Lát sau, cô nàng quay lại, hỏi:
– Tức là cậu, yêu cầu một trận thách đấu với tôi, và phần thưởng là được chọn cùng cậu đến lục địa phía Tây?
Turan không cho là lời của mình có gì khó hiểu hay cả ẩn ý đặc biệt nào.
– Không chỉ cô. Bất kì ai có cùng mong muốn đều có thể tham gia. Nhưng mà, số lượng có hạn. Bản thân tôi cũng chẳng dư hơi sức mà đấu với hết từng thành viên trong đội.
– Nhưng cậu chỉ mới Thần cấp 11, còn chúng tôi…
Shelah nói được nửa chừng thì ngừng lại. Cô nàng vừa sực nhớ cảnh tượng đã xảy ra vào lần càn quét phó bản trước. Người thanh niên đang đứng trước mặt cô ta không thể chỉ đánh giá đơn giản qua Thần cấp.
Theo đó, Shelah bắt đầu nổi lên lòng nghi ngờ về khả năng chiến thắng của mình. Turan trông vẻ mặt dần chuyển thành lo lắng của cô nàng thì bật cười một tiếng, bảo:
– Đừng lo. Lời cầu khấn sẽ không được cho phép trong trận đấu.
Hai mắt Shelah sáng lên vẻ mừng rỡ, rồi lại biến thành khó hiểu cùng ngờ vực.
– Tôi không phải là đang xem nhẹ cậu nhưng mà… như vậy thì có vẻ rất bất công.
– Thử xem.
Turan cất tiếng, đưa tay với lấy thanh đao mà Pangol vừa đưa cho cách đây không lâu. Nó chỉ dùng một, thanh còn lại xem như là dự phòng. Dù sao thì nó vẫn quen thuộc với đơn đao hơn.
– Vậy cậu đừng có mà hối hận- Không. Ý tôi là đừng có mà đổi ý.
Shelah cười nói, bước từng bước lùi về sau tạo khoảng cách, cũng đồng thời lấy ra vũ khí của mình. Đó là một cặp đao với phần lưỡi vừa đâm về trước vừa hướng ngược ra sau tạo thành hình bán nguyệt, khi cầm sẽ che chắn hai bên tay, thường được gọi với cái tên song đao bán nguyệt. Thứ vũ khí này tương đối khó sử dụng, yêu cầu người dùng phải có sự dẻo dai và linh hoạt cao, cùng với đó là cực kì khéo léo mới phát huy được ưu thế cả về tấn công lẫn phòng thủ của nó.
Mặt khác, cặp đao bán nguyệt mà Shelah đang cầm trong tay chính là có phẩm chất ‘Anh hùng’. Cô ta thật sự muốn thắng, và sẽ chẳng nhượng bộ một chút nào trước Turan, bất chấp rằng mới trước đó đã đánh giá trận đấu là không công bằng.
Turan cảm giác cổ họng mình có hơi đắng chát. Nó quả thật không nên dùng đao để đối đầu với Shelah. Nó đã quá tự tin rồi.
– Shelah! Có chuyện gì vậy?
Giọng nói lớn và nghiêm nghị, pha lẫn vào chút hoảng hốt thuộc về không ai khác ngoài cô nàng đội trưởng Athenia. Cô ta chỉ vừa rời đi một đoạn thời gian liền nghe báo rằng có xung đột nơi đây, người trong cuộc lại là Shelah cùng với đối tượng mà cô ta phải bảo hộ. Đây thật sự là tắc trách.
– Đội trưởng! Tôi giành trước chiếc vé này rồi.
Shelah thốt lên, chừng không có ý định giải thích tình huống, ít nhất là trước khi trận đấu hoàn thành.
Turan cười nhạt, đối với Athenia bảo:
– Tôi tò mò muốn thử sức một chút. Mong mọi người đừng xen vào.
– Cậu…
Athenia lúng túng, chẳng biết nên nói thế nào, đành quay sang Shelah, cất tiếng:
– Đừng làm loạn, Shelah. Cậu ta không phải là đối tượng cô có thể dây vào.
– Yên tâm. Tôi sẽ không làm đau ai cả đâu.
Shelah hào hứng đáp, hai mắt nhìn chăm chú không rời Turan, thể hiện rõ quyết tâm của mình.
Và rồi, hai bên dường như đạt được cùng chung một nhận thức, chẳng cần tín hiệu liền biết trận đấu đã bắt đầu.
Shelah là người lao lên trước, thể hiện ưu thế vượt trội về tốc độ của mình, liên tục sải những bước chân dài và khéo léo tiến đến chỗ Turan. Khoảng cách giữa cả hai vốn dĩ không lớn nên chẳng mấy chốc cô ta đã tung ra đòn đánh đầu tiên.
