VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Tu La, Tu La cũng dám ở trong thành thị Nhân loại, còn công nhiên cấu kết với Khu Tu sư, ta thật là không nghĩ tới!

Dừng lại, Nhiếp Vân thở ra một hơi, Mộc Sinh chi khí vận chuyển, toàn chữa cho tốt thương thế trong cơ thể hoàn, sau đó nói.

- Hắc hắc, ngươi không cần nghĩ nhiều như vậy, hiện tại Tu La chúng ta xen lẫn trong Nhân loại nhiều lắm, không chỉ có ta, muốn giết hết là không có khả năng! Ngươi có được thiên phú Diễm Hỏa sư, vừa rồi chui xuống dưới đất, nên có thiên phú Địa Hành sư, ở dưới mặt đất có thể nhìn rõ ràng phương hướng của ta, nói rõ còn có thiên phú Thiên Nhãn, hắc hắc, một khi để ngươi sống, về sau nhất định sẽ thành một Khu Tu sư vĩ đại, thành địch nhân của chúng ta, ngươi cảm giác hôm nay ta còn có thể cho ngươi đi sao?

Đã có trận pháp ngăn cản, Hắc Ngư, Khâu Lân không hề sợ Nhiếp Vân đào tẩu, một trái một phải vây quanh hắn, Hắc Ngư cười lạnh.

Khu Tu sư cùng Tu La tương sinh tương khắc, Tu La một lòng muốn giết Khu Tu sư, nhất là loại Khu Tu sư có được nhiều loại thiên phú đặc thù bài danh trước 100 như Nhiếp Vân.

- Hôm nay hẳn phải chết, ta liền kéo cái đệm lưng a!

Lặng lẽ nhìn một vòng, biết rõ không cách nào chạy ra, Nhiếp Vân thét dài một tiếng, toàn thân mạnh mẽ bắn ra hỏa diễm, thân thể không xông ra ngoài, ngược lại đạp mạnh vọt vào trong sân.

- Bị chúng ta vây quanh, ngươi còn muốn giết người? Nằm mơ...

Nghe được tiếng hô của hắn, Hắc Ngư cùng Khâu Lân đồng thời cười lạnh, từng người ra tay.

Hai cường giả đồng thời công kích, lực lượng cuồng bạo, một trái một phải giáp công đến.

- Phòng Ngự chi khí!

Đối với hai người công kích, Nhiếp Vân cũng không tránh né, Phòng Ngự chi khí tuôn ra, tạo thành mai rùa phòng ngự, đồng thời thi triển ra Tam Thiên Thanh Vân Đạo, như du ngư tháo chạy về phía trước, thời gian nháy con mắt liền thoát ra mấy chục thước, giơ lên Bắc Đẩu kiếm trong tay, một đạo kiếm quang kích xạ.

Rầm ào ào!

Kiếm quang đâm rách vách tường phòng ốc.

- Nguy rồi!

Chứng kiến phương hướng của kiếm quang, Khâu Lân giờ mới hiểu được ý tứ của Nhiếp Vân, đồng tử co rụt lại, muốn tiến lên, bất quá đã chậm.

PHỐC!

Kêu thảm một tiếng, Khâu Trọng đứng ở trong phòng vừa mới khôi phục lại còn chưa kịp hưởng thụ sinh hoạt, đã bị một đạo kiếm quang đâm xuyên qua cổ họng, thi thể trùng trùng điệp điệp té trên mặt đất.

Giết một cái tính toán một cái, thực lực của Khâu Trọng, Hắc Ngư mạnh mẽ, đánh chết bất kỳ một cái nào cũng cực kỳ khó khăn, cùng hắn dây dưa còn không bằng trước giết một người yếu nhất, nhiễu loạn tâm thần của đối phương.

Quả nhiên, Khâu Trọng vừa chết, hai mắt của Khâu Lân lập tức đỏ lên.

Hắn cực kỳ nuông chiều con trai độc nhất này, nếu không cũng sẽ không lấy ra ba vật phẩm quý giá, để cho Hắc Ngư ra tay trị liệu.

Nhi tử bị giết ở ngay trước mặt hắn, trong lòng phẫn hận có thể nghĩ, Khâu Lân tựa như điên rồi, nhanh chóng lao về phía Nhiếp Vân.

