TRỢ LÝ KIẾN TRÚC SƯ

Trương Tư Nghị lo lắng nặng bên này nhẹ bên kia, liền giới thiệu phương án của Lục Kiều đầu tiên, hơn nữa vừa cùng Lục Kiều thảo luận ở trên xe, trí nhớ của cậu vẫn còn sâu sắc.

Báo cáo công việc khác biệt rất lớn với presentation ở trường học. Khi còn đi học, sau bài thuyết trình, giáo viên vì hướng dẫn sinh viên có suy nghĩ chính xác sẽ vô cùng chú trọng ý tưởng và quy trình thiết kế, kết quả chỉ xếp thứ hai; nhưng các thính giả trong buổi báo cáo lại lưu ý đến đồ vật sau khi thiết kế có đúng mẫu không, ý nghĩa, giá trị chế tạo, có lẽ đôi khi chỉ thuần túy là sở thích cá nhân. Giống như một người đàn ông thích lolita Nhật Bản, nếu tặng anh ta một cô gái Nga xinh đẹp hiển nhiên không hợp với sở thích của anh ta.

Nhưng dù thế nào, Trương Tư Nghị nhớ rõ trong quá trình học tập giáo viên đã từng nói - nếu bài diễn thuyết của em không thể hấp dẫn được khán giả của em, như vậy thiết kế của em chẳng khác gì thất bại.

Lần đầu tiên thuyết trình trước mặt bên mời thầu, Trương Tư Nghị chưa đạt đến mức độ đó, nhưng ít nhất cậu sẽ nhìn vẻ mặt, xem mấy người đại diện bên mời thầu có lắng nghe chăm chú hay không mà tạo giao tiếp bằng mắt thích hợp. Một khi họ lơ đễnh trong phút chốc, Trương Tư Nghị có thể đoán được họ không thích nghe đoạn này, liền nhanh chóng bỏ qua.

Với sự thông minh nho nhỏ ấy, Trương Tư Nghị thuận lợi giới thiệu xong hai phương án, không ai cắt ngang cậu, càng không ai tỏ ra thiếu kiên nhẫn trong suốt thời gian cậu thuyết trình.

Chỉ là sau đó, hai vị cục trưởng không bày tỏ thái độ trực tiếp, mà hỏi Trương Tư Nghị vài vấn đề.

Hai câu hỏi đầu tiên được nêu lên bởi cục trưởng cục xây dựng, lần lượt nhằm vào phương án của Lục Kiều và Trương Tư Nghị. Câu hỏi khá đơn giản, Trương Tư Nghị đều trả lời được, nhưng câu hỏi của cục trưởng Vương sau đó khiến cậu bỗng chốc đơ người.

Cục trưởng Vương nhìn tòa nhà văn phòng hình chữ A do Trương Tư Nghị thiết kế, nhíu mày nói: “Tôi cảm giác cái này vẫn chưa đủ cao, có thể làm nó cao thêm một chút không?”

Trương Tư Nghị chỉ muốn nôn ra máu ngay tại chỗ, nói cục trưởng Vương đang gây khó dễ không bằng nói người hỏi là người nghiệp dư.

Nếu đối diện không phải là bên mời thầu mà là một người vớ vẩn nào đó, Trương Tư Nghị chỉ muốn ném thẳng văn bản vào cái đầu hói kia - mẹ nó diện tích xây dựng của ông lớn như vậy tôi đã phải thiết kế thêm mấy tầng ở phần đáy, ông còn muốn cao thế nào nữa?

Trương Tư Nghị hít sâu một hơi, đang muốn bình tĩnh rõ ràng nói với ông ta hai chữ: “Không thể.” thì Cố Tiêu bất ngờ chắc chắn nói: “Có thể.”

“...” Con mẹ nó anh đang đùa em! (╯ # ° Д °) ╯

Trương Tư Nghị không dám tin, hay là cậu thật sự đã quên xem xét chỗ nào đó? Còn có thể tăng thêm chiều cao? Không thể nào! Khi làm phương án họ đã thảo luận kỹ vấn đề này.

Cục trưởng Vương lập tức nhìn về phía Cố Tiêu, chờ mong nghe giải đáp của anh.