Shelah nghiêng người, vươn cánh tay kéo một đường từ dưới lên mang theo lưỡi đao sắc lẻm. Nhát đao ấy dễ dàng bị Turan tránh được, nhưng cô nàng nối tiếp cử động bằng một cái xoay người, kéo cánh tay còn lại của mình chém lưỡi đao về hướng đối phương.
Turan phải lùi lại. Shelah như đã đoán trước, tiến tới, lại vung đao, liên tục, không chừa ra một khoảng nghỉ nào cho đối thủ. Động tác của cô nàng uyển chuyển, trông như là đang biểu diễn một bài múa, nhưng đó là một bài múa chết chóc, hòa vào trong màn bụi bị thổi tung lên từ dưới đất đến mờ ảo.
Điều đáng nói là không có một động tác nào của Shelah là nằm ngoài hiệu quả kỹ năng của cô ta, cũng đúng với chức nghiệp là một vũ công. Càng đánh, tốc độ của cô ta càng tăng lên, thể lực tiêu hao giảm xuống, độ chuẩn xác cũng ngày một cải thiện, khiến đòn tấn công dần trở nên hiểm hóc.
Ngược lại, Turan khó mà rời mắt khỏi những cử động khéo léo làm nổi bật dáng hình xinh đẹp của đối phương, theo đó dường như đánh mất sự tập trung lên những lưỡi đao. Tình trạng này không thể để kéo dài lâu, nếu không thì thất bại sẽ là điều chắc chắn đối với nó.
Turan đạp mạnh chân nhảy lùi hẳn về sau một khoảng lớn. Shelah nhận thấy liền lập tức sải chân truy đuổi, sẵn sàng vung đao lần nữa.
Thần cấp thấp hơn, bản thân không chuyên về dùng đao, vũ khí còn là phẩm chất kém hơn hẳn của đối phương, Turan trông chẳng có một phần thắng nào cả. Trận đấu là không công bằng, hệt như Shelah đã đánh giá, cũng chính là lý do vì sao Athenia nhất định không cho phép trận đấu xảy ra dù chưa biết sự tình là thế nào. Trận đấu kết thúc với kết quả bất kể là bên nào chiến thắng, cô nàng vũ công đều sẽ bị mang tiếng xấu, kéo theo cả đội Khiên xám.
Thế nhưng sức hấp dẫn từ lời đề nghị của Turan là không thể chối từ. Shelah ham muốn điều đó, và cô ta nhất quyết phải giành được, trước cả đội trưởng của mình.
Shelah vừa đuổi tới, Turan liền nhảy ngược về sau, tiếp tục giữ khoảng cách. Trận đấu diễn biến hoàn toàn lặp lại quá trình đó, đến lần thứ tư thì cô nàng vũ công không nhịn nổi nữa, gắt:
– Cậu không thể chiến đấu cho đàng hoàng được sao?
– Cô không tự tin về tốc độ của mình ư? – Turan hỏi lại – Thần cấp của tôi còn thấp hơn cô đấy.
Shelah xì một tiếng, không ngừng đuổi theo Turan, nhưng có vẻ như chẳng khá hơn là bao.
Kì thực, Shelah không chậm, còn là rất nhanh. Tuy nhiên, cô ta không thể chỉ chăm chăm vào việc truy đuổi Turan được, sẽ khiến cho đòn tấn công của mình xảy ra sơ sót. Song đao bán nguyệt không dễ dùng, chỉ cần mắc một sai lầm nhỏ liền sẽ để lộ sơ hở chết người, lập tức dẫn tới thất bại. Sự tập trung và khéo léo mới là thứ cô nàng vũ công cần hơn cả.
Chém trái, chém phải, xoay người chém, lao tới, chém phải, chém trái, xoay người chém. Động tác của Shelah trông như lặp lại có thứ tự, trên thực tế đều có sự khác biệt, nổi bật nhất vị trí nhắm tới cùng sức nặng đặt ở từng đòn. Có lúc xoay người chém mới là đòn mạnh nhất, có lúc lại là đòn lao tới. Nhưng dù thế nào, muốn chỉ dựa vào đấy mà đánh bại Turan thì khó vô cùng, nếu không muốn nói là bất khả thi. Nếu giữa hai người không phải tồn tại sự chênh lệch Thần cấp thì cô ta đã thua rồi.
Dù vậy, đó không có nghĩa là Shelah yếu. Chức nghiệp của cô nàng là vũ công, đồng thời là y thuật sư, có chút thua kém về mặt chiến đấu là điều dễ hiểu. Có lẽ những điều kiện bất lợi được đặt ở trên người đối thủ đã làm cô ta quên mất đi điều đấy.
