TỔNG GIÁM ĐỐC ĐỘC ÁC TUYỆT TÌNH

Cô không có cách nào thoát khỏi kìm kẹp của hắn, nương vào hơi thỏ hừng hực của hắn, nhưng vẫn tốn công vô ích, mặc cho bàn tay to lớn của hắn tàn phá bừa bãi trên cơ thể mềm mại trắng như tuyết của cô, khuôn mặt đang hồng dần dần trở nên tái nhợt, giống như con búp bê bị hút hết sinh khí, hai con mắt trong suốt dần dần mờ đi, nhìn lên thấy trong con mắt đen của hắn có ánh lửa dị thường, nhận thức của Tường Vi càng ngày càng mơ hồ.

Tấm lưng trần, bị đâm thành từng vệt máu, mỗi một vết đâm làm cô đau đớn! Máu đỏ nhanh chóng chảy ra, mùi vị máu tanh nhanh chóng tràn ngập khắp căn phòng! Thu hút tầm mắt hắn, đôi con ngươi ma mị cuồng dã, sau khi nhìn thấy vết máu chảy ra, giống như dã thú săn con mồi vậy, lộ ra vẻ hưng phấn khát máu!

“Ha ha ha ha.....”

Hắn ngửa mặt lên trời cuồng vọng mà cười ha hả, bởi vì cười nên cơ ngực hoàn mỹ rung rung càng toát lên vẻ tà mị, Tường Vi nghe thấy tiếng cười hùng hậu của hắn, dường như mang theo chút thê lương, làm tâm hồn yếu ớt của cô đau nhói thật sâu, bây giờ điều duy nhất cô có thẻ nghĩ ra, đó chính là tiên sinh hận đàn bà, trong đó có cả cô!

Ầm ầm – –

Mưa to không ngừng ngoài cửa sổ, sấm vang liên tục, như là diễn tấu của ác quỷ, vì sự đánh chiếm của hắn mà cổ vũ, tia ánh sáng trắng chớp lóe, làm sự thú tính của hắn càng rõ, lại làm cô tổn thương thêm càng nhiều!

Khi hắn quỳ người xuống, khoảnh khắc đè lên cô, Tường Vi suýt nữa bị da thịt nóng hổi của hắn thiêu đốt, giống như không ngờ đến hắn lại cúi người hôn lên vết máu trên sàn nhà.....

Máu tươi theo sống lưng cô chảy ồ ồ ra, dường như đã khơi dậy thú tính ẩn sâu trong hắn, ngay sau đó, đôi môi mỏng lạnh buốt dính theo máu, há mồm với bộ ngực sữa trần trụi của cô, hung hắn cắn một phát – –

“A.....”

Tường Vi đau khóc thành tiếng, sự đau đớn trước ngực đánh thẳng đến tim cô, xuyên qua gân mạch nhanh chóng đau đớn đến toàn thân!

Hắc tiên sinh cắn cô đau quá, giọt nước mắt trong suốt ấm nóng chảy xuống, chảy xuống mái tóc mái tóc xanh đen bị mồ hôi làm ướt đẫm, chảy tiếp xuống cho đến sàn nhà, chậm rãi hòa vào với vết máu trên sàn nhà...

Thời gian, dường như dừng lại vào khoảnh khắc này, hắn cắn chặt bộ ngực yếu ớt của cô không chịu nhả ra, cơ hồ cắn ra một dấu răng rướm máu, dạt thịt nóng rực áp sát vào cô, cơ thể nặng trĩu đè trên người cô cũng không nhúc nhích, mảnh thủy tinh vỡ dường như đã nằm sâu bên trong da thịt cô, cô cũng mất đi sức lực phản kháng!

Nếu như thời gian có thể chết ở khoảnh khắc này, Tường Vi tình nguyện chưa bao giờ vào đâ, mức độ đáng sợ của người đàn ông này vượt quá tưởng tượng của cô.

Mưa to gió lớn trong đêm, dần dần tan đi, cơn dông dần dần nghỉ ngơi, khôi phụ lại màn đêm yên lặng.

Ánh mắt Tường Vi đờ đẫn mà nhìn trần nhà tinh xảo, mờ mờ phản chiếu hình ảnh thân thể của cô và hắn, hắn dần dần buông lỏng bàn tay đang siết chặt cổ cô, giống như theo màn đêm an bình này, ngủ say tiến vào mộng đẹp.

Để lại một mình cô thở hổn hển, đau đớn đến tận xương, đủ để cô hoàn toàn bị xé rách.

Cô không biết, cô tiếp nhận hắn điên cuồng sau khi say rượu, bị mưa dầm sốt cao mê loạn, cô không biết cái đêm 'dâng tặng xử nữ' vào đúng lúc ba giờ vốn là để trấn an tính khí điên loạn của hắn, cô không biết hắn khát máu, chỉ vì cô là Thẩm Tường Vi, mặc dù có thành ma hắn cũng không hề sợ hãi!

Bình luận

Truyện đang đọc