển tần bị thương rồi kìa, đường đâu mà đường, rõ ràng là dao nhỏ mà 】
【 Uyển tần bị thương trên người, nhưng tim Lạc Nhân đau đó mà.


【 Uyển tần bị thương tôi xem mà thấy đau giùm, ánh mắt đau lòng của Lạc Nhân kìa, đây là yêu đó! 】
【 Uyển tần bị nhốt, muốn xử cái móng heo hoàng đế và mấy phi tần khác quá đi.


【 Uyển tần ơi, sao cưng có thể hóa ác vậy cưng, Lạc Nhân yêu cưng như vậy, không thể ở bên nàng ấy sao? 】
......!
Công ty và bên đoàn phim đã tạo được một CP vô cùng tốt, lâu như vậy ròi mà fans của "Uyển Nhân" CP vẫn sừng sững không ngã.

Nhưng bình luận đầy cảm xúc trên khu bình luận làm Quý Thiển Ngưng bắt đầu nghi ngờ người thảo luận "Uyển Nhân" là do seeder đăng.

Nhưng mà có phải hay không, hiện tại cô không có tâm tình để nghĩ tới.

Thoáng liếc thấy sắc mặt người bên cạnh ngày càng đen, Quý Thiển Ngưng vội thoát ra.

"Sao lại đóng, em còn chưa xem xong mà!" Đinh Linh không nghe theo.

Quý Thiển Ngưng trừng mắt nhìn cô nàng, nói: "Xem cái khác."
"Không có đẹp."
"Sao lại không, 《 Mê vụ 》 khó coi sao? 《 Dương thành phong vân 》 khó coi sao? 《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 không đẹp sao?"
"Em biết 《 Mê vụ 》 và 《 Dương thành phong vân 》, là phim điện ảnh chị đóng với chị Hạm.

Khi nó mới chiếu thì em với bạn đã ra rạp xem đó." Đinh Linh ngơ ngác: "《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 là phim điện ảnh gì, sao nghe máu chó quá vậy? Cũng là chị và chị Hạm diễn sao? Đẹp không?"
"......" Quý Thiển Ngưng bị Đinh Linh hỏi liên tục, hắng giọng nói, nói: "《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 là phim truyền hình không phải điện ảnh, đúng là chị và chị ấy diễn, những còn chưa phát sóng."
"Vậy chờ nó phát sóng thì em lại xem." Đinh Linh vẫn chưa ý thức được mình đã giẫm phải địa lôi, lại mở《 Đình viện thâm sâu 》 ra.

Quý Thiển Ngưng nhìn nhìn mặt Mạc Hạm đen như đáy nồi, vươn ngón tay chọc vào đâu Đinh Linh, nghiến răng nghiến lợi: "Bộ phim này em xem lâu lắm rồi mà?"
Cô còn nhớ rõ 《 Đình viện thâm sâu 》 mới vừa được phát sóng, ngày nào Đinh Linh cũng nhắn tin Wechat bảo cô spoil.

Đinh Linh hoàn toàn không cảm giác hai ánh mắt tử thần nhìn chằm chằm mình từ phía sấ, vui vẻ ăn khoai tây lát, chăm chú nhìn màn hình, nói: "Chị không hiểu rồi, em không phải là xem phim, mà là học tập."
"Học tập cái gì?" Quý Thiển Ngưng không rõ nguyên do.

Đinh Linh ấn tạm dừng, xoay người nhìn cô: "Sau này em muốn thi vào học viện điện ảnh, đương nhiên phải học tập trước rồi.

Em phát hiện nhân vật trong bộ phim này bên có lời thoại rất thú vị.

Vậy nên ngày nào em cũng xem một tập, đem thần thái và động tác của mỗi người vật nhớ kỹ, học thuộc lòng lời thoại, sau đó nhìn vào gương thực hành lại nhiều lần."
Quý Thiển Ngưng líu lưỡi: "Ai dạy em phương pháp này?"
"Học theo chị đó." Đinh Linh nói: "Không phải hồi đó chị cũng chuẩn bị có kỳ thi đầu vào như vậy sao? Ngày nào cũng nhốt mình trong phòng, một bên xen video trong máy tính, một bên thực hành vào gương.

Em nhớ ra rồi, lúc ấy chị xem phim điện ảnh của chị Hạm đó!"
Quý Thiển Ngưng: ".................."
Thời gian xa quá rồi, Quý Thiển Ngưng đã không còn nhớ rõ nhiều chuyện cũ, nhưng vẫn còn nhớ rõ tình cảnh khi mình chuẩn bị thi vào học viện điện ảnh.

Đúng là giống như Đinh Linh nói thật, liên tục xem lại phim của Mạc Hạm, nghiên cứu từng động tác biểu cảm của Mạc Hạm, lại luyện tập với gương nhiều lần.

Lúc ấy điều kiện trong nhà không cho phép, Quý Thiển Ngưng không muốn Quý Minh Dương đăng ký một lớp đào tạo biểu diễn cho mình, đây là phương pháp mà cô tự mò mẫm ra, cũng không biết có khả thi đậu không nữa.

May là sau đó cô đã thi đậu.

Quý Thiển Ngưng không ngờ Đinh Linh lại phục chế phương pháp này của cô, còn nói trước mặt Mạc Hạm nói toạc chuyện của bản thân, cô vô thức nhìn về phía Mạc Hạm.

Sắc mặt Mạc Hạm có hơi hòa hoãn, đáy mắt tràn đầy ánh sáng, nhìn thẳng vào mắt cô: "Xem phim của chị, sau đó đối chiếu luyện tập? Năm đó em đã ôn tập vậy sao?"
Quý Thiển Ngưng có cảm giác lúng túng khi bị người ta khác phát hiện ra bí mật, mím chặt môi không nói gì.

