TỔNG TÀI ĐẠI NHÂN XIN HÃY DỊU DÀNG


“Đợi anh?”
“Ở trong mắt anh tôi là cái gì? Là loại phụ nữ đó sao? Là một người tình được anh bao nuôi sao?”
Vũ Tiểu Kiều mất kiểm soát lớn giọng nói.

“Tại sao tôi phải đợi anh!”
“Anh đã có vợ chưa cưới rồi! Bên cạnh anh đã có người phụ nữ khác khác rồi! Tại sao tôi còn phải đợi anh! Tôi dựa vào thân phận gì để đợi anh!”
Cô sẽ không quên việc anh ở trước mặt Vũ Phi Phi tuyệt tình làm nhục cô.

Anh còn ôm Vũ Phi Phi vào trong lòng, bộ dạng rất thương xót.

Lông mày rậm của Tịch Thần Hạn hơi hơi chau lại.

Vũ Tiểu Kiều đột nhiên mất kiểm soát, giống như miệng cống cuối cùng được mở ra, nước mắt lã chã rơi xuống.

Tịch Thần Hạn thấy cô khóc nên có chút không biết làm thế nào, anh kéo cô vào trong lòng, trên áo sơ mi thấm đẫm nước mắt nóng bỏng của cô.

Cô vốn không muốn để anh chạm vào cô, cô dùng sức đấm anh, cuối cùng đẩy được anh ra.

“Đừng chạm vào tôi! Bây giờ tôi nên gọi anh một tiếng là ‘em rể’ rồi!”
Em rể?
Hai chữ này giống như một con dao sắc nhọn đâm sâu vào trong tim của Tịch Thần Hạn.

Tịch Thần Hạn tức giận, anh dễ dàng bị cô khiêu khích như vậy, sắc mặt anh trở nên khó coi, tức giận hét lên.

“Vũ Tiểu Kiều, cô là người phụ nữ vong ân phụ nghĩa!!!”
“Đúng! Tôi không chỉ vong ân phụ nghĩa, còn lòng lang dạ sói, mong cậu Thần cao quý tự trọng!!!”
Cô dùng sức hét, nhặt váy trên đất lên, che đi cơ thể của mình, cô đau khổ trợn trừng mắt nhìn Tịch Thần Hạn.

“Từ nay về sau, chúng ta ai cũng không quen biết ai! Anh đừng đến quấy rầy cuộc sống của tôi nữa!”
Vũ Tiểu Kiểu vội vàng mặc váy vào, đẩy cửa xông ra ngoài.

Tịch Thần Hạn nắm chặt tay, khuôn mặt đẹp trai trở nên âm u giống như một con mãnh thú có thể ăn thịt người.

“Vũ Tiểu Kiều, tôi sẽ không để cô gả cho người đàn ông khác!”

Phụ nữ của Tịch Thần Hạn, sao có thể đính hôn với người đàn ông khác!
*
Từ lúc Vũ Tiểu Kiều nhận lời đính hôn với Tào Xuyên thì tần suất Tào Xuyên đến bệnh viện càng ngày càng nhiều hơn, anh ta đối xử với cô cũng trở nên dịu dàng, giống như trở về khoảng thời gian hai bọn họ hẹn hò ngày trước.

“Tiểu Kiều, hoá ra em ở đây.


Vũ Tiểu Kiều đang ngồi trên ghế đá trong công viên, chuẩn bị đọc sách ôn bài, nhưng tâm trạng của cô thì đang bay lên trời, một chữ cũng không vào đầu.

Tào Xuyên cầm một cốc trà sữa nóng tươi cười bước đến, ngồi xuống bên cạnh cô.

“Vị gốc không thêm đường.


Đây là vị mà Vũ Tiểu Kiều thích.

Cô cầm lấy cốc trà sữa, cốc trà sữa trong lòng bàn tay cô có nhiệt độ nóng ấm, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy lạnh, làm thế nào cũng không trở nên ấm áp được.

“Tiểu Kiều, anh nói với bố mẹ anh rồi, bọn họ cũng rất thích em, đồng ý việc hai chúng ta đính hôn rồi! Bố mẹ anh hy vọng mọi người gặp nhau vào buổi tối nay.

” Tào Xuyên nói.

Hai tay Vũ Tiểu Kiều hơi hơi run rẩy.

Cô không ngờ rằng Tào Xuyên lại nhanh như vậy.

