VAN'S FORCE: PHẾ TÍCH THẾ GIỚI CÁC THẦN

Trời tờ mờ sáng. Dưới những tán cây rậm rạp của khu rừng trên dãy núi Taurus, tối om, khó mà thấy được những bóng người đang chuyển động một cách lặng lẽ.

Kull liếc mắt nhìn một chút, sau không có để ý thêm. Cậu đối với đám người ấy không có nhiều lo lắng. Dù sao thì sự tình ở đây sẽ chẳng kéo dài quá lâu, mà cậu vừa xong việc liền sẽ đi ngay.

Từ lúc Turan đột ngột bị bắt đi cho tới giờ cũng chỉ mới trải qua có hơn nửa ngày mà thôi. Đến được nơi này, Kull đã phải sử dụng tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng mà xem chừng vẫn là tới trễ.

Mục đích của Kull khi đến đây không gì khác hơn chính là đợt bùng nổ quái đang diễn ra. Bùng nổ quái lúc mới xảy ra thì số lượng quái xuất hiện không nhiều, như là chỉ để báo hiệu, nhưng rất nhanh sau đó sẽ đạt đến số lượng cực đại. Mà bây giờ, theo như Kull có thể thấy được thì số lượng quái dù vẫn còn không ít, nhưng là đã ở trên đà giảm đi. Tình hình này, đợt bùng nổ quái nhiều nhất chỉ có thể kéo dài thêm không tới một ngày nữa.

Món mồi này tất nhiên là béo bở, mặc cho nguy hiểm đáng sợ lúc nào cũng tồn tại, đe dọa tính mạng của cả những du hành giả mạnh mẽ nhất. Kull rất muốn tham dự vào tranh đấu đang diễn ra phía trước; Darmil càng chẳng cần phải nói tới, cậu ta nóng nảy đến muốn nổi điên rồi.

Thế nhưng cả hai vẫn phải chờ. Bùng nổ quái xảy ra, thế lực các bên vội vã tranh giành lẫn nhau sẽ không thể tránh khỏi dẫn đến thương vong. Lúc ấy, đừng nói là giành được bao nhiêu lợi ích, nói không chừng còn sẽ dấy nên chiến tranh biên giới.

Vậy nên các bên trước tiên sẽ gặp mặt, trong vòng vài tiếng đồng hồ đưa ra phương án phân chia, tùy thuộc vào thực lực của đội ngũ được mang đến.

Kull và Darmil là người ngoài. Cả hai đến đây lại chẳng phải dựa vào mối quan hệ của đội trưởng nên muốn tham dự vào là không thể. Các bên đem người tới, dù cho có liên tục mất mạng vẫn sẽ không đến lượt hai người.

Trừ phi Kull có thể đưa ra một món lợi đủ lớn khiến có người chịu nhường phần. Chuyện như thế bình thường sẽ không xảy ra, vì chỉ có món lợi vượt xa giá trị có thể mang lại của phần tham dự vào tranh đấu mới có khả năng được chấp nhận. Nhưng nếu vậy thì thà giữ món lợi ấy cho bản thân còn tốt hơn.

Mục đích của Kull và Darmil đến đây khác biệt với mọi người. Hai người muốn chiến đấu, xem đó như luyện tập, thậm chí là liều lĩnh, chỉ để có thể thông qua quá trình mà trở nên mạnh hơn.

Vốn dĩ, Kull còn muốn nhờ cậy quân đoàn Rumpal một hồi, thế nhưng xui xẻo thế nào lần bùng nổ quái này họ lại không tham gia. Nếu tình báo của cậu không sai, đối phương hẳn là nên có một điểm đóng quân ở cách biên giới không xa, vậy mà đợt bùng nổ quái xảy ra đến giờ đã sắp kết thúc mà họ còn chưa xuất hiện.

Có điều, đây cũng không thể nói là tin xấu. Nếu quân đoàn Rumpal ở đây, Darmil cần phải biểu hiện như thế nào thì khó mà nói được. Turan không có mặt, Kull thì chẳng có chút phân lượng nào trước đối phương. Làm không tốt khiến Darmil bị bắt về thì hỏng.


Càng nắm nhiều tin tức, Kull càng thấy nhà Altoris mạnh mẽ. Dù cho bề ngoài quân đoàn Rumpal lẫn tập đoàn Rumpali chỉ có lực lượng ngang ngửa quân đội một quốc gia, vốn là thứ đã khiến người ta nể sợ, trên thực tế lại là một con quái vật khổng lồ không thể nào tưởng tượng nổi độ lớn.

Nói ngắn gọn, không có thứ gì mà nhà Altoris không làm được, dù cho là tra khảo lịch sử về hàng trăm năm về trước.

