TÔI YÊU EM, THIÊN THẦN CỦA TÔI


Ngày hôm sau, nó lại đi làm như bình thường chỉ tiếc rằng hk biết vì sao trong người nó cảm thấy vô cùng mệt mỏi, đầu nó cứ ong ong lên.
★ Công ty JW, phòng giám đốc :
Takeshi mỉm cười nhìn nó:
- Tiền thưởng của em đây, em làm rất tốt. Mới vào nghề mà sự nghiệp phát triển nhanh như vậy thì thật là đáng khen, vì vậy tiền thưởng tăng gấp đôi.
Nó nghe vậy thì mở bừng mắt ngạc nhiên, tâm trạnh mệt mỏi của nó cũng gần như tan biến hết.
- Thật sao anh?- Nó mở phong bì ra.... số... số tiền lớn quá!
Dường như hiểu được ý nó, Takeshi cười nói:
- Tiền lương tháng này và tiền thưởng, tổng cộng 15 triệu.
- Cảm ơn anh nhé! - Nó nhảy cẵng lên vui sướng. Thật hk ngờ, cứ như thế này nó sẽ giàu lên rất nhanh thôi.
- Đó là công sức của em đấy chứ!
- Anh à, hôm nay em thu âm rồi nghỉ sớm nhé! Em hơi mệt.
- Vậy em đi đi.
- Bye anh.- Nó nói rồi bước ra ngoài đóng cửa lại.
Takeshi ngồi trong phòng cười mỉm, cô bé này thật dễ thương!
1 tiếng sau tại phòng thu âm.
Azuso cười nói:
- Hôm nay em thu âm như vậy là tốt rồi, nghỉ sớm đi. Sắc mặt của em hk được tốt lắm.

Nó nghe vậy thì cười cười, đáp:
- Vậy em về trước đây!
▪▪▪
▪▪▪
Đi trên đường, nó cứ thẫn thờ nhìn xung quanh, đường phố sao hôm nay có vẻ nhộn nhịp quá nhỉ? Nó rẽ vào công viên để tận hưởng nắng ấm cuối thu và cái hk khí trong lành nơi đây, cả những bức tranh đẹp về gia đình nữa chứ!
Ngồi được 1 chút thì cũng đã xế chiều, nó đứng dậy chuẩn bị về thì sao lưng phát ra tiếng nói của 1 người đàn ông:
- Cô em định đi đâu thế?
Nó xoay người lại, phát hiện ra có hẳn 1 đám đàn ông lực lưỡng nhìn như dân chơi bời cũng nhìn như dân xã hội đen. Chẳng tốt lành gì, hk dây dưa vào thì tốt hơn. Nhưng nó là ai cơ chứ? Điều càng trái với đạo lí, nó càng thik làm. Nghĩ vậy, nó lên tiếng:
- Mấy người là ai?
- Cô em hk thấy sao? Đại ca ta đây nổi tiếng vùng này đấy, chẳng lẽ ngươi hk biết đến đại ca Derek danh tiếng lẫy lừng hay sao?
- Tôi.... hk biết- Nó lắc lắc đầu.- Xin thưa mấy ông chú, già rồi mà còn bày đặc làm xã hội đen, từng tuổi này rồi nên về cưới vợ đi là vừa, đừng ăn chơi lêu lỏng ở ngoài kẻo hk sau này ế đấy!
- Cô....... Này nếu như hk muốn bị gì thì hãy ngoan ngoãn đi theo bọn này đi.
Nó nghe xong thì xoay người lại...... chạy!!!!
- Đuổi theo cô ta!- Tên cầm đầu hét rồi cả đám cũng đuổi theo nó vào 1 con hẻm nhỏ.
Sau vài phút rượt đuổi nó bị ép vào đường cụt hk có cách nào chạy thoát. Một tên đi lại gần nó, cười đểu nhưng kịp làm gì thì hắn đã bị một đạp và nằm xuống đất. Nó ngẩng mặt lên, bất ngờ nhìn người trước mặt, thốt lên:
- Yuki?!
Bóng hình đó chợt khựng lại rồi quay đầu nhìn nó hỏi:
- Cô hk sao chứ?
Hắn vẫn đang mang đồ học sinh, vậy là mới đi học về rồi nhưng chằng lẽ hắn đi ngang qua thấy nên chạy vào giúp?
- Sao anh lại ở đây?
- Đi ngang qua thấy nên chạy vào giúp.
=_=". Quả nhiên...
Tên đứng đầu thấy vậy thì hô lớn:
- Dán ngáng đường bản thiếu gia ta sao? Xông lên đánh chết nó cho ta!
Dứt lời đám đàn ông đằng sau xông tới, hắn hét lớn với nó rồi cũng lâm trận....
- Cậu lùi lại đi!
Nó nghe lời hắn, lùi lại lấy điện thoại ra........... mở nhạc.
Hắn bất lực quau sang nhìn nó:

