TRỐN THOÁT KHỎI ÁC MA



Gần một năm làm chuyện tình ái, cho nên Diệp Mặc Hàn biết rất rõ giới hạn chịu đựng của Kiều Kiều.

Bởi vậy, hắn sẽ không vì Kiều Kiều khóc lóc xin tha mà dừng lại xem có làm thương cô hay không, ngược lại càng ra sức cày cấy.

Cô gái nhìn tưởng chừng nhỏ bé dễ vỡ nhưng sức chịu đựng lại rất bền bỉ, bên dưới đàn hồi không ngừng co rút làm Diệp Mặc Hàn sảng khoái tê cả da đầu.

- Thả lỏng một chút, em muốn cắn đứt tôi à?
Diệp Mặc Hàn hổn hển nói.

Ngày thường, Diệp Mặc Hàn sẽ chừa cho cô chút đường sống, nhưng hôm nay hắn lại hung mãnh khác thường.

Núm hồng bên dưới bị hắn ma xát liên tục đều đỏ bừng lên, mà hắn còn không ngừng hướng sâu vào trong, tìm kiếm kích thích được miệng cung bao bọc.

Kích thích cực hạn làm Kiều Kiều đã tiết bốn, năm lần rồi, trên sô pha, trên giường, buồng tắm hay thậm chí cả trên cửa sổ đều có dấu vết hai người để lại, hắn không ngừng muốn cô, tính cả lần này đã là lần thứ năm.

Đúng lúc Kiều Kiều chịu không nổi muốn ngất lịm thì Diệp Mặc Hàn mới phóng thích tinh hoa.

Hắn không vội rút ngay ra, mà vẫn để bên trong hưởng thụ sự co bóp của thành động, một lúc sau mới bế cô vào phòng tắm rửa sạch sẽ.

Kiều Kiều cả người mệt lừ, mí mắt cũng không nâng nổi, mơ màng sắp ngủ thì lại nghe thấy tiếng Diệp Mặc Hàn nói bên tai:
- Còn một tuần nữa là thi đại học rồi nên mấy ngày này tôi buông tha em.


Em nhất định phải cố gắng phát huy, tranh thủ thi đỗ đại học Phong Hoa, như vậy chúng ta có thể tiếp tục học cùng trường.

Cái gì? Hắn cũng muốn thi vào đại học Phong Hoa? Với thành tích của hắn thì có thể thi vào trường tốt hơn cơ mà!
Cô vẫn luôn nhĩ rằng, chỉ cần nhịn qua cấp ba là có thể thoát khỏi hắn.

Mỗi người học mỗi trường khác nhau, hắn nhất định sẽ buông tha cô, như thế thì cô cũng không vất vả như này.

- Anh...!anh muốn thi vào đại học Phong Hoa?
Kiều Kiều cẩn thận hỏi lại.

- Sao thế? Em không thích học cùng trường với tôi à?
Diệp Mặc Hàn dừng tay, nghiêm túc hỏi.

Cô nói không thích thì hắn sẽ không thi vào đại học Phong Hoa sao? Tất nhiên là không rồi, cho nên cô sẽ không nói thật cho hắn biết.

Suốt gần một năm nay, sau khi Lăng Diệc Hàm xuất ngoại thì cảm xúc Diệp Mặc Hàn cũng ổn định hơn, nhưng tính chiếm hữu dục của hắn quá mãnh liệt, tất cả nam sinh trong trường đều biết hắn và cô có quan hệ mập mờ, cho nên không ai dám đến gần cô.

Nhưng một lần đi xe bus, cô gặp một nam sinh trường bên cạnh, cậu ta rất thích cô, còn đặc biệt đến cổng trường đợi cô.

Không ngoài dự đoán, Diệp Mặc Hàn lại tức giận, nam sinh kia bị đánh bầm dập mặt mũi, còn cô thì cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Đêm đó hắn rất thô bạo, không hề thương tiếc mà trừng phạt, làm ngày hôm sau cô đi đường cũng thấy đau rát.

- Không phải vậy...!tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, lúc trước anh cũng không nói sẽ thi vào đại học Phong Hoa.

Diệp Mặc Hàn lúc này mới vừa lòng, gật gù nói:
- Đến lúc đấy chúng ta có thể ở bên ngoài trường học thuê nhà trọ, sẽ tiện lợi hơn bây giờ rất nhiều.

Hơn nữa, năng lực tự lập của em kém như vậy, tôi không cũng yên tâm để em một mình ở nơi khác.