"Đúng vậy, chị của em vẫn luôn sùng bái chị lắm!" Đinh Linh bắn liên thanh: "Chị không biết đâu, trước kia phòng chị ấy toàn dán poster của chị, siêu cấp si mê chị luôn đó!"

Đôi mắt Mạc Hạm ẩn tình, cười khanh khách nhìn Quý Thiển Ngưng, nói: "Chị đương nhiên là biết em ấy yêu chị sâu đậm cỡ nào mà."
Mặt Quý Thiển Ngưng ửng đỏ.

Đinh Linh không để ý hai người mắt đưa mày lại với nhau, lại nói tiếp: "Nhưng mà lần trước về nhà, không biết vì sao chị ấy lại xé toàn bộ poster của chị xuống nữa."
Ánh mắt Mạc Hạm khẽ nhúc nhích.

Quý Thiển Ngưng giật thót, bắt gặp ánh mắt tràn ngập nghi vấn của Mạc Hạm, cực kỳ mất tự nhiên nói: "Lần trước là......!Cãi nhau với chị."
"Phải không?" Mạc Hạm nhẹ giọng.

......!Không phải.

Lần về nhà đó là khi cô về nhà ăn tết, Quý Thiển Ngưng mới vừa quay xong 《 Dương thành phong vân 》.

Thật ra khi đó là bước ngoặt khiến quan hệ của cô và Mạc Hạm hòa hoãn, hai người căn bản không có cãi nhau.

Lúc ấy cô không suy nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ đơn giản là làm bạn bè với Mạc Hạm, cho nên mới mới xé bỏ tình yêu không muốn ai thấy rồi giấu kín nó.

Những poster cũ kỹ đó cô cũng không nỡ vứt đi, bèn bỏ vào trong túi chống bụi đem về Bắc thị.

Nhưng những chuyện này cô không muốn để Mạc Hạm biết, bình tìm một lời nói dối cho qua.

Ánh mắt Mạc Hạm nhìn cô từ nghi vấn biến thành tìm tòi nghiên cứu, đôi mắt lưu chuyển, cuối cùng lại không nói gì.

Quý Thiển Ngưng thở phào, giấu diếm quay đầu sang chỗ khác, nhìn Đinh Linh nói: "Phương pháp này quá ngu ngốc, nếu thật sự muốn thi vào học viện điện ảnh thì tốt nhất vẫn nên đăng ký một lớp huấn luyện."
"Em cũng muốn thế, nhưng tốn kém lắm, em sợ mẹ em không đồng ý." Đinh Linh rất là buồn rầu.

Quý Thiển Ngưng hơi trầm ngâm, nói: "Nếu em thật sự quyết tâm thi vào đó, thì chị sẽ trả tiền cho lớp huấn luyện."
"Thật vậy sao? Chị, chị thật tốt quá!" Đinh Linh ôm chặt cô, nghiêm túc nói: "Năm trước khi em nói với chị muốn đăng ký thi, không phải vì em nhất thời xúc động, cũng không phải muốn làm minh tinh gì đó, em thấy biểu diễn rất vui, em muốn trở thành diễn viên."
"Em phải hiểu rõ, không phải tham gia thi nghệ thuật thì không phải học tập.

Kỳ thi năng khiếu còn khó hơn thi đại học, nếu thi năng khiếu không đậu thì em vẫn phải học đại học, cho nên điểm văn hóa của em không thể bị tụt xuống, như vậy mới có thể đề phòng chu đáo."
*Đối với các thí sinh thi vào các trường nghệ thuật bên Trung Quốc, thì ngoài điểm tốt nghiệp của các môn văn hóa (nôm na là các môn mình học trên trường) thì còn phải trải qua một kỳ thi nghệ thuật (năng khiếu).

Bạn phải đủ điểm của cả hai kỳ thi này thì mới được đậu.

Oh, không khác lắm với bên mình ha, chắc đa số các nước đều vậy.

"Em biết mà chị, em đã biết điều đó từ lâu rồi.

Chị cứ yên tâm, thành tích của em có thể thoải mái thi vào quyển một đó."
*Không giống như ở Việt Nam cả nước thi chung một bộ đề.

Ở bên Trung Quốc bắt đầu từ năm 2013, đề thi đại học toàn quốc được chia thành quyển 1 và quyển 2, đến năm 2016 thì có thêm quyển 3.

Theo đó các quyển có mức độ khó khác nhau: Quyển 1 > Quyển 2 > Quyển 3 và được áp dụng cho từng tỉnh, đối với các tỉnh không thi theo các quyển thì sẽ thi theo bộ đề riêng của tỉnh.

Đinh Linh khôngngốc, thậm chí còn có chút khôn vặt, Quý Thiển Ngưng vẫn luôn biết thành tích học tập của cô nàng không kém, thấy cô nàng nói chắc chắn như vậy thì gật gật đầu, nói: "Vậy được, tối nay chị sẽ nói với dì."
Đinh Linh mừng như điên, kích động ôm cô lần nữa, hỏi lại kỹ càng: "Vì sao chị lại ủng hộ em nhiều vậy?"
"Bởi vì em là em chị đó."
Đinh Linh ngơ ngác cười rộ lên, lại ôm cô, nói: "Chị còn thân hơn chị ruột của em nữa, yêu chị!"
Sau đó Mạc Hạm có hỏi: "Hình như trước kia em không thân với mẹ kế và em kết lắm thì phải?".


Bình luận

Truyện đang đọc