TRÌNH NGỮ LAM EM LÀ CỦA TÔI

Chương 91

Mẹ không đói, con về đi.

Ăn một chút thôi cũng được. Duật Hành, anh ấy bảo con phải cho mẹ ăn hết bát cháo.

Trình Ngữ Lam đứng dậy cho cháo vào bát. Tuy lúc trước mối quan hệ mẹ chồngnàng dâu không tốt, nhưng lúc đó cô cũng có sai, thái độ không tốt với bà và cả Mộ Duật Hành.

Duật Hành… không đến sao?

Đôi mắt của bà đỏ hoe lên, Duật Hành đang trách bà sao? Trách bà vì đã bỏ anh kết hôn với người đã giết ba anh sao?

Dạ có, anh ấy đi hỏi bác sĩ về tình hình sức khỏe của mẹ.

Trình Ngữ Lam đỡ bà ngồi dậy, cầm bát cháo lên thổi nguội.

Mẹ không muốn ăn.

Mẹ ăn một chút thôi cũng được. Nếu không, Duật Hành sẽ rất lo lắng.

Trình Ngữ Lam múc một muỗng cháo lên thổi nguội, sau đó đưa trước miệng cho bà.

Đôi mắt ngấn nước của bà nhìn ra ngoài cánh cửa, bà thấy anh đang đứng bên ngoài nhìn vào…

Mộ Duật Hành càng hiếu hảo, bà càng cảm thấy tội lỗi. Bà chưa làm gì được cho anh cả, đến tình thương của mẹ, bà cũng không dành trọn vẹn cho anh.

Bà chính là người mẹ tồi tệ nhất thế gian…

Duật Hành bảo khi mẹ xuất hiện, sẽ đón mẹ về sống với tụi con.

Mẹ muốn nghỉ ngơi, con về đi, một lát mẹ sẽ ăn.

Mẹ anh nằm xuống, quay mặt vào trong tường, nước mắt rơi như thác đổ, tim gan của bà như xé nát ra thành trăm mảnh…

—————

Ở Hà gia, khung cảnh đám tang thật ảm đảm và tang thương….

Hà gia là một gia tộc lớn, nên khi hay tin ông Hà qua đời ai ai cũng đến viếng….

Tuy nhiên ai cũng bất ngờ với sự ra đi đột ngột của ông, báo chí cũng đăng tin rằng ông bị mưu sát ngay trước nhà, nhưng lại không biết là ai…hiện tại cảnh sát đang cho người điều tra.

Hà Doanh trên người mặc đồ tang, quỳ bên linh cửu của ông Hà khóc nấc. Khi sáng ông còn ở bên cô nhưng bây giờ ông đã ra đi mãi mãi, sự việc quá đột ngột làm cô không thể nào chấp nhận được.

Hà Chính Thần thẫn thờ nhìn vào di ảnh của ông. Khuôn mặt và ánh mắt không giấu được sự đau thương, mất mát…

Ông là niềm tự hào lớn nhất của anh. Bên ngoài xã hội ông là một người quyền lực, người người kính nể, nhưng khi về nhà thì lại rất thương vợ, thương con. Làm mọi thứ chỉ để lo cho gia đình…

Nhưng điều làm anh thấy đau lòng nhất là khi ông nhắm mắt ra đi lại nhận được sự oán hận của người phụ nữ ông hết mực yêu thương…như vậy có xứng đáng không?

Đến hiện tại anh cũng không biết bà có muốn về đây để đưa tiễn ông lần cuối không?

Nhưng chắc có lẽ là không…

Bàn tay của Hà Chính Thần cuộn tròn lại, người giết ba anh là ai? Là người của Mộ Duật Hành hay là một người khác? Nếu là người khác thì có hận thù gì với ba anh?

Bình luận

Truyện đang đọc