TỔNG TÀI LẠNH LÙNG KHÔNG NHẬN RA TÔI


Tại Tần Môn dường như tất cả mọi người đều có mặt đầy đủ tại phòng khách,Dư Nhất Minh, Trần Khiêm, Từ Hàn Vũ, Mạc Tư Thần, La Hoàng Nhi
Tần Gia Hào từ trong phòng nghĩ bước ra, khi nãy Gia Uyên khóc đến muốn ngất đi nên anh để cô vào phòng nghĩ, cô muốn trả thù anh đây thay cô trả thù
“ Gia Uyên đâu? ” Hoàng Nhi thấy chỉ có mình anh liền lên tiếng
“ Cô ấy mệt nên ngủ rồi.

Chúng ta vào vấn đề chính đi ” Tần Gia Hào ngồi xuống nói
“ Dạo gần đây Thiên Long rất cẩn trọng cả Lâm Nghị cũng không thấy có hành động gì, hình như đang chuẩn bị cho chuyện gì đó ” Trần Khiêm cẩn trọng nói lại những gì mình đều tra được cho mọi người nghe
“ ngày 25 tới Thiên Long có chuyến á phiện rất lớn được vận chuyển đến cản phía Bắc thành phố.

Theo tôi được biết đây là chuyến hàng rất quan trọng nếu mất nó Thiên Long sẽ bị sụp đổ một phần, phần còn lại là Tống Thanh ” Hàn Vũ cũng nói lên những gì mà thuộc hạ của mình tra được
Tất cả mọi người trong đầu mọi người đều hiện lên một kế hoạch, nếu đánh cắp được chuyến hàng này Tống Thanh chắc chắn bị đả kích không nhẹ lúc đó rất dễ đánh hạ Thiên Long
“ Chuyến hàng này là do ai đứng đầu? ” Tần Gia Hào uống một ngụm rượu nói
“ Là Lâm Như và một cận vệ thân cận của Tống Thanh được gia nhập 2 năm gần đây nghe nói cậu ta chưa bao giờ lộ diện vì đa số cậu ta được chỉ định làm những nhiệm vụ quan trọng vì cậu ta rất thông minh chưa thất bại lần nào ” Nhất Minh cũng nói lên những người sẽ có mặt trong trận này
“ Sao Tống Thanh lại giao cho Lâm Như? ” Hoàng Nhi thắc mắc
“ Em ở đây mà không biết sao? Cô ta hiện tại đã khá hơn rất nhiều khi được huấn luyện ” Mạc Tư Thần cũng không ngờ có ngày Lâm Như lại được thế nàyKế hoạch lần này có hơi khó nhằn, nhưng mỗi người góp một ý sau đó đưa ra kế hoạch chính đều rất hoàn chỉnh
Xong việc tất cả mọi người đều rời đi.


Tần Gia Hào quay ngược trở lại trong phòng nghĩ.

Mạc Gia Uyên ngủ ngon lành trong phòng, anh cũng chẳng buồn gọi cô dậy, bảo bối nhỏ của anh lúc ngủ thì nhìn như con mèo nhỏ nhưng thường ngày rất thích xù lông nhím lên đối kháng anh
Tần Gia Hào vừa hôn lên môi cô, cô liền cựa quậy khó khăn mở mắt nhìn thấy anh đang nhìn mình
“ Anh làm em thức giấc sao? ”
“ Có khó chịu không? ”
Anh vén tóc cô ra phía sau ân cần nói
“ Tôi muốn về nhà ” Gia Uyên lắc đầu nhìn anh nghiêm túc nói
“ Được anh đưa em về nhà ” Tần Gia Hào cũng bình thản gật đầu đồng ý
Anh bế cô lên đi ra nhà xe trước bao ánh mắt thích thú của thuộc hạ.

Chỉ có chị dâu bọn họ mới có thể khiến lão đại như thế này thôi
Trên xe Mạc Gia Uyên không nói một lời nào khiến Tần Gia Hào có chút bất an.

