[VÔ HẠN LƯU] THẾ GIỚI NGOÀI VÀ TRONG


Chỉ chốc lát sau, máu chảy đầm đìa nửa đoạn đầu lưỡi rơi xuống, cả người tê liệt rơi xuống đất, biểu cảm của Lê Phương Uyển là hoảng sợ, đến chết cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì.Trong thời gian chấp hành nhiệm vụ, hộ gia đình không được rời khỏi căn hộ, Lan Chi Ngọc có thể rời đi, nhưng Lê Phương Uyển vi phạm quy tắc.Nhìn thấy một màn như vậy, thiếu niên càng thêm xác định sự tồn tại của lời nguyền rủa.Cũng may, cũng may cậu ta kịp thời phát hiện vấn đề này, còn có thể cứu chữa.Cậu ta nhìn chăm chú Hạ Lâu từ từ dị biến, vẻ mặt điên cuồng vui sướng.Còn 15 phút nữa.Móng tay từ từ dài ra, ngực từ từ nhô lên, làn da càng thêm trắng nõn......“A a a a ---”Lục Ngôn Lễ bị trói để sang một bên làm lương thực dự trữ vẫn im lặng giống như đột nhiên bị k1ch thích, nhảy dựng lên, hướng ra ngoài cửa trốn đi.

Mặc dù vẻ mặt hắn hoảng sợ, nhưng hắn vẫn cẩn thận không chạm vào thứ không nên chạm vào.Người thiếu niên đang ở thời điểm nguy cấp, không để ý tới hắn, liền trước tiên theo hắn đi, chính mình tiếp tục bận rộn.


Ai ngờ qua không lâu, anh ta trong lúc vô tình nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, vậy mà nhìn thấy hình ảnh đối phương ở ngoài căn hộ nhanh chóng chạy trốn, mắt thấy liền muốn chạy ra khỏi phạm vi tầm mắt !Thì ra, hắn mới là người không bị nguyền rủa khống chế?!Trong đầu thiếu niên một tiếng nổ oàng thành trống rỗng, khóe mắt muốn nứt ra, cậu ta giơ tay dừng trận pháp, từ lầu cao nhẹ nhàng nhảy lên, đuổi theo.Sau khi cậu ta hồi tưởng lại chính mình cùng Hạ Lâu giao ước xong ở trên diễn đàn, Hạ Lâu tuyên bố sẽ có người đi tiểu khu cửa đón anh ta, kết quả Lục Ngôn Lễ lại chỉ là ở chung cư lầu dưới chờ đợi, nói cái gì chính mình không muốn phơi nắng.

Chính là bởi vì như thế, cậu ta cũng không có quá hoài nghi.Nhưng mà Lục Ngôn Lễ dù thông minh thế nào cũng sẽ không đoán được bước này trước thời hạn, hắn không phải là theo thói quen biểu hiện ở trước mặt một vài nhân vật then chốt cùng những người khác giống nhau mà thôi.


Ngay cả mấy ngày nay mua thức ăn mua quần áo các loại, hắn đều ủy thác cho một đôi vợ chồng nhỏ nhiệt tình kia ra ngoài mua sắm, ngoại trừ đi một chuyến đến thủy cung, cơ bản hắn không hề bước ra căn hộ một bước.Cho tới hôm nay, Lục Ngôn Lễ mới quyết định lợi dụng điểm này, đến đánh cược một lần.Hắn ta thắng cược.Lục Ngôn Lễ dù như thế nào tránh né, vẫn là rất nhanh bị thiếu niên đuổi theo mang về.Hạ Lâu khôi phục một chút bình thường trận pháp trung ương, không biết là bởi vì rét lạnh hay là nguyên nhân gì khác, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy một chút dính vào sắc thái của người sống.

Anh ta chậm rãi mở mắt.Ngồi đối diện anh ta, là Lục Ngôn Lễ bị trói gô.Hắn im lặng nói một câu, Hạ Lâu thông qua khẩu hình xem hiểu.[Còn 5 phút nữa]Khí âm hàn dần dần chuyển dời đến trên người Lục Ngôn Lễ, thiếu niên không muốn buông tha tốc độ càng lúc càng nhanh, hai mắt ửng lên.Kiên trì thêm chút nữa......Thiếu niên lại tăng nhanh tốc độ, sợi tơ máu quấn quanh người nam nhân càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc.(Còn 2 phút nữa)“A a a a - - vì sao?!” Càng lo lắng, càng dễ phạm sai lầm, thiếu niên trong lúc vô tình phác thảo sai vị trí một sợi huyết tuyến, rõ ràng chỉ là một sợi tơ, nhưng mà sự đứt lìa của sợi dây kia lại phảng phất là điềm báo tan vỡ, sau khi cậu ta mấy chục năm cố gắng một khi hóa thành hư ảo..


Bình luận

Truyện đang đọc