“Tiểu Kiều, em không vui sao?”
Vũ Tiểu Kiều đột nhiên trở lại bình thường, “Không có! Khá tốt mà.


Ánh mắt của Tào Xuyên sáng rực lên, anh ta nắm lấy tay Vũ Tiểu Kiều, “Anh hy vọng chúng ta sẽ bỏ qua hết tất cả những điều trước đây, hãy coi như chúng ta bắt đầu lại từ đầu.

Anh sẽ không nhắc đến quá khứ của em, trong lòng em cũng đừng có khúc mắc về anh nữa.



Tuy Tào Xuyên nói rất dịu dàng, nhưng lại mang theo ý ra lệnh.

Tiếp đó, giọng nói của Tào Xuyên lại dịu dàng hơn một chút.

“Tiểu Kiều, anh xin lỗi, trước đây bởi vì anh quá tức giận, nên đã nói rất nhiều lời quá đáng, anh hy vọng em có thể quên nó đi, anh sẽ không mất kiểm soát nữa.


Vũ Tiểu Kiều đưa mắt lên, ánh mắt cô đột nhiên nhìn vào anh ta, “Tào Xuyên, anh thực sự muốn kết hôn với tôi sao?”
“Đương nhiên, chúng ta sắp đính hôn rồi, còn có thể là giả sao?”
“Tại sao?” Vũ Tiểu Kiều vẫn cảm thấy rất kì lạ, thậm chí cảm giác được có một sự nghi ngờ nào đó không thể thể hiện ra bên ngoài được.

“Đương nhiên là vì anh yêu em.

” Tào Xuyên muốn ôm lấy Vũ Tiểu Kiều, nhưng lại bị cô nhẹ nhàng đẩy ra.

“Tiểu Kiều, chúng ta sắp đính hôn rồi, em đừng lạnh nhạt với anh như vậy.

” Tào Xuyên dịu dàng nhìn cô, giống như muốn đem cô hoà tan vào trong mắt anh ta.

“Tôi biết rồi! Buổi tối, tôi sẽ đúng giờ đi gặp bố mẹ anh.


Tào Xuyên có chút thất vọng, “Anh chuẩn bị quần áo cho em rồi, để trong phòng bệnh, buổi tối em nhớ thay nó.

Anh muốn em xinh đẹp xuất hiện trước mặt bố mẹ anh!”
Buổi tối hôm đó Vũ Tiểu Kiều liền cùng Cao Thuý Cầm đến nhà hàng gặp bố mẹ của Tào Xuyên.

Nhà họ Tào khởi nghiệp từ ngành thời trang, còn Cao Thuý Cầm lại là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, ở trong giới thời trang, hầu như không ai là không biết Cao Thuý Cầm.

Bố mẹ Tào Xuyên đối xử với Cao Thuý Cầm rất khách sáo, cũng rất hài lòng với Vũ Tiểu Kiều.

Lần gặp mặt này rất thuận lợi, bố mẹ hai bên lập tức quyết định ngày đính hôn là vào cuối tháng này.


Ngày tốt của tháng này là ngày 15 giữa tháng, nhưng cậu Thần của nhà họ Tịch cũng đính hôn vào hôm đó, sẽ thu hút rất nhiều sự quan tâm của mọi người, cho nên cũng phải tránh đầu ngọn gió bên đó.

Vũ Tiểu Kiều luôn mỉm cười, dịu dàng lịch sự, rất ngoan ngoãn, cô giành được sự yêu thích của bố mẹ Tào Xuyên.

Nhưng ở trong lòng Vũ Tiểu Kiều lại giống như rất phức tạp và khó chịu.

“Được rồi, được rồi, còn hơn 20 ngày nữa để chuẩn bị, đủ để chúng ta chuẩn bị rồi.

” Cao Thuý Cầm vui vẻ trả lời.

“Nhà thiết kế Cao yên tâm, nhà họ Tào chúng tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ bạc với Tiểu Kiều.

” Bố mẹ Tào Xuyên và Cao Thuý Cầm nâng cốc.

“Từ này về sau, chúng ta chính là người một nhà rồi.

Ha ha ha!.


Tin tức Vũ Tiểu Kiều và Tào Xuyên đính hôn rất nhanh được công bố ra.

Ở trong giới thời trang, mọi người cơ bản đều biết, con gái của nhà thiết kế thời trang nổi tiếng Cao Thuý Cầm sắp gả cho nhà họ Tào khởi nghiệp trong ngành thời trang.

