VIÊM NGỮ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tác giả: Vi Sinh Noãn

Judal cũng không rõ vì sao mình lại thành thế này.

Là vì sau đó cậu biết được mình một câu đánh thức Konan, nữ nhân kia cuối cùng cũng mang thai đứa bé của Kouen, cậu có cảm xúc? Hay là vì Kougyoku biết Konan mang thai, cuối cùng cũng nở nụ cười, không mặt lạnh với cậu nữa? Hay là do lúc Kougyoku nói đến đứa bé trong bụng Konan, tốt đẹp và mong đợi khiến cậu hướng tới?

Quá nhiều lý do khiến Judal không rõ, dứt khoát không để ý nữa. Nếu cậu đã ý thức được cậu thích Kougyoku, vậy đương nhiên sẽ sấm rền gió cuốn đi tỏ tình.

Kết quả đương nhiên là Kougyoku nghĩ Judal đang trêu chọc mình, thẹn quá thành giận đuổi cậu ra khỏi nhà.

Kougyoku hoài nghi có bằng chứng rõ ràng: Thứ nhất, Judal có quá nhiều việc xấu; Thứ hai, Judal đến tay không không chút thành ý nào; Thứ ba, hơn nửa đêm, bị Judal phá giấc ngủ, tin cậu mới có quỷ ý!

Cứ việc bị Kougyoku vô tình phủ định, Judal cũng không nhụt chí, lúc Kougyoku đuổi cậu ra cửa, mặt cô đỏ bừng còn đẹp hơn lúc thoa phấn nhiều lắm.

Vì thế, Judal kiên trì không ngừng theo đuổi Kougyoku, trong vòng ba ngày thôi đã tỏ tình mấy lần. Hành động tuỳ tiện không để trong lòng này càng khiến Kougyoku tin chắc rằng Judal thấy cô biểu hiện khát khao khi thấy chị Konan mang thai nên mới cố ý trêu đùa cô, vừa buồn bực lại không biết làm sao, đành phải trốn tránh cậu, làm như không thấy.

Cuối cùng cũng hiểu lý do Kougyoku căn bản không tin mình thật lòng, lúc này Judal mới khó xử.

Rốt cuộc phải làm sao bây giờ?

Ba anh em nhà Ren kinh nghiệm phong phú, hẳn là có cách chứ nhỉ?

"Hả?"

Koumei ngẩng đầu lên từ núi công văn, gãi gãi mái tóc hỗn độn, trừng đôi mắt mệt mỏi nhìn về phía Judal, "Vì sao lại hỏi ta?"

Koumei tự nhận mình không phải một nam nhân giống Hoàng huynh đại nhân dụng tâm đối đãi với Raku Konan, skill dỗ nữ nhân vui không nằm trong phạm vi cậu cần trang bị.

Judal cảm thấy hỏi Kouen thì Konan chắc chắn sẽ biết, mà trong chuyện này, vị trí của Konan với cả cậu và Kougyoku đều rất vi diệu, không muốn cô nhúng tay vào, nên bỏ qua Kouen chạy tới hỏi Koumei trước.

"Vậy cậu đi hỏi Kougyoku, xem nó có nguyện ý gả cho cậu hay không thôi."

Lúc ấy Hoàng huynh trực tiếp hỏi Raku Konan có nguyện ý làm nữ nhân của huynh ấy không, so với việc mình chọn thị thiếp cũng đơn giản không cần hỏi, Koumei vẫn đưa ra một phương thức tương đối uyển chuyển.

"...... Đổi cái khác đi."

Judal cho rằng tỏ tình là bị đuổi ra khỏi nhà, nếu mà cầu thú chắc sẽ cầm [Vinea] chọc chết cậu luôn.

"Cậu đi hỏi Kouha đi, nó khá rành về vấn đề này đấy."

Thực sự không có nghiên cứu về vấn đề của Judal, Koumei đưa ra một kiến nghị rất đánh tin cậy, sau đó tiếp tục chôn đầu trong mớ công văn.

Nghe được phiền não của Judal, Kouha lập tức trở nên vui sướng, cực kỳ có tinh thần.

