TỔNG GIÁM ĐỐC ĐỘC ÁC TUYỆT TÌNH

“Tạm thời có việc? Cậu ta tưởng rằng tôi thực sự thích anh ta sao? Nếu như không phải vì Mễ Tư Kỳ, tôi còn chẳng thèm liếc nhìn cậu ta một cái đấy!” Mai Linh hừ mũi nói, lòng của cô ta bắt đầu vào đêm năm ngoái từ khi gặp tiên sinh, đã ngầm hứa hẹn rồi!

Đừng tưởng rằng cô ta thực sự thần tượng Mễ Tư Kỳ, chẳng qua là nghe nói cô ta có thể duy trì được làm bạn gái Hắc tiên sinh lâu nhất, hơn nữa cô ta lại là người mẫu hạng nhất, thân phận, địa vị, lại được Hắc tiên sinh sủng hạnh, tất cả những thứ đó đều là khát vọng ao ước của Mai Linh cô ta!

Cho nên, bạn học Mễ cùng lắm chỉ là cái ván qua cầu mà thôi!

Tường Vi khẽ thở dài, cô không có thích thú vào cái gọi là thần tượng, bây giờ chỉ thầm nhủ phải học thật tốt, say này tìm một công việc có tiền lương ổn định, tự nuôi sống bản thân, như thế cô sẽ không cần phải làm phiền đến Hắc gia nữa.

Bỗng dưng, trong chớp mất cô nhìn thấy một bóng người cách đó không xa đang vội vã chạy đi – –

“Mai Linh, là bạn học Mễ”! Tường Vi chỉ vào cái bóng lưng nói.

“A? Đúng thật là cậu ta rồi! Bộ dạng hình như là đang vội vã muốn đi đâu!” Mai Linh nhìn theo hướng chỉ tay của Tường Vi, con mắt đen cực đại chăm chú nhìn cậu con trai mặc đồng phục trường kia, đang vội vàng ngồi vào chiếc xe mau đen, nhanh chóng lái đi.

“Còn đứng ngây ra đấy làm gì? Đuổi theo mau!”

Mai Linh lập tức quát hét, nhanh chóng chạy ra giữa đường bắt một chiếc taxi, “Tên kia cư nhiên lỡ hẹn, mẹ nó, nếu là đi gặp với mấy 'con ngựa' khác, tôi nhất định sẽ cho hắn đẹp mặt!”

“Nhưng mà Mai Linh, tôi phải đi về giúp chú Lực Minh trừ sâu, dạo này nạn sâu bệnh trong Tường Vi Viên đang phát tán....”

“Bớt nói xàm đi, lên xe!” Mai Linh tức giận mà quát, cô ta để Hắc Tường Vi đi theo bên cạnh, luôn luôn chỉ có một mục đích, chính là lợi dụng bộ dạng xấu xí của cô để tôn lên vẻ đẹp Mai Linh, huồng hồ bây giờ còn là đi gặp bạn học Mễ!

Lông mày nhỏ nhắn của Tường Vi khẽ vặn, mỗi lần cô muốn cự tuyệt yêu cầu của Mai Linh, lại nhớ đến vẻ mặt của Hắc quản gia năm đó, trong lòng tràn ra một dòng áy náy, đành phải bất đắc dĩ gật đầu, theo Mai Linh ngồi vào trong xe. (van: có phải chị làm đâu mà chị áy náy :sweat: )

Bám theo chiếc xe màu đen của bạn học Mễ, các cô không biết phải đi qua bao nhiêu con đường, tới khi đến trước cửa khu tắm suối nước nóng xa hoa mang kiểu cách của Nhật, mới nhìn thấy bạn học Mễ sắc mặt vội vàng rời khỏi xe, ném chìa khóa xe cho bảo vệ ở phía sau, sau đó vôi vàng đi vào.

Mai Linh bảo tài xế taxi dừng lại, Tường Vi theo thói quen móc tiền trong túi ra trả tiền xa, đây là lệ thông thường giữa hai cô, chỉ cần là thời điểm hai người ở cạnh nhau, Tường Vi luôn phải ở đằng sau phục vụ cho Mai Linh.

Xuống xe, lúc này Tường Vi mới tỉ mỉ quan sát quy mô của khu tắm suối nước nóng này, trên bảng hiệu bằng gỗ đào, có khắc mấy nét chữ thời xưa – – “Cúc Tuyền”. Hai bên lữ quán là cây cối tràn trề sức xuân, bề ngoài không được phủ lên bởi vẻ đẹp châu quang, nhưng ngược lại càng thêm phong cách nông thôn ẩn dật, gió nhẹ thổi qua, vén lên chút mùi cây cỏ thơm ngát, thấm vào lòng người.

Tường Vi không nhị được mà hít sâu, lần đầu tiên đến đã thích nơi đây, đặc biệt là 'Cúc tuyền' có nhiều chất thơ kia.

“Chết tiệt, tên kia thà đến đây ngâm nước nóng cũng không đến dự cuộc hẹn với tôi!” Lông mày Mai Linh thắt lại, cảm giác lòng tự trọng bị vùi dập, dựa vào sức mạnh của cô ta mà bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của Tường Vi, “Đi, tôi cũng muốn xem xem bên trong đến cùng là có bao nhiêu phong lưu khoái hoạt!”

“Hả....Mai Linh...” Mi tâm Tường Vi nhíu lại, Mai Linh siết chặt làm đâu tay cô, nhưng lại không cách nào ngăn cản nổi Mai Linh, chỉ có thể mặc cho cô ta siết lấy tay cô, đi vào trong 'Cúc tuyền' ấm nóng này.

Tường Vi không biết tiếp đến sẽ xảy ra chuyện gì, có lẽ cô không đoán được, chỉ một lát nữa thôi, cô sẽ ngã xuống vực thẳm tăm tối....

Bình luận

Truyện đang đọc