– Shelah! Đủ rồi.
Athenia nói lớn, gần như quát. Cô nàng nổi giận, chừng như phẫn uất. Cảnh trượng trước mắt không khác gì Turan đang đùa giỡn, cố tình làm nhục mọi người trong đội Khiên xám.
– Tôi còn chưa xong!
Shelah gào đáp lại, cử động theo đó trở nên vội vã. Cô ta còn có thể nhanh hơn, đổi lại là sự tiêu hao lớn về thể lực và nguyên khí.
Turan bị đuổi kịp. Nó khó mà tiếp tục bài nhảy lùi trốn chạy nữa.
Dù vậy, vẻ mặt Turan chẳng hiện lên chút hốt hoảng nào, ngược lại còn là đắc ý. Nó đưa tay, cầm lấy là một tờ giấy màu vàng có vẽ trên mặt những đường nét kì quặc đang dần phát sáng, chốc thì bị thiêu đốt thành những đốm sáng li ti.
Bùa chú. Turan chưa từng bảo rằng mình sẽ không dùng tới bùa chú hay cả chỉ dùng mỗi đao để đối phó Shelah. Bùa chú dù không giúp ích được nhiều trong trận đấu, nhưng đủ.
Những đốm sáng li ti từ tấm bùa tập trung lại thành một viên tròn lớn rồi đột ngột nổ tung, phát ra ánh sáng chói lóa và nóng rát. Shelah không chút do dự tiếp tục lao tới, bất chấp trạng thái bất lợi tấm bùa gây lên mình cố để đánh trúng Turan.
Turan mỉm cười, nhấc tay vung đao thật mạnh, nhưng là một đòn đơn giản chém sang ngang. Nhát chém va chạm cùng lưỡi đao của Shelah, thật bất ngờ đánh bật được thanh đao của cô nàng.
Sự vội vã làm đối thủ mất đi sự tỉnh táo cần có, liều lĩnh tiến công trong điều kiện bất lợi. Hiệu quả của tấm bùa làm sự vận chuyển nguyên khí của Shelah chậm lại, cũng thiếu ổn định, khiến đòn tấn công của cô ta không còn giữ được uy lực nên có.
Vậy nhưng thế công của Shelah vẫn chưa mất. Cô nàng vẫn có thể xoay chuyển, vung lưỡi đao còn lại, từ từ khôi phục uy lực của những đòn tấn công tiếp theo.
Chỉ là, Shelah đã lựa chọn dừng lại, nghiêng người đổ sang một bên, ngồi bệt xuống. Hơi thở của cô ta gấp gáp, hai mắt cố trừng nhìn về trước, vẫn không giấu được sự uất ức hiện dần lên trên gương mặt.
– Thua rồi…
Shelah chán nản thốt, sắc mặt càng lúc càng tệ.
Turan không nói gì, tay cầm hờ thanh đao vẫn còn hơi run, đứng nhìn dáng người yểu điệu kia bị vấy bẩn bởi khói bụi xung quanh, và cả bầu không khí nặng nề.
– Shelah.
Athenia bước đến gần, cúi người lên tiếng với vẻ ân cần. Cô nàng đội trưởng dù có nghiêm khắc, trông bộ dáng của đồng đội mình như thế thì cũng phát lo lắng. Chuyện quát mắng, kỷ luật thì luôn có thể để ra sau được.
– Tôi đã thua.
Shelah xác nhận lại lời mình. Đối với cô ta bây giờ, kết quả trận đấu mới là điều quan trọng hơn cả. Dĩ nhiên, cô càng chờ mong quyết định của Turan sau đấy.
Thành thật thì, Shelah không đạt tiêu chuẩn mà Turan đã thầm đề ra. Cô nàng cần phải cố gắng thêm rất nhiều, nhất là trong chuyện kiểm soát tâm lý bản thân, còn có đánh giá tình hình trận đấu nữa. Cô ta nhìn chung hợp với một đội ngũ có đủ vị trí hơn là chiến đấu đơn độc. Dù sao thì vũ công hay y thuật sư đều như thế.
– Tôi sẽ xem xét.
Turan cất tiếng. Nó chưa vội đưa ra kết luận. Shelah có thể không phù hợp với yêu cầu hiện tại, nhưng xét ở một góc độ khác, hẳn là chấp nhận được.
Đạp sen kéo sóng rửa kiếm cốt, đạp mây cưỡi gió nặn thánh hồn! #Xích Tâm Tuần Thiên