"Ừhm, Kougyoku à, trước mắt quan trọng nhất là phải thay đổi được hình tượng của cậu trong cảm nhận của con bé. Không phải nói đến ấn tượng cậu luôn trêu cợt bắt nạt con bé đâu, cái đó không thể nào biến thành ôn nhu che chở được, cậu cần phải thay đổi được quan niệm bạn bè chơi cùng đã ăn sâu trong đầu của con bé với cậu, khiến con bé tin từ trước tới giờ cậu trêu cợt nó không phải chỉ đơn thuần là chơi vui, mà là vì quá thích con bé không biết nên biểu hiện thế nào, lại muốn nhìn thấy bộ dáng sinh động mỹ lệ của con bé sau khi bị bắt nạt, nên mới không ngăn chặn được tình cảm mãnh liệt của mình......"

"Ừ...... Ừ ừ."

Kouha nói đúng trọng điểm, Judal gật đầu liên tục. Lại một lần nữa phát hiện Kouha quả là một nhân tài hiếm có, Judal thành tâm thật lòng thảo luận với cậu cả một buổi trưa về kế hoạch công lược Kougyoku.

Qua mấy ngày, chờ bóng ma về chuyện "tỏ tình" của Kougyoku biến mất không sai biệt lắm, Judal tìm tới cửa kéo cô ra ngoài chơi. Dựa theo dặn dò của Kouha, Judal im bặt không nhắc gì về vụ "Tỏ tình" kia nữa, coi như thật sự là cậu vui đùa, du ngoạn như ngày thường, chỉ là trong lúc lơ đãng đi tới một vườn hoa vô cùng đẹp.

"A, đẹp quá!"

Kougyoku quả nhiên bị hấp dẫn.

Judal hái mấy bông hoa nhìn thuận mắt nhất, nhớ lại chỉ đạo của Kouha: Tặng hoa cho nó, tốt nhất là tự tay cài lên tóc nó, hơi hơi mỉm cười, không dấu vết ca ngợi - "Em khiến bông hoa này càng đẹp hơn."

Tạm không đề cập tới chuyện Judal có thể quán triệt chỉ đạo của Kouha không, lúc cậu đang kích động muốn tiến lên tặng hoa, chỉ thấy Kougyoku đã vui vẻ bện xong một cái vòng hoa rồi hoan hô. Hai bên đối lập, Judal ngượng ngùng không tặng hoa trong tay qua, thậm chí có chút phỏng tay, cậu thừa dịp Kougyoku không chú ý, ném hoa ra ngoài.

"Tặng cho cậu này, Judal-kun."

Kougyoku xoay người lại, đặt vòng hoa lên đầu Judal, nhìn trái nhìn phải, dùng ống tay áo che miệng cười nói: "Thật đáng yêu."

"Này......"

Muốn cãi lại gì đó, Judal lại nghẹn, âm điệu vốn nên là không hài lòng kia bị kéo dài, tựa như đang thẹn thùng làm nũng. Nói đến đây, trước kia Judal cũng từng bị nói là đáng yêu, biểu hiện lại hoàn toàn không mềm yếu vô lực như lúc này, cậu càng thẹn thùng, biệt nữu quay đầu đi.

Cũng may Kougyoku xoay người tiếp tục bện vòng hoa, không nhìn thấy bộ dáng khả nghi của Judal, cô vừa bện vòng hoa định về tặng cho Konan, vừa giới thiệu cho Judal: "Đây là Alibaba-kun dạy cho ta."

Lại qua mấy ngày, chờ bóng ma về việc "đưa hoa" của Judal biến mất, cậu lại tới tìm Kougyoku ra cửa chơi. Judal trước đó đã cố ý kéo Kouha tìm hiểu những quán ăn vặt được nữ hài tử trong Đế đô hoan nghênh nhất, nghiên cứu địa hình trước, bởi vì từ "nữ hài tử" kia mà cậu còn bị Kouha giễu cợt rốt cuộc từ tục tằng phóng đãng gọi "nữ nhân" sửa miệng thành nhu nhược tinh tế "nữ hài tử" rồi à.

Tóm lại, từ du ngoạn mãi đến khi ngồi trên bàn ăn đều không có gì bất ngờ, cố tình không biết tại sao, một món điểm tâm lại gợi lên hồi ức bi thảm thời ấu thơ của Kougyoku. Nói đến quá khứ, Kougyoku rất cảm tạ Judal, vì có Judal ra tay tương trợ, mới có cô ngày hôm nay.

