TÔI MUỐN GÃ TRAI GIÀ GIA THẾ KHỦNG NÀY LÀM GÌ


Vào ngày quay MV, Tiêu Ca bị sốc một cú.
Quyết định phát hành đĩa đơn này trừ sự tôn trọng dành cho các staff đang đẩy nhanh tiến độ, thì cậu còn một mục đích khác chính là —— niềm mong mỏi dựa vào nó kiếm chút tiền.
Không sợ bài hát và ca khúc khác không nổi, kiếm được một chút cũng là một chút.

Thế thì mục tiêu mua được nhẫn cũng không còn xa.
Nghe nói quay MV thật ra là công việc vất vả nhất, Tiêu Ca đã chuẩn bị tâm lý rồi.

Nhưng khi Phó Tùy Vân đeo kính râm mặc đồ nữ với dáng đi lạ kỳ đến thì Tiêu Ca không khỏi choáng váng.
“… Thần Long?” Tiêu Ca nhỏ giọng xác nhận.
Phó Tùy Vân đưa lưng về phía đạo diễn và cameras, lấy tay kéo kính râm xuống rồi hỏi cậu bằng chất giọng trầm: “Sao?”
Tiêu Ca: “Không có gì, anh vui là được.”

Cậu không chắc có phải Phó Tùy Vân có nghiện mặc đồ nữ trong bí mật hay không, nhưng mà.

Là một người trưởng thành cậu quyết định bao dung với người yêu của mình.
Thế giới vốn đa dạng và sở thích cũng thế nốt! Phải khoan dung.
Vì thế Tiêu Ca không nói gì.
Đạo diễn MV cảm thấy nữ chính này không đúng lắm, nhận ra đó là Phó tổng Phó Tùy Vân cũng không dám nói gì, chỉ nuốt nghi hoặc trôi xuống bụng.

Bởi vì lần này Hạ Thời Côi chỉ cách biển chỉ đạo không trực tiếp giúp Phó Tùy Vân mặc quần áo trang điểm, nên không may làm sao, cả phim trường đều nhận ra “nữ chính” là một đại lão mặc đồ nữ.
Tuy nhiên có một tin đồn trong phim trường rằng đại lão mặc đồ nữ này là ông chủ lớn, nên không ai dám can đảm nói ra điều đó.

Nghĩ lúc trước ông chủ sạp khoai tây không nhận ra anh là nam giả nữ nên với sự chỉ dẫn của Hạ Thời Côi thì Phó Tùy Vân rất yên tâm, cũng rất nỗ lực đóng giả, không chỉ nói năng nhẹ nhàng mà còn giả bộ không quen Tiêu Ca khi có người thứ ba ở.

Cơ hội luôn dành cho người chuẩn bị sẵn sàng.

Phó Tùy Vân mong chờ và hy vọng cảnh tương tác là điểm nhấn trong MV của nam nữ chính —— cảnh hôn đánh lừa thị giác!
Bối cảnh là dưới cơn mưa phùn ray rắt, trong ánh hoàng hôn mờ ảo, nam nữ chính đắm chìm trong nụ hôn với biểu cảm say mê …
Tuy chỉ là đánh lừa thị giác nhưng tưởng tượng đến cảnh Tiêu Ca và người khác quay cảnh hôn khuất thì Phó Tùy Vân vẫn rất không vui.
May mắn anh khéo nghĩ cách để bản thân lên diễn.
Nhưng sau đó Phó Tùy Vân liền vui quá hóa buồn.
Bởi vì anh căn bản không thể giấu nổi biểu cảm thỏa mãn, trước khi quay cảnh hôn khuất thì cả haiuoon NG, NG mấy chục lần.


Đạo diễn: “Sao trông cô nữ chính vui vẻ vậy? Hai người sắp chia tay! Đây là nụ hôn tạm biệt mà!”
Hơn nữa ý cười của Phó Tùy Vân dần dần lây sang cả Tiêu Ca đang nghiêm túc trong công việc, vì thế một người vui vẻ liền biến thành hai người cùng vui.
Khi mắt họ chạm nhau, Phó Tùy Vân thậm chí có thể cảm giác thân thể Tiêu Ca đang run nhè nhẹ khi cậu nén cười, Phó Tùy Vân đột nhiên căng thẳng rồi cười không nổi nữa.

Cảnh hôn khuất đã thành công.

Sau khi đạo diễn hô “Cut!” Phó Tùy Vân vẫn đứng sững người tại chỗ.

Mấy chục năm qua anh chưa bao giờ mình lại ngây thơ đến độ này, phải biết là anh còn chưa hôn Tiêu Ca thật nữa.

Nhìn về hướng máy quay, Phó Tùy Vân sờ vào chỗ trên mặt mình nơi hơi thở nóng rực của Tiêu Ca phả vào, mắt hơi tối lại.

Một chuyện khó giải quyết tiếp theo chính là toilet.

Mặc dù quá trình quay MV chỉ diễn ra trong một ngày, trong ngày hôm đó Phó Tùy Vân cũng không tránh khỏi phải vào toilet.
Sau cơm trưa, Tiêu Ca trơ mắt nhìn Phó tổng lượn lờ giữa WC nam và WC nữ khoảng mười phút, và đột nhiên nhận ra những người rảnh rỗi trong đoàn phim đều đang núp trong tối quan sát hướng toilet.

Tiêu Ca: “…”
Tiêu Ca muốn bỏ cơm hộp xuống đứng lên, nhưng trước khi cậu đến giúp thì Phó Tùy Vân đã nhanh nhạy nghĩ ra một ý.

Thấy Phó Tùy Vân quay đầu nói nhỏ vài câu với vệ sĩ A đang giả làm trợ lý của nữ chính, lập tức vệ sĩ A ngã ầm xuống đất giả bộ bị co giật, lập tức hút sự chú ý của mọi người.

Giữa những tiếng la hét hỗn loạn “Trời ơi!” “Mau gọi 120!” “Phim trường có bác sĩ không? Ai biết cấp cứu không?!” Phó Tùy Vân với vận tốc ánh sáng ngẩng đầu vọt vào WC nam.
Tiêu Ca không mắc mưu bàng quan trước tất cả: “…………”.


Bình luận

Truyện đang đọc