TÔI CHỈ MUỐN THỪA KẾ TÀI SẢN TRĂM TỶ (PHẦN 1)

Tô Yên đề nghị vòng kế hát “Lạnh lẽo”.

Người mang trái tim lạnh lẽo là Giang Thuật, đương nhiên sẽ không đồng ý với đề nghị này của cô nàng.

Tô Yên + “Lạnh lẽo”.

Đây không phải là một phép cộng đơn giản đâu.

Nếu đính kèm danh tiếng của Tô Yên.

Biết đâu “Lạnh lẽo” lại trở thành ca khúc hot ra ngoài giới thứ hai của chương trình này.

Một mình Giang Thuật nắm hai bài hát nổi tiếng nhà nhà đều biết là “Mùa Hè Rực Rỡ” và “Lạnh lẽo”, chả lý nào lại không được debut.

Giang Thuật giật giật khóe môi, chối từ, “Chị ơi, bài chị bảo em chỉ sáng tác ngẫu hứng, mới có mấy dòng chị nghe được thôi ạ. Nó chỉ là tác phẩm chưa hoàn chỉnh, không thể mang ra công diễn lần sau được.”

“Sáng tác ngẫu hứng mà còn viết ra được ca từ như thế, không hổ là tài tử âm nhạc! Hay là…” Tô Yên nhìn Giang Thuật bằng ánh mắt thòm thèm.

Giang Thuật bị ánh mắt của Tô Yên làm cho nổi gai ốc, bất giác dịch người về đằng sau.

Tô Yên nhìn anh chàng chằm chằm, “Em này, nếu bài vừa nãy không được, thì vòng tới chị em mình hát gì đây?”

Giang Thuật cười nhẹ, “Chị yên tâm, em đã chuẩn bị sẵn rồi.”

Khách mời giúp sức là Tô Yên, Giang Thuật kiểu gì cũng lọt vào vòng tiếp theo.

Dù cố đấm ăn xôi cách mấy, thì cũng chẳng thể ra về được ngay.

Vậy nên trong tiết mục ở lần công diễn sau, Giang Thuật công cần o ép bản thân quá.

Chỉ cần đừng hot tới độ dân ngoài giới cũng biết như “Mùa Hè Rực Rỡ” lần trước là được.

Mắt Tô Yên sáng ngời, “Ca khúc tự sáng tác hả?”

Giang Thuật gật đầu, “Ca khúc tự sáng tác ạ!”

Tô Yên sốt sắng kéo Giang Thuật đến trước dương cầm, tràn trề chờ mong, “Hát một lần cho chị nghe thử đi.”

Giang Thuật cười nhạt, “Không thành vấn đề.”

Ngồi trước dương cầm, Giang Thuật ấp ủ cảm xúc một lát.

Vài giây sau.

Giang Thuật cất tiếng ca.

Từ đầu tiên anh chàng thốt ra là: “Meoww!!!”

Tô Yên: “???”

Đây là… cái quái gì thế!

Tô Yên quay cuồng trong mơ hồ.

Vài phút sau.

Giang Thuật hát hết cả bài.

Anh chàng bỏ hai tay khỏi phím đàn, “Đàn chị, vòng tiếp theo chị em mình biểu diễn bài này nhé?”

Mặt Tô Yên chỉ toàn bối rối và hoang mang, “Em ơi, xì-tai bài này của em… nghe nó lạ lắm.”

Giang Thuật vui tươi hớn hở đáp ngay, “Chị ạ, bài này là tình ca đấy, không phải đấy là thể loại chị giỏi nhất ư, em thấy cực hợp chị luôn.”

Tô Yên tức khắc không biết nên nói gì.

Đúng vậy.

Bài hát ban nãy của Giang Thuật chính là một bản tình ca.

Nhưng một bài tình ca, thì phải buồn bã, hoặc là ngọt sến, nếu không bét ra cũng phải phóng khoáng chớ.

Vậy mà, Tô Yên lại cảm nhận được khí khái hào hùng và can trường từ ca khúc ban nãy của Giang Thuật, thế này là thế quái nào.

Tô Yên: “Đây… là tình ca thật sao?”

Tô Yên cảm thấy nhận thức của bản thân về tình ca đã bị phá đảo.

Giang Thuật: “Tình ca thật mà!”

Tô Yên cắn nhẹ môi: “Được, vậy thì chị hát!”

Tiểu thiên hậu tình ca mà lại không xử lý nổi một bản tình ca, nói ra người ta cười chết bỏ!

Giang Thuật thấy đã mình đạt được mục đích thì cười nói, “Vậy thì chị ơi, mình chia phần thôi.”



Công diễn lần 4 được xếp lịch vào một tuần nữa.

Ca khúc mà Giang Thuật chọn chỉ có hát, không có nhảy.

Tập luyện cũng chẳng khó khăn gì.

Tô Yên tới ba lần, hai người đã tập được hòm hòm.

Tô Yên là khách mà tổ chương trình mời đến, được mang di động vào.

Cho nên.

Trong lúc tập luyện, Giang Thuật bèn mượn di động của Tô Yên, xem chút tin tức trên mạng.

Ở trang Weibo chính thức của “Ngôi Sao Tương Lai”.

Mấy hôm trước, danh sách khách mời trợ giúp và chia nhóm cho vòng tiếp theo đã được công bố rộng rãi.

Quả nhiên.

Khu bình luận dưới bài post chính thức này đã bị fan của Tô Yên chiếm cứ hoàn toàn.

