TÔI YÊU EM, THIÊN THẦN CỦA TÔI


- Ơ, mẹ! Sao lại đuổi con đi?- Nó bất mãn.
Mẹ nó chỉ ra ngoài cửa, hk thương tiếc nói to:
- Con đi đi, nhà bên đó có 2 thz con trai từ Mỹ về biết sống làm sao? Con qua chăm sóc cho 2 đứa nó đi.
- Nhưng con đâu có quen!
- Sao mà hk quen được? Khi nhỏ chẳng phải rất thân sao?
- Mẹ biết trí nhớ con kém mà, khi nhỏ con quên hết rồi!
- Hk phải mới gặp Yugi hay sao?
- Đó chỉ là tình cờ, chẳng thân thiết gì hết!
- Hk nói nhiều đây là lệnh, mau qua bên đó đi!
- Con hk đi đâu!- Nó quay sang ba nó cầu cứu. - Ba ơi giúp con đi!
Ba nó là người rất nghiêm khắc tuyệt đối hk bao giờ cho nó đi đâu! Nhưng trái với suy nghĩ của nó, ba nó chỉ bình tĩnh đáp lại.
- Ba nghĩ ý kiến đó cũng hk tồi, con qua bên đó đi.
Hk phải chứ cả ba nữa sao?!

- Ba à, mẹ à, 2 nam 1 nữ ở chung nhà 2 người hk sợ 2 anh em nhà đó giở trò gì sao?
Mẹ nó nghe thế thì cười tươi: - Chuyện đó con hk cần lo, thz Yugi đã gọi điện và hứa sẽ chăm sóc con như em gái vậy, vì thế nên ba mẹ rất yên tâm.
- Con cũng học tiệt quyền đạo mà còn sợ sao?-Ba nó tiếp lời.
- Chị sang đó đi ở vs trai đẹp ai lại hk thik? Chị mà sang em lại được dọn sang phòng chị ở vừa rộng vừa thoải mái. Một mũi tên trúng 2 đích nhé!
- Ôi trời cái con bé này, em học cách ăn nói ấy ở đâu thế hả!?
- Usagi!!! Hk nói nhiều nữa ra khỏi nhà ngay !- Mẹ nó nói rồi cầm đồ nó vứt ra ngoài
- Mẹ! Đồ con mà!- Quay sang phía ba nó thì....- Ba! Cả ba nữa sao?
- Bây giờ có đuổi con cũng đâu có nhớ nhà 2 người đó?- Nó bất mãn.
- Chị yên tâm anh ấy đứng ngoài chờ chị rồi.- Em nó chỉ ra ngoài nói.
- Sao cơ!? - Nó ngạc nhiên từ từ quay người lại, đúng thật, là anh Yugi! Nó nhìn cảnh tượng này thật sự muốn khóc quá, gia đình kiểu gì thế này?
______________________________________________
Thấy nó ngồi im nhìn ra ngoài cửa sổ,anh hỏi: - Em làm sao thế? Giận sao?
- Em dám giận anh sao? - Nó đáp.
- Cho anh xin lỗi, thz Yuki nó muốn gặp em sớm nên cho em có 2 ngày ak, xin lỗi em nhé!
- Yuki, Yuki, anh làm ơn tập trung lái xe đi. Em chẳng muốn nghe cái tên đó đâu.
- Em gặp nó rồi sao?
- Chưa nhưng em cũng gặp 1 tên có cái tên như vậy và tên đó chẳng ra sao.
- Nhìn tên đó có giống anh hk?
- Giờ nghĩ kĩ lại cũng thấy giống nhưng em có thể phân biệt được đâu là anh đâu là tên đó. Cái tên trời đánh đó em mà gặp hắn lần nữa thì em sẽ cho hắn biết tay.- Nó bẻ tay răng rắc.
Anh ngồi bên cạnh lái xe cũng tái xanh cả mặt. Yuki ơi là Yuki, em có biết là em đã đắc tội với ai chưa? Dù em học karate hay judo nhưng cô ấy học tiệt quyền đạo đấy!
kítttttt.........chiếc xe dừng lại trước cổng nhà, nó bước xuống xe còn anh thì cất xe vào gara.
Nó bước vào nhà vs tâm trạng mệt mỏi. Haizzzzz, tự nhiên bắt nó dọn sang đây ở, xui chết đi được! Nhưng mà nghĩ lại lời con em nói cũng đúng, được ngắm trai đẹp hằng ngày ai lại hk thik? Tính ra thì cũng hk thiết thòi là bao!^-^( em thấy chị quá lời luôn ấy!=_=).

Đang nghĩ ngợi thì giọng anh vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của nó.
- Em lên phòng đi trên lầu hai ấy! Có bảng tên em trước cửa phòng, vào đó là được!- Anh vui vẻ
- Vâng. Em lên dọn đồ rồi sẽ xuống giúp anh.
- Hk cần đâu, em tắm đi rồi xuống ăn cơm anh sẽ nấu, hôm nay chào đón người mới đến nhà mà!- Anh nháy mắt vs nó.
- Vâng, nhưng hôm sau phải để em giúp anh đấy!
- Ok,hk vấn đề!
1 tiếng sau, nó bước xuống với áo phông trắng kết hợp với quần đùi jeans và mái tóc ướt mới gội, nhìn nó thật dễ thương!
- Anh Yugi, em gọi anh là 2 nhé! Em muốn có 1 người anh trai yêu thương mình lâu rồi.
- Chẳng phải từ nhỏ em đã gọi rồi sao?
- Em chẳng nhớ gì cả- Nó lắc đầu chán nản.
Anh xoa đầu nó mỉm cười:- Thôi khỏi đi, có nói em cũng hk nhớ. Nếu muốn em cứ gọi, anh sẽ yêu thương em hết mực, chỉ sợ là em hk cần ông anh trai này thôi!
- Làm gì có!- Nó phản bác- Em muốn lâu rồi, chỉ là hk tìm thấy người như anh thôi. À mà Yuki chưa về sao anh?
- Sắp rồi đấy!
Ping poong.... ping poong...
-A mới nói mà đã về rồi đấy! Anh ra mở cửa đây!

Yuki bước vào nhà, chân vẫn còn đang tháo giày lên tiếng hỏi anh: - Angel đến chưa anh?
- Nó đến rồi đấy! Chờ em cả buổi, có vẻ em rất thích để co ấy chờ nhỉ? Chơi đến giờ này mới về.
- Anh cứ như là chị em ấy, cằn nhằn y hệt con gái!
- Em nghĩ anh khác gì chị gái khi phải chăm sóc em như thế này?
- Thôi hk nói chuyện vs anh nữa, chỉ tổ tốn thời gian.
Hắn vừa mới quay mặt chuẩn bị bước vào nhà thì đúng lúc nó cũng vừa chạy ra.
- Anh ơi! Yuki.........- Nhưng đến lúc nhìn thấy mặt nhau thì....
- Sao lại là cô/anh?- Cả 2 ngạc nhiên tột độ.
- Cô là Angel?
- Anh là Yuki?
- Không thể nào!!!!- Cả 2 lại tiếp tục đồng thanh.( Vui phết nhỉ?^_^)


Bình luận

Truyện đang đọc