- Ừm...!tôi sẽ cố gắng thi đỗ.

Kiều Kiều gật đầu đồng ý.

Trong lòng lại thầm nghĩ rốt cuộc có nên để nguyện vọng thi vào đại học Phong Hoa hay không.


Tuy rằng cô rất thích trường học này, nhưng thứ bây giờ cô càng muốn hơn chính là tự do.

Một năm nay, bố mẹ cô giành dụm được một khoản tiền kha khá, hai người muốn mua nhà ở chỗ này, nhưng Kiều Kiều không ngừng khuyên ngăn, cho nên mới chưa mua.

Cô nói với bố mẹ, chính mình muốn thi vào đại học A ở thành phố Vân Nam, cô rất muốn định cư ở đó, cho nên khuyên bố mẹ mua nhà ở nơi đấy.

Kiều Kiều nghĩ trong lòng, sau khi chuyển nhà, cô nhất định sẽ không để Diệp Mặc Hàn biết được địa chỉ nhà cô, thậm chí cô còn nghĩ rất ngây thơ: Có lẽ sau khi thi đại học, Diệp Mặc Hàn thi vào trường khác thì sẽ chủ động buông tha cô, quên đi sự tồn tại của cô.

Bây giờ Kiều Kiều mới biết mình quá mức ngây thơ, Diệp Mặc Hàn vốn không hề muốn buông tha cho cô.

Sau ngày hôm đó, Diệp Mặc Hàn giữ đúng lời hứa, không hề chạm vào cô, mỗi tối đều nghiêm túc ôn tập cho cô.

Nhiều lúc cô nghĩ thầm, nếu cô và hắn tiếp xúc bình thường như này, hắn không chiếm hữu dục mãnh liệt như vậy...!có lẽ cô sẽ yêu hắn.

.

ngôn tình ngược
Tiếc rằng trên đời này không có "nếu như", lần đầu cô và hắn gặp gỡ đã để lại khoảng kí ức không đẹp đẽ là mấy, nói thẳng ra là bị hắn cưỡng gian.

Kết thúc thi đại học, Kiều Kiều đỗ vào đại học Phong Hoa như mong muốn.

Cô giả bộ vui vẻ trước mặt Diệp Mặc Hàn, cười tươi điền nguyện vọng vào trường Phong Hoa.

Sau khi về nhà, cô lại lập tức sửa sang nguyện vọng mới.

Lần này cô chọn thành phố rất xa, trước giờ cô chưa từng nhắc đến thành phố này, Diệp Mặc Hàn nhất định sẽ không tìm thấy được.


Sau khi nhận được giấy thông báo trúng tuyển, Kiều Kiều lập tức khuyên bố mẹ chuyển đến thành phố kia.

Bố mẹ cô nghi hoặc dò hỏi, tại sao lại muốn chuyển đi gấp rút như này, Kiều Kiều không trả lời, lặng lẽ rơi nước mắt.

Thấy con gái như vậy, ông bà Doãn chỉ nghĩ cô bị bắt nạt, cũng không hỏi nhiều liền trở về phòng thu dọn hành lý, cùng con gái rời khỏi thành phố H.

Chuyện Kiều Kiều rời thành phố H, Diệp Mặc Hàn cũng không ngờ tới, nhưng hắn cũng không lập tức tìm kiếm, bởi vì hắn biết cô còn sợ hắn, cho nên mới từ bỏ đại học mình yêu thích để thi vào trường khác.

Hắn muốn cho cô một khoảng thời gian để bình ổn lại cảm xúc, hơn nữa bố hắn cũng biết được lí do hắn đánh nhau với Lăng Diệc Hàm, sau đó dùng sự an toàn của Kiều Kiều ép hắn đi nước ngoài du học.

Thủ đoạn của bố hắn biết rất rõ, cho nên chỉ có thể nghe theo yêu cầu của ông.

Cô và hắn nhất định sẽ sớm gặp lại nhau thôi!
Kiều Kiều...!đợi tôi!
- ---------------
❄️Băng冰❄️
MỌI NGƯỜI ĐỪNG QUÊN LIKE ???? + VOTE CHO BĂNG NHAAA! ❤️❤️????
End phần một rùi nha mọi người:> chuẩn bị lên nội dung phần 2 nên chắc hơi lâu nè!
Cám ơn mọi người đã vote, tặng quà nhiệt tình cho Băng nha ???? không ngờ được gần 40 vote luôn:3.


Bình luận

Truyện đang đọc