Mọi người đều sôi nổi nói, từ nay nhà họ Tào sẽ như hổ mọc thêm cánh, tiền đồ rộng mở thênh thang.

Cao Thuý Cầm ở trong giới thời trang hầu như mọi người đều biết bà.

Nhiều năm về trước, một mẫu trang phục ở nhà do Cao Thuý Cầm thiết kế đã thịnh hành một thời, từ đó bà cũng vô cùng nổi tiếng trong giới thời trang.

Nhưng mấy năm nay, Cao Thuý Cầm không ra mẫu nào tốt nữa, cũng chỉ để lại tiếng tăm trống rỗng, chi phí thiết kế cũng xuống dốc không phanh.

Cũng giống như một số ngôi sao, giá trị hình ảnh đủ, tác phẩm tốt, fan cũng nhiều thì sẽ không có sự đột phá mức độ cao nào nữa.

Cho dù như vậy, việc Cao Thuý Cầm và nhà họ Tào trở thành thông gia cũng có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đối với nhà họ Tào.

Thậm chí có không ít nhà sản xuất trong ngành thời trang đã bắt đầu liên lạc chuyện hợp tác với nhà họ Tào, khiến cho danh tiếng của nhà họ Tào càng ngày càng lớn mạnh.

Mấy ngày nay Cao Thuý Cầm bận lo liệu việc đính hôn của Vũ Tiểu Kiều và Tào Xuyên, bà dẫn Vũ Tiểu Kiều đi trung tâm thương mại mua rất nhiều đồ.

Vũ Tiểu Kiều thấy mẹ mình vui như vậy thì trên mặt cô cũng dần dần nở nụ cười.


Cô tin rằng chỉ cần cô cố gắng thì mọi thứ đều sẽ qua, còn người đàn ông ngông cuồng tự cao tự đại kia, cũng sẽ dần dần biến mất trong ký ức của cô.

Hãy xem quen biết Tịch Thần Hạn chỉ là một giấc mơ!
Bây giờ tỉnh mộng rồi, cô còn phải tiếp tục đối diện với cuộc sống của mình.

Chỉ cần mẹ cô vui thì cô cũng không mong muốn gì hơn.

Cao Thuý Cầm ở trong phòng bệnh mở giá vẽ ra, bà vẽ ra rất nhiều bản vẽ thiết kế, chuẩn bị tặng cho nhà họ Tào, làm quà đính hôn cho Tào Xuyên và Vũ Tiểu Kiều.

“Tiểu Kiều, con thấy mẫu váy này thế nào? Mẹ vẫn luôn thấy có chỗ nào đó không được hoàn hảo, con giúp mẹ sửa một chút.


Vũ Tiểu Kiểu nhận lấy cuốn tranh vẽ, nhìn bản vẽ thiết kế, sau đó dùng bút chì vội vàng sửa vài chỗ.

Cao Thuý Cầm nhìn bản vẽ thiết kế đã được sửa thì nở nụ cười, “Tiểu Kiều, con ở trong mặt này, thực sự rất cho tài năng thiên bẩm.

Mẹ tin rằng trong tương lai con nhất định sẽ có thành tích.


“Đó cũng là do từ nhỏ con được mẹ dạy dỗ tốt.

” Vũ Tiểu Kiều cười híp mắt.

“Đợi sau khi con và Tào Xuyên kết hôn, con tốt nghiệp rồi thì có thể vào công ty Tào Thị làm việc, có chỗ dựa bảo vệ con thì tương lai con sẽ không bị không được trọng dụng giống như mẹ.


Cho dù bất kì ngành nghề nào mà không có chỗ dựa thì cuối cùng cũng rất khó ngóc đầu lên được.

Trong sự nghiệp của Cao Thuý Cầm thì bà bị bất tiện về điểm này, không những không có chỗ dựa mà còn thường xuyên bị Tôn Hồng ngấm ngầm chèn ép.

“Nhà chúng ta cũng không có thứ gì để làm quà đính hôn được, cũng chỉ có mấy bản vẽ thiết kế của mẹ thôi.


Vũ Tiểu Kiều đối với cuộc đính hôn này cũng không có bất kì mong đợi gì, chỉ là một cuộc đính hôn hình thức bắt buộc mà thôi.

” Tất cả nghe theo sự sắp xếp của mẹ là được.




Bình luận

Truyện đang đọc