Cố Tiêu giả vờ trầm lắng mà lật hồ sơ yêu cầu, sau đó ngẩng đầu nhìn họ, nghiêm túc chững chạc nói: “Diện tích toà nhà văn phòng này chỉ có ba nghìn mét vuông sao? Nếu hồ sơ yêu cầu là do các ngài soạn, vậy có thể xem xét gia tăng diện tích xây dựng được không? Nếu được, chắc chắn có thể tăng chiều cao lên.”

Trương Tư Nghị: “...” Ha ha ha ha ha! Cậu cứ tưởng Cố Tiêu có giải pháp hay ho gì, không ngờ đối phương trực tiếp đá bóng trở về, yêu cầu cục trưởng Vương sửa đổi điều kiện! Ha ha ha! Cậu thật sự phải tặng like cho Cố Tiêu vì sự nhanh trí của anh!

Cục trưởng Vương suy nghĩ một chút, bối rối nói: “Không được đâu Tiểu Cố, chúng tôi thống kê sơ lược qua, không tính bưu điện và ngân hàng, số lượng người sử dụng tòa nhà văn phòng hiện nay ít hơn một trăm, diện tích đó đã là rất rộng rồi.”

Trương Tư Nghị nghe xong liền kinh hoàng.

Trước khi làm phương án này, Cố Tiêu bảo cậu kiểm tra chỉ số diện tích sàn (floor-space index) không gian văn phòng bình quân cho mỗi đầu người của các cấp tổ chức Đảng và chính phủ, nhà nước có quy định liên quan, diện tích sử dụng văn phòng của nhân viên biên chế thuộc cấp chính cục không được vượt quá hai mươi tư mét vuông trên đầu người, cấp phó cục bình quân mười tám mét vuông bình quân mỗi người, cấp càng thấp thì càng nhỏ đi.

Một trăm người mà cục trưởng Vương nhắc đến không có khả năng mỗi người đều là cục trưởng, theo quy định, hầu hết các nhân viên bình thường trung bình chỉ được hưởng năm mét vuông diện tích văn phòng làm việc.

Được rồi, ngay cả khi cậu tính tất cả số người theo tiêu chuẩn của cục trưởng Vương, một trăm người nhân với hai mươi tư mét vuông cũng chỉ mới hai nghìn bốn trăm mét vuông, vẫn chưa đạt đến ba nghìn mét vuông... Ôi chết mất thôi, mẹ nó cục trưởng Vương này đầu óc bị dở sao?

Diện tích rộng như thế còn muốn xây càng cao, chẳng lẽ tương lai những người ở đây làm việc đều thuộc trung ương Đảng ư!?

Bây giờ Trương Tư Nghị xác nhận được rồi, thảo nào thành phố C là một thành phố trống rỗng, ngọn nguồn đều ở đây!

Không biết Cố Tiêu có nhiều hoạt động tâm lý như Trương Tư Nghị không, dù sao nhìn anh có vẻ rất bình tĩnh.

Nghe xong cục trưởng Vương nói, Cố Tiêu giả vờ không giải thích được, hỏi: “Ồ, lớn hơn ba nghìn mét vuông, người sử dụng không đến một trăm người, dường như không được hợp lý lắm. Dựa theo phân phối số lượng nhân viên của ngài và quy hoạch mặt bằng tòa nhà văn phòng của chúng tôi, có ít nhất bảy, tám tầng không sử dụng đến.”

Cục trưởng Vương đùa cợt nói: “Cho nên không đợi có phương án chúng tôi đã làm quảng cáo cho thuê mà! Đến lúc đó cho thuê vài tầng, chúng tôi chỉ sử dụng mấy tầng cao nhất.”

Ông ta chỉ vào phương án thiết kế hình chữ A, cuối cùng cũng nói ra câu đồng ý đầu tiên trong ngày hôm nay: “Tôi thấy phương án này rất tốt, tôi rất thích, A là chữ cái đầu tiên trong bảng chữ cái tiếng Anh, ý nghĩa cũng hay. Diện tích mấy tầng trên cùng nhỏ, sau này làm mấy cái phòng làm việc độc lập, có thể cao thêm chút nữa là ổn.”

