VỆ LINH PHONG

“ Ngươi nói lại” Huyễn Phượng không tin vào tai mình.

“ Vi thần hoàn toàn xác định, vị đại nhân này có hỷ mạch” Phạm Tuyên là lão thái y đứng đầu Thái Y các, mạch hỷ này ông tuyệt đối không chẩn sai. Có điều nam nhân hoài nguyệt là chuyện quá mức quái dị.

Chuyện là, Vệ Linh Phong đang chọn sách để biên soạn Đại kinh thư thì ngất đi, Cố Trần Ngôn vội vội vàng vàng chạy đi thái y viện thì va phải Huyễn Phượng.

“ Chuyện này quá hoang đường” Huyễn Phượng nhất thời không thể tin.

Hắn thích nam sắc, từ lúc lên ngôi tới này trong cung dưỡng không ít nam sủng nhưng không có nữ phi, những tưởng cuối đời phải chọn người thừa kế từ con cháu hoàng tộc, nay lại được tin mình sắp trở thành phụ vương, người hoài nguyệt lại là Vệ Linh Phong. Cũng không tệ, tuy Vệ Linh Phong thân mang học vấn lại tự nguyện hầu hạ dưới thân mình nhưng y cũng vì bách tính mà xông vào đông thành khiến bản thân cũng mắc bệnh.

“ Hoài..thai” Vệ Linh Phong tỉnh dậy, liền nghe thấy lời thái y.

“ Ta…có…thai”

“ Có…thai?”

Y lặp lại, như người mất hồn, Huyễn Phượng có cảm giác kỳ quái Vệ Linh Phong sắp tan biến. Vội chạy lại, nắm tay Vệ Linh Phong.

“ Vệ Linh Phong”

Cả người Vệ Linh Phong run rẩy dữ dội, là như gặp phải nỗi kinh sợ tột cùng, cố sức dùng bàn tay trái đè lên tay phải, nhưng run rẩy không được khống chế mà ngày một tăng.

“ Vệ Linh Phong! Vệ Linh Phong” Huyễn Phượng không ngừng lắc y, cố gắng gọi y tỉnh lại.

“ Không nên…không nên vậy”.

“ Cha hay huynh?”.

“ Là cha hay huynh?”

Vệ Linh Phong điên rồi.

Huyễn Phượng sững người trước tình trạng của Vệ Linh Phong, Phạm Tuyên thấy không ổn liền hô to:

“ Hoàng thượng mau điểm huyệt đạo của đại nhân”

Huyễn Phượng nhanh chóng làm theo. Vệ Linh Phong dần thả lỏng rồi mềm nhũn nằm trong vòng tay Huyễn Phượng.

Vệ Linh Phong có thai Huyễn Phượng không thể để y về Vệ Phủ, liền phong y thành Tần, ở tại Dực Tú cung.

Còn về phần Vệ Linh Phong, y chưa một lần thanh tỉnh, mỗi khi tỉnh lại y đều run rẩy mạnh liệt khiến Phượng Huyên không thể không điểm huyệt ngủ y. Nhưng ngay cả trong giấc ngủ, chân mày Vệ Linh Phong luôn nhíu chặt. Y luôn miệng rên rỉ

“ Loạn…côn…đánh…chết”

Rồi lại ôm người tựa như bị đánh thật.

Sau đó y bắt đầu ra huyết.

“ Hoàng thượng nếu còn tiếp tục, e rằng hoàng tử khó giữ được. Vệ tần tâm thần bất ổn, liên tục run rẩy khiến cho bụng co bóp liên tục sẽ khiến hài tử khó bảo toàn” Phạm Tuyên lo lắng.

“ Có cách gì không?” Huyễn Phượng lo lắng hỏi. Tình trạng Vệ Linh Phong như vậy khiến hắn đau lòng không thôi.

“ Lão thần sẽ cho y uống một lượng thuốc an thần, nhưng dù sao cũng cần giải quyết tâm bệnh của y”

Trên đường, xe ngựa của Vệ Ngữ Nghi và Lạc Họa đang phi nước đại, mau chóng trở lại kinh đô.

Bình luận

Truyện đang đọc