Khiến Kull hoảng hốt hơn cả là, tin tức mà Kull có được về nhà Altoris hoàn toàn không có độ sâu. Cậu muốn có tin tức gì đều có thể tìm được, không có bất kì sự che giấu. Thế nhưng càng như vậy mới càng khiến cậu thấy rằng những tin tức cậu có được chẳng là gì cả.

Do đó, Kull không tránh khỏi liên tưởng tới các vị thần. Chỉ là dù có nghĩ thế nào, vẫn thấy hoang đường. Không phải việc tồn tại các vị thần đứng sau nhà Altoris là hoang đường, mà là kể là các vị thần, muốn khống chế thông tin tới trình độ ấy cũng là không thể nào. Kull chẳng phải là chưa từng nghe biết những thứ thâm sâu và đáng sợ thật sự tồn tại về thế giới.

Nhưng có lẽ nhờ vậy, Kull dần cảm thấy tự tin hơn khi tiếp xúc đến các vị thần. Bình tĩnh nghĩ lại, thần cũng chỉ có thế mà thôi. Như Turan đã nói, cố gắng đừng chết là được.

Chờ thêm một lúc lâu, bên cạnh Kull mới có một người đàn ông bước tới. Không chút quanh co, ông ta bảo:

– Hai người có thể lên. Thời gian là bốn giờ đồng hồ.

Kull liếc mắt nhìn, lộ vẻ kinh ngạc. Cậu tin chắc đối phương sẽ chấp nhận cho mình tham gia dưới danh nghĩa của họ, nhưng thời gian nhiều đến thế thì quả thật ngoài dự tính.

Bốn giờ đi săn giết quái nghe thì thấy ít, nhưng trong một bùng nổ quái, cố gắng sống sót quá một tiếng đồng hồ đã là cực kì khó khăn. Phần lớn đều là các tổ đội thay phiên lẫn nhau, bảo toàn sức chiến đấu, duy trì cho tới cuối cùng. Huống hồ chi tình hình hiện lại là chỉ có Kull và Darmil tham chiến. Sẽ không có ai giúp hai người, kể cả bên chịu nhường phần ra này.

Tất nhiên, nếu Kull và Darmil bị hạ gục, mất đi năng lực chiến đấu hay thậm chí mất mạng trước giờ, toàn bộ thời gian cho phép đều sẽ kết thúc trước hạn. Có lẽ đối phương chỉ thuận miệng bảo bốn giờ, thực tế không cho rằng hai người có thể kiên trì được bao lâu.

Quả thật, bản thân Kull cũng không đủ tự tin rằng mình có thể sống nổi trong đợt bùng nổ quái tận bốn giờ. Cậu là muốn chiến đấu thật sự, không phải chạy tới chạy lui tránh né. Người ta cũng sẽ không cho phép.

Thế nhưng nếu là dựa vào Darmil thì chuyện lại thành đơn giản. Đừng nói có thêm Kull, chỉ một mình anh chàng đấu sĩ là đủ càn quét đến cuối ngày rồi.



Không có nói quá. Lần tham gia đợt bùng nổ quái này, Kull hay cả Darmil đều không có ý định giữ lại chút thực lực nào. Đội trưởng đột ngột bị bắt đi, nhất là những gì mà cô gái ấy đã nói, khiến cho hai người hạ quyết tâm phải trở nên thật mạnh mẽ, còn là trong khoảng thời gian ngắn nhất.

Kì thực, Kull không cho rằng đây là cách hay. Tình huống cấp bách lại không cho phép cậu nghĩ ngợi nhiều. Đợt bùng nổ quái bất kì lúc nào cũng có thể kết thúc, hơi do dự, cơ hội này chẳng may sẽ vuột khỏi tầm tay.

Nhận lấy từ người đàn ông hai tấm thẻ bài đại diện cho thân phận treo ở bên hông, Kull bước tới, nói:

– Đi thôi.

Darmil chẳng một tiếng động từ một bên nhảy ra, gương mặt hầm hổ, bắp thịt trên người căng cứng, trang bị mặc lấy chịu đầy những đâm và chém. Cậu ta vừa trải qua một trận chiến, không lớn, nhưng hai bên ra tay không có chút nhân nhượng nào. Nhìn vào tình trạng của cậu ta đã đủ biết phía đối thủ thua thảm hại như thế nào.

Tan tác không còn một mống. Chẳng trách vừa đủ để dư ra bốn giờ cho hai người thỏa sức tung hoành.

Kull bước đi rất tự tin, trong lòng lại cực kì sợ hãi. Bị chính đồng đội của mình dọa cho sợ. Thì ra anh chàng đấu sĩ của đội khi nổi giận thật sự có thể đánh cho người ta chết không toàn thay, càn quét toàn bộ, bất kể kẻ địch dùng phương thức gì để đối ứng.

