Trước khi Khổng Thắng Nam bắt nạt Tống Tĩnh Tử, cô đã nấu canh cà chua và khoai tây cho hai người (thực ra Khổng Thắng Nam đã ném nguyên liệu vào nồi súp và nấu chín), họ ăn một bữa cơm với canh, cô nhìn Tống Tĩnh Tử vừa ăn vừa khóc nức nở. Trông nàng thật đáng yêu, trên cổ còn có dấu hôn mà cô để lại, Tống Tĩnh Tử tốt nhất đừng ra ngoài cho đến khi dấu hôn mờ đi.
Từ khi lớp giấy bị xuyên thủng, Khổng Thắng Nam không còn muốn giả vờ nghiêm túc nữa, mà ánh mắt lại tùy ý quét qua Tống Tĩnh Tử, bây giờ cô muốn tiếp tục giả vờ cũng khó khăn quá, còn tính cách nhút nhát của Tống Tĩnh Tử nữa. Nói gì cũng được ngay cả khi bị bắt nạt nhìn cũng thuận mắt đến mức cô thực sự bắt đầu cảm thấy may mắn vì cô gái này đã được gả vào nhà mình, nếu không cô sẽ tức giận nếu món đồ chơi vui nhộn như vậy bị bán rẻ cho người khác.
Trong khi Tống Tĩnh Tử ăn uống cẩn thận, nàng cũng giả vờ không biết Khổng Thắng Nam trông như sắp nuốt mìnhvào bụng (dây váy của nàng còn không được thắt đúng cách), nên nàng chỉ có thể ăn uống chậm chạp, thậm chí còn nhai đồ ăn từng miếng nhỏ, sợ bị Khổng Thắng Nam chú ý.
"Tôi đi tắm."
"Không tắm chung à?"
Khổng Thắng Nam cởi dây buộc tóc, để mái tóc dài xõa ra, ngoại trừ thân hình cao ráo, so với Tống Tĩnh Tử , cô ấy thực sự rất nữ tính, Tống Tĩnh Tử thấy cô ấy nói lời này một cách hào phóng như vậy, mặt nàng nhất thời đỏ lên.
"Không thể nào."
Tống Tĩnh Tử ngơ ngác đứng đó, thay quần áo như cọc gỗ, nàng không muốn xảy ra chuyện gì kỳ lạ nữa, nàng vẫn còn nhớ rõ ràng việc mình vừa làm trong bếp, nếu như chuyện đó lại xảy ra trong phòng tắm, v.v. Nếu họ ngủ cùng nhau lần nữa, cho dù có cơ thể cường tráng cũng không thể chịu được ...
Và tại sao trước đây nàng không nhận ra rằng Khổng Thắng Nam tràn đầy năng lượng như vậy? Giống như không bao giờ thấy mệt mỏi. Nàng đột nhiên nhớ tới Khổng Thắng Nam, người từng giễu cợt nàng, ít nhất lúc đó Khổng Thắng Nam sẽ chỉ bắt nạt bằng lời nói, nhưng hiện tại xu hướng này càng ngày càng kỳ quái.
Mọi chuyện bắt đầu trở nên kỳ lạ sau khi cô vô tình được nhìn thấy nàng khỏa thân bước ra khỏi phòng tắm!
"Cái gì tôi cũng thấy qua, cô có thì tôi cũng có."
Khổng Thắng Nam dẫn Tống Tĩnh Tử vào phòng tắm, lúc Tống Tĩnh Tử bị kéo vào phòng tắm mặt vẫn còn ngơ ngác.
"Đừng lảng vảng nữa, vào nhà tắm đi. Cả ngày mệt mỏi, muốn đi ngủ sớm."
Khổng Thắng Nam nói vậy, nhưng đó không phải là việc cô đang làm, cô muốn cởi váy của Tống Tĩnh Tử, nàng né được mấy lần, nhưng vẫn phải cởi nó ra. Khổng Thắng Nam mở sen, nước nóng ấm phủ lên người cả hai người, Khổng Thắng Nam ôm nàng, một tay đặt lên ngực, một tay đan với tay Tống Tĩnh Tử.
"Thật mềm... thật dễ thương."
"...Đừng nói nhảm nữa..."
"Ừ..."
Khổng Thắng Nam mở miệng cúi đầu hôn nàng, nước nóng theo nụ hôn chảy vào miệng họ, làm cho môi bọn họ ấm áp. Cọ xát tai và thái dương với nhau khiến người ta cảm thấy dễ chịu một chút, Tống Tĩnh Tử tính tình nhạy cảm, Khổng Thắng Nam chạm vào chỗ này chỗ kia của nàng, một lúc sau nàng lại hưng phấn.
"Lại có cảm giác rồi sao?" Khổng Thắng Nam tay sờ vào bên dưới Tống Tĩnh Tử, cảm giác trơn trượt, cô biết Tống Tĩnh Tử đại khái muốn làm tình lần nữa. "Thật giống nhân thú không biết xấu hổ"
Khi Khổng Thắng Nam nói lời này, Tống Tĩnh Tử càng trở nên ướt át hơn, nàng thoát ra khỏi vòng tay của Khổng Thắng Nam và trốn sang một bên để dùng tay lau đi. Khổng Thắng Nam mỉm cười. Nhìn nàng trốn sang một bên lau chùi cơ thể, như thể bị thương, nàng tự làm đau mình và liếm vết thương như một con thú nhỏ.
Trong phòng tắm không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ do sau khi Khổng Thắng Nam mấy lần muốn chạm vào nàng, nhưng nàng đều từ chối, biểu tình trên mặt Khổng Thắng Nam không thay đổi bao nhiêu, nhưng trong lòng lại có sóng cuộn trào.