Cố Tiêu gật đầu, nói tiếp: “Vậy chính quyền có đủ ngân sách cho chi phí xây dựng tòa nhà văn phòng này không? Hiện tại thiết kế độ cao của chúng tôi đã đạt đến chiều cao tối đa theo quy định phòng cháy cấp hai dành cho tòa nhà văn phòng dân dụng, đây là phương pháp kinh tế nhất, nếu cục trưởng Vương ngài còn muốn cao hơn một chút, lúc đó sửa bản thiết kế sẽ phải căn cứ quy định phòng cháy cấp một dành cho tòa nhà cao tầng, nên chắc chắn phải tăng giá xây dựng. Nếu các ngài có thể chấp nhận điều này, vậy tính linh hoạt thiết kế sẽ lớn hơn, chúng tôi có thể tăng thêm cột thép ở giữa mặt sàn tầng trệt, làm cho ngài một tòa nhà chọc trời...”

“Không được không được không được” Cục trưởng Vương lau mồ hôi, luôn miệng bác bỏ, cười tìm lối thoát cho bản thân: “Hóa ra đây đã là phương án kinh tế nhất rồi sao, sao các cậu không nói sớm!”

Cố Tiêu cười cười, tiếp tục nói: “Cục trưởng Vương không phải ngài cũng không hỏi sao, chúng tôi làm thiết kế chắc chắn là muốn xem xét toàn bộ các phương hướng giúp các ông, tạo ra phương án phù hợp nhất mới được.” Anh nói, chỉ vào biểu đồ 3D trên màn hình máy chiếu đang phát, giải thích, “Thật ra ngài đừng xem tòa nhà văn phòng này chỉ cao có mười lăm tầng, chờ xây xong rồi, độ cao nhìn qua tuyệt đối vượt quá mười lăm tầng.”

Cục trưởng Vương: “A, tại sao?”

Cố Tiêu nhử mồi thành công, nói tiếp: “Tôi lấy một ví dụ cho ngài, khi ngài đứng trên mặt đất ngửa đầu nhìn lên một tòa nhà cao chọc trời, có phải cảm thấy trên nhỏ dưới to? Tòa nhà càng cao, trên đỉnh lại càng nhỏ càng nhọn, giống như xuyên qua bầu trời đâm đến tầng mây, đúng không?”

Cố Tiêu vừa nói vừa dựng thẳng hai bàn tay, cách nhau một khoảng, đế tay bất động, đầu ngón tay chậm rãi tiếp cận nhau, cuối cùng dính lại, nghiễm nhiên trở thành một hình chữ A.

Cục trưởng Vương gật đầu liên tục: “Đúng, đúng, là đạo lý này!”

Bàn tay Cố Tiêu vẫn duy trì hình dạng đỉnh chụm lại, anh cười nói: “Nhưng mà phần đáy của thiết kế này đã lớn hơn phần chóp rất nhiều, khi ngài đứng ở phía dưới ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà văn phòng, kích thước của tòa nhà chồng lên hiệu ứng thị giác của ngài, đánh lừa thị giác trở nên rõ ràng hơn, cho nên nhìn qua cũng cảm thấy cao rồi.”

Giờ phút này, cục trưởng Vương triệt để bị mạch suy nghĩ của Cố Tiêu cuốn đi, ông ta bừng tỉnh đại ngộ nói: “Hóa ra là như thế!”

Trương Tư Nghị đứng ở bên cạnh lắng nghe, cũng khâm phục sát đất lời nói nghệ thuật của Cố Tiêu.

Ngay từ khi Cố Tiêu lần lượt đưa ra điều kiện mà bên mời thầu không thể thay đổi, khi đối phương cảm thấy vô vọng, đột nhiên đưa ra lời giải thích “hiệu ứng đánh lừa thị giác”, có thể chuyển đổi bầu không khí mà cục trưởng Vương cũng tâm phục khẩu phục.

Trương Tư Nghị cẩn thận ngẫm nghĩ, nếu chuyển đổi trình tự, đầu tiên Cố Tiêu đề cập đến hiệu ứng đánh lừa thị giác, biết đâu đối phương lại tỏ ra bản thân không muốn nghe những thứ lừa gạt này, sau đó Cố Tiêu mới nhắc đến vấn đề không ai trả lời được, đại diện bên mời thầu sẽ rất không vui.

Cố Tiêu lại nói với cục trưởng Vương: “Nếu xây xong rồi mà cục trưởng Vương vẫn cảm thấy không đủ chiều cao, chúng tôi có thể thêm vật trang trí lên đỉnh tòa nhà, chẳng hạn như một màn hình quảng cáo LED cỡ lớn, chẳng hạn như mũ thép, những cái này không tính vào độ cao kết cấu tòa nhà.”