Võ sư, một đấm. Khiên đấu sĩ, vẫn chỉ một đấm. Thuật sư dựng màn chắn, trực tiếp đấm vỡ cả người lẫn màn chắn. Tên đạn hay các loại ám khí, hoàn toàn làm ngơ, lập tức mạnh mẽ lao lên với tốc độ bộc phát đến nhanh nhất đập nát người đối phương.

Mặc dù bản thân Kull nếu đứng ra cũng có thể giải quyết cả đám du hành giả ấy, nhưng cậu khó thể nào làm được nhanh gọn và nhẹ nhàng như Darmil. Nhất là cậu sẽ không tránh khỏi việc để lộ một số chiêu thức đặc thù và cả đòn sát thủ. Dù sao, cậu là sát thủ, chuyên giết người. Darmil ngược lại đập người hay đập quái đều như nhau cả.

Tiến vào khu vực bùng nổ quái, hai người liền bị cả đám quái nơi đây để mắt tới. Đây là điểm kì thú của đợt bùng nổ quái. Quái liên tục xuất hiện chiếm trọn một khu vực, tăng lên đến một số lượng nhất định sẽ dừng lại. Rồi cứ thế mấy con quái đi lang thang, không có nhắm vào bất kì mục tiêu nào.

Thế nhưng một khi đến gần một khoảng cách nhất định, không chỉ quái ở xung quanh mà cả những con ở xa vốn không nên phát hiện ra du hành giả vừa mới tới vẫn sẽ nhào lại. Mọi người gọi đây là ý thức về lãnh thổ, mặc cho việc nghe có vẻ rất gượng ép.


Hai con quái ở gần nhất không chút do dự nhảy bổ lại chỗ Darmil, giơ lên chân trước sắc bén như lưỡi đao nhắm thẳng vào đầu và cổ cậu ta mà chém.

Bọ ngựa hung mãnh – một chủng quái hiếu chiến, có thân hình to lớn không kém người trưởng thành, sở hữu tốc độ vượt trội hơn hẳn những con quái đồng cấp, ỷ vào cặp chân sắc bén vô cùng của mình mà lấy mạng kẻ địch trong chớp mắt.

Đây là một chủng quái hiếm, thường cũng chỉ xuất hiện đơn độc, ra đòn lại nhanh và hiểm nên rất ít có ai còn sống để kể lại được.

Đáng nói là Bọ ngựa hung mãnh thù địch lẫn nhau. Nếu có hai con cùng xuất hiện, chúng thậm chí còn ưu tiên giải quyết đồng loại trước rồi mới để mắt tới con mồi. Lúc chúng chiến đấu, con mồi chạy đi chúng còn chẳng thèm để ý.

Vậy mà trong đợt bùng nổ quái, Bọ ngựa hung mãnh lại từ tốn dạo quanh, dẫu có đụng vào nhau thì chúng nhiều nhất chỉ làm bộ hù dọa một hồi. Cũng chẳng phải là ở đây có xuất hiện quái thống lĩnh hay gì. Đến một con quái tinh anh cho tới giờ vẫn còn chẳng có tăm hơi. Nếu là xuất hiện, đám du hành giả ở đây đã sớm rút đi hết mà chuẩn bị phương án đối phó rồi.

Bọ ngựa hung mãnh rất nhanh. Tốc độ lao tới ra đòn càng là khiến Kull hoảng hốt. Đây đã là ngang ngửa với tốc độ ra đòn của cậu. Du hành giả đơn độc đối diện với chúng rõ ràng là tìm cái chết.

Thế nhưng Darmil vung tay, đập cặp chùy trong tay mình về mỗi con quái, trông động tác rõ là còn nhanh hơn cả chúng. Hai con quái bị đập tan xương nát thịt, trong chốc lát tan biến thành vô vàn đốm sáng li ti.

Quái cấp 15, không thể thấp hơn, dễ dàng bị giải quyết như vậy.

Đây mới chỉ là bắt đầu.



Nữa đi. Nữa đi nào. Kể cả anh hùng huyền thoại vĩ đại nhất Mihira cũng không thể chống lại thứ sức mạnh khủng khiếp của Xolaani. Trái đất dường như run lên một nhịp bởi sức mạnh khổng lồ đang phát triển bên trong Xolaani. Cô dừng lại đôi chút để quan sát chiến trận và gạt nhẹ giọt nước mắt hạnh phúc đang tràn ngập tâm hồn mình. Sớm thôi, thế giới này sẽ được thống nhất trong hòa bình. Trong tình yêu. Trong lặng lẽ. Mời Đọc

Bình luận

Truyện đang đọc