Hội fan của Lý Phong, Giang Dương trước kia luôn chiếm top comment dưới các bài Weibo chính thức của “Ngôi Sao Tương Lai”, nay lại có vẻ vô cùng yếu thế khi đứng trước fan của Tô Yên. Trong top 20 comt đầu, chẳng thấy bóng dáng mấy fandom này đâu.

“Tô Yên, xông lên!”

“Ba năm xa cách, đại ma vương lại quay về lần nữa!”

“Tô Yên, vợ anh đây, mặc ai tán đồng, mặc ai phản đối!”

“Đừng chen, đừng chen nữa, tao đái khai, tao lên trước!”

“Uây, Tô Yên nhận vai khách mời giúp sức à, chờ mong, chờ mong đấy!”

“Học viên mà Tô Yên giúp đỡ là cậu Gianng Thuật ở cuối. Các anh chị em ơi, tụi mình vote cho cậu Giang Thuật ấy kia, kẻo không thí sinh mà Tô Yên trợ giúp lại bị loại phát một thì mất mặt quá!”

“Vote rồi nhá!”

Không sai.

Y hệt như dự đoán của Giang Thuật.

Có không ít fan của Tô Yên đã chạy qua vote cho anh chàng.

Trong bảng xếp hạng đã được update sau vòng loại 3.

Giang Thuật bắt đầu ở vị trí số 14, đang từ từ trèo lên cao.

Trong phòng tập.

Tô Yên vừa khởi động giãn gân xong, cô mặc bộ đồ tập thùng thình đi đến trước mặt Giang Thuật, cúi đầu nhìn lướt qua bảng xếp hạng bầu chọn trên màn hình di động, “Em ôi, thứ hạng của em không ổn lắm đâu, mới hạng 8 thôi.”

Giang Thuật giật giật khóe môi, trả điện thoại lại cho Tô Yên, “Em thấy mình xếp thế này là cao lắm rồi.”

Xếp hạng 8, chứng tỏ có thể đi vào vòng tiếp theo.

Đối Giang Thuật mà nói, vị trí này thật sự quá cao.

“Dựa vào thực lực của em, đúng ra lọt top 3 phải không thành vấn đề chứ.” Hai mắt Tô Yên tỏa sáng như sao, cô mở Weibo ra, “Hay là, chị lên Weibo kêu gọi mọi người bỏ phiếu cho em nhé?”

Mấy hôm chung đụng với nhau, Tô Yên đánh giá Giang Thuật rất cao.

Nhất là tài hoa sáng tác của anh chàng, khiến cô nàng phải bội phục.

Còn Giang Thuật thì, vừa nghe thấy mấy chữ kêu gọi bỏ phiếu, anh chàng đã giật mình thon thót theo phản xạ có điều kiện.

Lúc dùng Weibo của Tô Yên, Giang Thuật có nhìn lướt qua rồi. Lượng follower trên Weibo của Tô Yên phải hơn 30 triệu người.

Nếu cô nàng này tự kêu gọi vote cho mình, thì hậu quả thực sự không dám tưởng tượng.

Giang Thuật ngăn động tác gõ chữ của Tô Yên lại, “Thôi chị ơi, không cần đâu, không cần đâu.”

Tô Yên sửng sốt, “Tại sao?”

Giang Thuật ho nhẹ, lấy bừa một cái cớ, “Con người em ấy mà, chỉ thích dựa vào sức bản thân thôi! Lầu cao vạn trượng từ đất bằng mà nên, dựa sức người chẳng thà tự ta phấn đấu!”

“Lầu cao vạn trượng từ đất bằng mà nên, dựa sức người chẳng thà tự ta phấn đấu”.

Tô Yên ngẫm ngợi cẩn thận câu này, không khỏi cảm thấy vóc dáng Giang Thuật cao lớn hùng vĩ hơn hẳn.

Đây mới là một dòng suối trong giữa chốn showbiz nhơ bẩn chứ!

Dù đằng ấy có ô dù to bao nhiêu, tài nguyên tốt thế nào, nhưng chúng chỉ là những thứ bề nổi thôi. Chỉ có trau dồi vun đắp năng lực của bản thân mới là quan trọng nhất.

Tô Yên ngộ ra chân lý rồi!



Mấy ngày vội vã trôi qua.

Chẳng mấy chốc mà đã đến ngày tổ chức công diễn 4.

Lần công diễn này có tổng cộng 4000 khán giả.

Nhưng đếm kỹ lại.

Giữa 4000 khán giả này, chỉ có 2500 người là fan của các học viên.

1500 người còn lại, toàn bộ đều là fan của Tô Yên.

Đây còn là kết quả mà các fan nhà Tô Yên đã cố tình khống chế để không làm hỏng thiện cảm với người qua đường.

Nếu không.

4000 vé, có lẽ 3000 vé đã bị fan Tô Yên thầu hết.

1500 fan của Tô Yên, điều ấy có nghĩa trong phần bầu chọn của khán giả tại trường quay, Giang Thuật sẽ giành ngay được 1500 vote, rồi còn cộng thêm vote từ những khán giả còn lại nữa.

Ai nói mị với được không, thế này thì còn thua làm sao được nữa!

‘Tô Yên, Tô Yên!’

Khán giả trong trường quay giơ cao những tấm bảng màu lam cổ vũ Tô Yên, hô to tên Tô Yên.

Fan của các học viên còn lại bị khí thế của fan Tô Yên áp đảo tới nỗi run bần bật.

Người biết thì sẽ nói đây là trường quay công diễn của “Ngôi Sao Tương Lai” season 4.

Ai không biết.

Còn tưởng đây là concert riêng của Tô Yên nữa kìa!

[HẾT CHƯƠNG 87]

Bình luận

Truyện đang đọc