Kougyoku trịnh trọng cảm tạ khiến Judal cả người khó chịu, đứng ngồi không yên, vì thế tuỳ tiện tìm đề tài bắt đầu nói chuyện tào lao. Judal không biết lôi kéo thế nào mà lại kéo đến trên người Alibaba, Kougyoku lại cao hứng, bắt đầu nói tỉ mỉ rõ ràng cho Judal về đồng bọn nhỏ tương tự với mình – Alibaba.

Suốt quãng đường về, bước chân của Judal loạng choạng, toàn bộ đầu cậu đều bị nhồi: Alibaba-kun thế này, Alibaba-kun thế kia....

Nhìn thấy Kouha đang chờ nghe tiến độ công lược, phản ứng đầu tiên của Judal là một ma pháp bay, rồi ném toàn bộ kế hoạch hoàn toàn không thể thực hiện được kia đi ra khỏi đầu. Ngày hôm sau, Judal vẫn cứ bực mình muốn chết trực tiếp bay đến Balbadd, bắt được Alibaba, liên tục oanh tạc bằng băng và sấm sét.

Alibaba vô tội bất ngờ bị dính tai hoạ vừa trốn tránh vừa khuyên bảo Judal buông vũ khí, hai bên tâm bình khí hoà nói chuyện đã, dù sao cậu ta đang làm việc trong phủ Tổng đốc của Balbadd, hai bên cũng xem như là cộng sự vì Đế quốc Kou. Huống chi, vừa đến đã bới lông tìm vết, tuy rằng mấy năm trước Judal cho Alibaba một ấn tượng khá sâu sắc, nhưng Alibaba vẫn không hiểu ra sao.

Cuối cùng một ma pháp sấm sét khiến đầu tóc Alibaba nổ hoa, Hakuryuu đứng bên xem chán cũng đứng ra hoà giải, Judal lúc này mới thu tay, cười nhạo kiểu đầu hoa của Alibaba một trận.

Có Hakuryuu nắm giữ bí quyết thao túng Judal ở đây, tuy Judal cực kỳ không cam lòng, nhưng rất nhanh đã bị Hakuryuu tìm được chân tướng. Nghe nói Judal thích Kougyoku, Alibaba kinh ngạc hồi lâu, lấy lại tinh thần, chuyện cậu ta bị Judal giận chó đánh mèo tạm đặt sang một bên, nhiệt tình giúp đỡ Judal tiến hành phân tích.

"Kougyoku tâm địa thiện lương, vì thân thế chúng ta tương tự nên trở thành bạn bè, cô ấy bởi vậy nhớ tới ta tuyệt đối không có ý khác đâu, haha......" Đến giờ cũng chưa theo đuổi được bạn gái, hơn nữa tình địch còn đang ngồi cạnh, Alibaba miễn cưỡng cười vài tiếng, tiếp tục nói: "Kougyoku là một cô nương tốt, chỉ cần cậu dụng tâm đối đãi, nhất định cô ấy có thể cảm giác được, cũng đối tốt với cậu gấp bội."

Từ đó về sau lại tuỳ tiện nói chuyện phiếm, Judal một bên âm thầm phỉ nhổ Alibaba toàn nói mấy lời vô nghĩa, một bên lại kiên định thành thành thật thật quay về Đế đô, tiếp tục con đường công lược xa xa không hẹn của cậu.

****

Từ lúc nhận được tin từ phủ Tổng đốc Balbadd nói xuất hiện một bộ phận tổn hại cần kinh phí tu sửa, Kouen bắt đầu xốc lên một góc của sự việc. Dò hỏi Koumei, Kouha, cũng gọi Judal đến, Kouen căn bản đã xác nhận được chân tướng sự việc.

Lúc Kouen trở lại tẩm cung, Konan đang xem ca vũ. Anh tuỳ tiện nhìn qua, đại khái là vũ khúc mừng lễ tiết dùng đến, bỏ qua đám vũ cơ bình tĩnh hoặc kích động khi nhìn thấy anh, anh đi đến trước giường mỹ nhân mà Konan đang nằm nghiêng.

"Hiếm khi thấy nàng có hứng thú xem mấy thứ này."

"Ta cũng không muốn xem, còn không thú vị bằng xem Ri Seishuu và Gaku Kin cãi nhau đâu, nhưng ai bảo ta là Hoàng hậu chứ."

Konan duỗi tay bám lấy vai Kouen, nương lực anh ngồi dậy, Kouen thuận thế ôm cô dựa gần nệm, mình thì ngồi xuống cạnh cô.

