VỢ NHỎ NHÚT NHÁT, CHỒNG À! ANH ĐỪNG QUA ĐÂY

Mặc kệ gã kia trên người chảy bao nhiêu là máu, hắn quỳ trên người túm lấy cổ áo rồi đấm túi bụi Từng đấm từng đấm đều dồn hết sức sang các khớp ngón tay rồi vung ra Cố Minh Hiên muốn xin tha mạng nhưng bây giờ ngay cả thở còn không thể lấy đau ra sức mà nói chuyện? Tên này còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị tấn một trận

” Có chuyện gì?” – Châu Vỹ đi vào

Vì tiếng thét thất thanh làm kinh động, bà cùng đôi vợ chồng kia liền đi đến Ai ngờ lại chứng kiến cảnh tượng trước mắt

Anh Túc nhìn thấy con trai đang bị đánh, thống khổ thét lên

” Aaaaaaa”

Gray ngoáy ngoáy lỗ tai đau nhức. Gia đình này có truyền thống la thét? Đi cùng hắn đã chứng kiến tất cả, anh không can ngăn Cũng chẳng có quyền mà cản chủ nhân mình. Nếu như được nói, chỉ muốn tặng cho tên đang bị hành kia một câu – Đáng đời

Lại dám làm như vậy với thiếu phu nhân. Anh còn nghĩ hẳn là thiếu gia sẽ sai mình tiên tên này một đoạn. Tay nắm lại thủ sẵn tư thế, ai mà ngờ chưa kịp nói tôi sẽ hoàn thành thật tốt, thì Tống Tư Duệ đã lao vào

“Tư Duệ, con đang làm gì vậy?” – Châu Vỹ lên tiếng

Hắn vẫn không dừng tay, bộ dạng như muốn giết người Nếu người tổn thương vợ hắn là nữ, thì hắn dù bị không chạm được vào nữ nhân cũng sẽ lao đến trút giận thay cô

Hắn lúc này trong đầu loé lên hình ảnh của cô, động tác ngừng lại Đôi mắt như rada tìm kiếm khắp nơi

Nhìn thấy cô ngồi yên bất động dưới ghế đẩu, thống khổ dùng bàn tay nhỏ bé ôm bụng. Sắc mặt nhợt nhạt thở không ra hơi khiến hắn đau lòng

Tống Tư Duệ bỏ Cố Minh Hiên ra rồi đứng lên Lúc này ở trong căn phòng sang trọng, mùi máu tanh nồng khiến người khác ngửi vào liền muốn ói

Người đứng yên như trời trồng, người quỳ dưới nền đất cứng. Ngoài Gray chẳng ai dám động dù là một ngón tay

Anh đi đến lau bàn tay bê bết máu của hắn, cúi người lui sang một bên

Tống Tư Duệ tiến đến gần bên cô gái nhỏ, khụy gối vuốt mái tóc có chút rối. Sau đó bế cô lên, nâng niu như bảo vật

Đi đến chỗ Gray, hắn lạnh lùng liếc mắt rồi lướt qua

Gray không sợ hãi, vì anh biết hắn không phải đang trách mắng anh

Đi đến chỗ tên béo đang nằm trong vũng máu, anh xách một chân hắn lên trơn tru bẻ gãy

Tiếng gào thét vang vọng khắp biệt thự

Cô gái nhỏ được bế đi chưa xa, nghe thấy âm thanh đó sợ hãi có người Tống Tư Duệ để cô tựa vào lồng ngực to lớn, áp lồng bàn tay lên bên tai cô, trấn an ” Nghe thấy chỉ khiến em bẩn tại thôi” Người đàn ông ôm lấy vợ mình, chậm rãi đi mất

Trong căn phòng, Anh Túc nhìn thấy con trai mình bị như thế. Nhưng lại sợ hãi, chân mềm nhũn không thể đứng lên nỗi. Chỉ có thể bò lếch đến bên cạnh, gào thét

“Mày làm gì con trai tao vậy hả? Mau bỏ ra, bỏ nó ra ngay!”

Gray làm theo yêu cầu, dùng khăn lau lau bàn tay

Cổ Nham chỉ có đứa con trai là Cố Minh Hiên, bị đánh ra nông nỗi này, chân còn bị bẻ gãy. Lập tức xoay sang chất vấn Châu Mỹ

“Tống phu nhân, bà mời chúng tôi đến đây rồi lại làm cho con trai tôi trở nên thế này, rốt cuộc nhà họ Tống muốn gì đây hả? Mau đem cái tên này đánh chết đi!!!”

Lão chỉ tay về phía Gray, nhanh chóng nói Gray cũng chẳng hiền lành gì, nhún vai đi đến bên cạnh phu nhân nói rõ việc mà mình nhìn thấy Châu Vỹ vừa bước vào, thấy cảnh tượng trước mắt còn cảm thấy không biết phải nói thế nào với thông gia, trong lòng áy náy không thôi Định bụng sẽ chịu toàn bộ chi phí chữa trị và bồi thường tổn thất. Nghe xong câu chuyện, sắc mặt không kém Tống Tư Duệ là bao Không đợi cặp vợ chồng này lên tiếng, bà cướp lời

“Giai Lệ đã gả đi, bây giờ đã trở thành con dâu của nhà họ Tống. Dù là người có quan hệ huyết thống cũng đừng năng động chạm vào con bé. Tôi chăm sóc con bé, thương yêu như con ruột. Sợ nó cô đơn nên mới cho các người vào thăm. Lại xảy ra chuyện thế này .”

Cố Nham cùng Anh Túc nghe xong, mặt mày biến sắc, lập tức xua tay lắc đầu

“Không … không phải …”

Bình luận

Truyện đang đọc