Chẳng lẽ cô giận anh sao? Nhưng từ sáng đến giờ anh đâu có làm gì cô bực tức đâu chứ
Vừa đến nhà Mạc Gia Uyên liền nhìn ra, khoan đã cô bảo anh đưa cô về nhà cô, không phải về đây
“ Tôi bảo anh đưa tôi về nhà tôi ” Mạc Gia Uyên nhìn Gia Hào nói
“ Thì nhà em đây! Đồ của em anh đã cho người dọn đến đây hết rồi.

Em không muốn cũng phải ở đây thôi ” Tần Gia Hào vẻ mặt cực kỳ đắc ý
“ Lừa đảo ” Mạc Gia Uyên quăn cho anh một câu sao đó bước xuống xe
Tần Gia Hào cũng xuống theo sau đó anh bước theo phía sau cô.

Mạc Gia Uyên một cái liếc mắt cũng không dành cho anh, đột nhiên cô lại khó chịu với anh, chẳng phải lúc sáng rất bình thường sao.
Bước vào phòng anh thấy cô đã thay một bộ đồ mới đang nằm trên giường, vì thắc mắc nên anh đã lại gần cô, ngồi xuống xoay người cô lại lên tiếng
“ Em sao vậy? Anh làm gì sai sao? ”
“ Không có.


Anh đi ra ngoài đi tôi mệt lắm ” Mạc Gia Uyên nhìn anh, cô đây là đang rất rất khó chịu
“ Em như vậy còn bảo không có ” Tần Gia Hào mất kiên nhẫn có hơi cao giọng
“ Tôi đã nói không có gì rồi mà ” Mạc Gia Uyên cũng không chịu được nữa liền lớn tiếng, bước xuống giường mở cửa đi sang phòng khác
Tần Gia Hào lúc này mới ý thức được bản thân lại lớn tiếng với cô liền chạy đuổi theo nhưng xui thật lại không kịp.

Mạc Gia Uyên khoá luôn phía trong khiến anh không thể mở được
Mạc Gia Uyên cảm thấy cơ thể cô rất khó chịu, đau lưng, đau bụng lại còn chóng mặt nữa.

Đến lúc nào không đến lại đến lúc này
“ Uyên Nhi anh xin lỗi.

Anh sai rồi, em mau mở cửa cho anh đi Uyên Nhi ” Tần Gia Hào ở ngoài gõ cửa nói vọng vào
Mạc Gia Uyên không lên tiếng.

Gia Hào đành đi xuống lấy chìa khoá dự phòng lên ánh mắt đột nhiên liếc ngang qua cuốn lịch ngày 18
Chết tiệt sao anh lại quên cho chứ hôm nay là ngày đèn đỏ của Uyên Nhi dù xa nhau lâu nhưng anh đây nhớ rất rõ mọi thứ về cô.

Anh đi xuống bếp lấy lên một túi ấm cùng ly trà gừng
Mở cửa bước vào thấy Gia Uyên nằm trên giường tay đặt lên bụng vẻ mặt của cô rất khó chịu.


Thấy anh bước vào cô chỉ liếc ngang một cái rồi không để ý đến nữa
Tần Gia Hào lấy tay cô ra sau đó đặt túi ấm lên chườm cho cô.

Tay anh còn xoa xoa bụng cho cô
“ Anh làm gì vậy? ” Mạc Gia Uyên thắc mắc
“ Em đến kỳ, anh lỡ quên mất anh xin lỗi ”
“ Nó khó chịu lắm sao em ” Tần Gia Hào ngây ngô hỏi cô
“ Ừm ” Mạc Gia Uyên gật đầu để anh chườm túi ấm cho mình
Tần Gia Hào lấy trà gừng cho cô uống sau đó để cô ngồi dậy gục đầu lên vai mình.

Một tay chườm túi ấm lên bụng cho cô, tay còn lại xoa xoa chiếc lưng trắng noãn giúp cô giảm đau
Mạc Gia Uyên được anh chăm sóc liền cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, cô gục đầu lên vai anh đến mức ngủ quên đi.

Tần Gia Hào vẫn kiên trì xoa lưng chườm túi ấm cho cô vì sợ cô khó chịu sẽ nổi giận với anh.


Bình luận

Truyện đang đọc