"Lại nặng hơn chút rồi."

Kouen cười cười, bàn tay nhẹ nhàng phủ lên bụng nhỏ tròn trịa của Konan.

"Ngài không ôm được?"

Konan túm tay của Kouen qua, ở góc độ mà đám vũ cơ đang liên tục biểu diễn không thấy, để sát vào, vươn đầu lưỡi phấn nộn, khẽ liếm.

Kouen bất đắc dĩ, lại không rút tay cố ý đánh gãy hành động quyến rũ anh của cô, nói: "Nếu ngại buồn, ta bảo Seishuu và Gaku Kin tới cãi nhau cho nàng xem?"

Kouen nghiêm túc làm Konan bật cười, khi cô nhào vào lòng mình cười không ngừng, Kouen cũng không quên cẩn thận che chở bụng cô.

"Được rồi, các ngươi lui ra."

Konan cho đãm vũ cơ lui, một lần nữa dựa lên đệm mềm, lấy tay di di, đôi mắt giảo hoạt cười nheo lại, "Ngài muốn nói gì?"

Kouen thở dài, nâng tay lên muốn dùng sức, lại luyến tiếc, nhẹ nhàng gõ một cái lên trán Konan.

"Chuyện Judal là nàng động tay chân?"

"Đúng rồi."

Konan quyết đoán thừa nhận.

"Nàng hà tất phải gây trở ngại cho Judal, hắn cũng đâu trêu chọc nàng?"

"Ta cũng không có ý gây trở ngại Judal-san, chỉ là Kougyoku-sama hỏi ta phải làm sao bây giờ, ta kiến nghị cho con bé. Nếu vì vậy mà tạo ra trở ngại, có nghĩa là họ còn cần mài giũa thôi. Ta hy vọng bọn họ sẽ tốt, dù sao thì, tình trạng của Kougyoku-sama giống ta nha."

Kouen sửng sốt một chút.

"Ý nàng là......"

"Đúng vậy, Kougyoku-sama thích Judal-san. Giống như ta vậy, trước khi hai nam nhân ngốc các người thông suốt, đã sớm dùng tình. Kougyoku-sama năm nay đã tròn 20 tuổi, trừ khi không gả chồng, nếu không cả ngày bồi Judal-san, nói thế nào cũng sẽ có ảnh hưởng không tốt đi? Như vậy sao có thể là tình nghĩa bạn chơi chung? Judal-san theo đuổi Kougyoku-sama nói "thích", Kougyoku-sama đầu tiên không tin, lần thứ hai không tin, tóm lại là người mình thích, nghe được nhiều lần sẽ dao động. Kougyoku-sama dao động vẫn không đủ tin tưởng, nói với ta, vì thế ta kiến nghị con bé đi mài tính tình của Judal-san. Với tình trạng trước mắt, xem ra hiệu quả rất tốt, sang năm có thể uống rượu mừng."

Konan nghiêng người gối đầu lên cánh tay, ngáp một cái.

"Cũng tốt, nàng xem mà làm."

Vốn còn buồn rầu cách giải quyết khi Judal một lòng theo đuổi Kougyoku, mà Konan lại có tâm giúp đỡ Kougyoku từ chối, không ngờ sự thật lại ngoài dự đoán như vậy, hướng tới phương hướng tốt nhất mà đi. Tuy không dụng công, Kouen cũng đã sớm kiên định, lại tự giễu lòng dạ đàn bà thật phức tạp một phen, không nhân lúc còn sớm đưa em gái vào quy củ là do anh sơ ý.

Lấy đốt ngón tay vuốt ve gương mặt Konan, Kouen thấp giọng nói: "Ngủ đi, ta bồi nàng."

Tác giả có lời muốn nói: Vốn là phiên ngoại của JuGyoku, viết viết lại biến thành anh En và Konan tú ân ái_(:3" ∠)_

Trục thời gian là lúc Konan mang thai Koukaku.

Chương sau bắt đầu "Viêm Đế năm thứ mười chín, Nhàn Hậu hoăng thệ, đế đỗng, truy truỵ "Tuệ", mỗi khi nhắc lại đều khắc khoải không thôi". Câu này sợ các bạn nhỏ sợ ngược sẽ nhảy qua, sau khi chính văn kết thúc còn có phiên ngoại vui, đừng vứt bỏ tôi nha o(≧v≦)o

Bình luận

Truyện đang đọc