- Cô mở nhạc hành động làm cái gì?
- Tạo thêm kịch tính.
Chỉ 4 từ mà làm cho hắn tức muốn ngã ngửa. Angel, tôi lo cứu cô còn cô ngồi đó....... mở nhạc?
Dường như đọc được suy nghĩ của hắn, nó cười nói:
- Đừng nghi ngờ, nó sẽ làm cho anh thêm hứng thú đánh người đấy!
Hắn cũng hk nói gì chỉ xông lên đánh. Tiếng đánh nhau cộng với tiếng nhạc tạo nên 1 bộ phim hành động hấp dẫn, còn nó là khán giả ngồi an nhàn thưởng thức bộ phim đó.
Tuy hắn rất mạnh nhưng sau 1 lúc cũng phải đuối trước lực lượng vĩ đại của đối thủ, hình như bọn chúng gọi thêm cứu trợ? Nhân lúc hk để ý, hắn bị đánh lén sau đầu gối bất ngờ ngã xuống đất. 1 tên mặt mày bặm trơn liền cầm thanh sắt đi tới, sẵn sàng giáng thẳng xuống đầu hắn, ai cũng tập trung vào hắn, đâu ai để ý người con gái ngồi an nhàn kia đang từ từ đứng dậy.
Hắn nhắm mắt, chờ cho thanh sắt giáng xuống đầu mình, vì hắn biết lúc này kháng cự là điều hk thể.
Xoảng.......... 1 tiếng động đổ vỡ vang lên tiếp theo sau đó là tiếng hét kinh hãi của tên nào đó.
Hắn mở mắt ra, thấy tên đó đang ôm đầu nằm trên vũng máu, xung quanh là mảnh chai vỡ thì hk khỏi bàng hoàng. Hắn ngẩng đầu lên thấy nó đang giả vờ làm vẻ mặt hối lỗi.
Nó đưa tay lên miệng:
- Ấy chết, tôi lỡ tay rồi! - Nói rồi nó còn cười cười khiêu khích mấy tên còn lại.
Tên đứng đầu vì quá tức giận mà chỉ thẳng vào mặt nó hét lớn:
- Con đàn bà chết tiệt, bắt nó cho ta.
Dứt lời, cái chai đã vỡ khi nãy được cắm thẳng vào cổ hắn ta.
- ĐẠI CA!!!!!
Nó lạnh lùng quát:
- 1 đại ca, 2 đại ca, các ngươi suốt ngày bám quần hắn. Hắn chết rồi chẳng phải các ngươi được giải thoát sao?
Mấy tên đó hk cần nói nhiều, xông lên quyết sống chết với nó.
Nó cười lạnh rồi đạp thẳng vào bụng mấy bên đó, đấm ấy tên đó vài cái rồi rồi kéo Yuki chạy biến. Trước khi đí còn để lại 1 câu:

- Mấy người còn lại đưa bọn họ đến bệnh viện sớm nhé, ít nhất , mấy tên đó cũng gãy mất 1 cái xương sườn.
Chạy 1 hồi, cuối cùng 2 người cũng đi đến 1 cây cầu, đứng trên cây cầu nó bật cười: - Xin anh đó, đừng làm vẻ mặt đó nữa.
Hắn tủi thân nói:
- Cô biết võ mà hk nói tôi.
- Anh có cho tôi nói hk? Thôi thì để xin lỗi anh muốn tôi làm gì cho anh đây?
Hắn bất ngờ, vốn dĩ chỉ định nói cho vui, hk ngờ nó lại nói như vậy. Nghĩ 1 chút, hắn nói:
- Cho tôi 1 buổi hẹn với tôi đi.
Nó hk ngần ngại đáp:
- Được.- Đằng nào thì nó cũng đang chán.- Mai nhé! 5h chiều, khu trò chơi.
- Hừm, lớn to đầu rồi mà còn chơi mấy cho trẻ con thế!- Hắn cốc đầu nó.
Nó bất ngờ trước hành động của hắn, gò má tự nhiên đỏ lên mới phản bác:
- Tôi thik.
Hắn bật cười rồi kéo nó đi:
- Đi thôi! Về nào!
Hắn sải bước đi trong lòng cảm thấy lâng lâng lạ thường. Cô gái này ngoài cái độc mồm độc miệng ra, tính lại thì rất dễ thương!


Bình luận

Truyện đang đọc