Nghe đến đây cục trưởng Vương tươi cười rạng rỡ, đập bàn quyết định: “Được, liền làm theo phương án này đi!”

Trương Tư Nghị không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Tiêu, cảm thấy đối phương lại tỏa ra vầng sáng kì lạ...

“Ôi trời, ai đây, Tiểu Trương à!” Giọng nói của cục trưởng Vương kéo Trương Tư Nghị ra khỏi mạch suy nghĩ, ông ta cười ha ha nói, “Tôi thấy cậu thuyết trình rất hay, có triển vọng có triển vọng!”

Trương Tư Nghị: “...”

Bầu không khí trong phòng hội nghị bỗng chốc trở nên thoải mái, mọi người đều đứng dậy, hai bên bắt tay nhau, nói lời cám ơn.

Cục trưởng Vương xoa bụng, nói: “Tiểu Cố này, mấy người các cậu lặn lội đường xa không được nghỉ ngơi tử tế liền làm báo cáo cho chúng tôi, thật vất vả, thật xin lỗi, đi thôi, mang theo học trò nhỏ của cậu và cậu trai... cậu trai có vóc người nho nhỏ kia, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm.”

Mấy vị lãnh đạo bước xuống trước, Lục Kiều vóc người nho nhỏ dưới sự giúp đỡ của thư ký thu hồi máy tính xách tay mang từ công ty đến, cậu ta thấy Trương Tư Nghị vẫn còn sững sờ ngây ngẩn đứng đực tại chỗ, đi đến huých khuỷu tay vào cậu, cười nói: “Ngày, ngốc rồi?”

“Tớ...” Trương Tư Nghị chỉ vào mũi mình, sau khi nhận thức được mới nói: “Họ chọn phương án của tớ?”

Lục Kiều gật đầu: “Đúng vậy!”

Trương Tư Nghị: “%¥#@...”

(#°Д°)... (⊙_⊙)... (≧w≦)

Không, không được, cậu cần bình tĩnh một chút!

A a a a... Hoàn toàn không bình tĩnh được!!! ~(≧▽≦)/~

Mặc dù cục trưởng Vương là một người thiếu hiểu biết, nhưng phương án của cậu được chọn rồi a a a!!!

...

Chờ chút, phương án của cậu được chọn, không phải đồng nghĩa với việc phương án của Lục Kiều bị loại sao? Cậu ấy có thể không vui hay không?

Trương Tư Nghị nhanh chóng vứt bỏ nụ cười vênh váo kiêu ngạo, giả vờ khiêm tốn hỏi Lục Kiều: “Cái kia, vừa rồi tớ vô cùng căng thẳng, cậu thấy tớ thuyết trình ổn không?”

Lục Kiều giơ ngón tay cái lên, nghiêm túc khen ngợi cậu: “Rất cừ! Thật sự không giống lần đầu tiên báo cáo! Tớ ngồi phía dưới khâm phục cậu vô ngần! May mà sếp bảo cậu nói, nếu tớ mà nói, chắc chắn không bình tĩnh được như cậu! Lần chiến đấu này cậu thắng rồi, bà đây chịu thua hoàn toàn.”

Lục Kiều giả vờ không mảy may để bụng, Trương Tư Nghị lần nữa cười hăm hở, cậu kích động ôm vai Lục Kiều, điên cuồng vỗ: “Vậy sau đó chúng ta cùng nhau tập trung làm hạng mục của tớ!”

Cơ thể nhỏ bé của Lục Kiều bị Trương Tư Nghị vỗ đến co lại, cậu ta đau khổ nhăn mặt nói: “Thắng làm vua thua làm giặc, tình nguyện cống hiến sức lực cho cậu!”

Hai người nói cười một chút rồi đi xuống tầng, Cố Tiêu đã đứng cạnh xe chờ họ.

Anh ôm cánh tay, cười mờ nhạt nhìn về phía Trương Tư Nghị, thúc giục: “Học trò nhỏ, sao lại chậm thế, nhanh lên nào, đi ăn.”

Trương Tư Nghị: “...”

Bình luận

Truyện đang đọc