- Hôm nay ngươi nhất định phải chết!

Trong tiếng huýt gió, lòng bàn tay Khâu Lân nhiều ra một thanh trường thương, tấn mãnh đâm một cái, không khí liên tục âm bạo.

- Muốn ta chết? Chỉ bằng vào ngươi còn chưa đủ, Thất Tinh kiếm thức thứ hai, Quang Minh!

Lui về phía sau một bước, Nhiếp Vân cũng đâm chết Khâu Siêu, trở tay một kiếm, thi triển ra tuyệt chiêu mạnh nhất Quang Minh.

Chiêu Quang Minh đúng như danh tự, hào quang bắn ra bốn phía, sáng chói chói mắt, kiếm phong còn chưa tới trước mặt, hào quang liền để cho người hoa mắt, có chút thấy không rõ.

Híz- khà- zzz á!

Kiếm quang va chạm với trường thương của Khâu Lân, sự tình không hề ngoài ý muốn lần nữa phát sinh, trường thương tựa như củi bị chém ra, bị một kiếm xé rách.

- Hắc hắc, được cái này mất cái khác, chết đi cho ta!

Ngay tại Nhiếp Vân cùng Khâu Lân đối bính lập tức, một cái quỷ minh giống như cười lạnh tại Nhiếp Vân vang lên bên tai, lập tức chứng kiến một cái nắm đấm đã xuất hiện tại đầu lâu trước mặt.

Đúng là Hắc Ngư ở bên cạnh.

Hắn chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt Nhiếp Vân, ra tay đánh lén!

Nhìn tốc độ cùng uy thế của một quyền này, một khi bị đánh trúng, cho dù Phòng Ngự chi khí của Nhiếp Vân cường thịnh trở lại, cũng sẽ bị chấn nát, trực tiếp mất mạng!

Mà căn cứ tốc độ của hắn còn muốn trốn tránh đã không kịp rồi, thời gian nháy con mắt, Nhiếp Vân lâm vào nguy cơ chưa bao giờ có.

- Chết!

Biết rõ thiếu niên ở trước mắt trốn tránh không được, trong đôi mắt màu đỏ tươi của Hắc Ngư để lộ ra hưng phấn khó có thể ngăn chặn, nắm đấm hung hăng nện ở trên đầu Nhiếp Vân.

Ông!

Nắm đấm đập trúng đầu, nhưng không như tưởng tượng, trực tiếp chấn vỡ óc, Hắc Ngư ngược lại cảm thấy nắm đấm đâm vào một địa phương cứng rắn, đau đớn thấu xương, tựa hồ toàn bộ xương tay đều muốn nát.

- Ha ha, cảm tạ Hắc Ngư tiên sinh giúp ta luyện hóa Tỉnh Hồn Chung, đa tạ!

Đang nghi hoặc, giương mắt nhìn đi, chỉ thấy thiếu niên trước mắt chẳng biết lúc nào bị một cái chuông lớn cự đại bao phủ, vừa rồi một quyền chính là đánh vào trên chuông lớn.

- Tỉnh Hồn Chung làm sao sẽ ở trong tay ngươi? A, ngươi còn có thiên phú Thần Thâu? Vừa rồi từ trong cơ thể ta trộm đi Tỉnh Hồn Chung?

Chứng kiến chuông lớn, Hắc Ngư hiểu được, biến sắc, rốt cục minh bạch vừa rồi vì sao đối phương từ dưới đất đánh lén mình không cần kiếm, ngược lại dùng ngón tay.

Nguyên lai thằng này còn có thiên phú Thần Thâu, dùng ngón tay tiếp xúc lòng bàn tay của hắn, lập tức liền trộm đi Tỉnh Hồn Chung!

- Ha ha, hiện tại biết rõ đã chậm, Kim Quang Lưu Ly Thể vận chuyển luyện hóa Tỉnh Hồn Chung, Linh Tê Luyện Thể Quyết tấn cấp! Đột phá!

Thở phào một tiếng, Nhiếp Vân nửa người Phật Quang, nửa người Ma khí, Phật Ma lưỡng đại công pháp đồng thời vận chuyển, lực lượng lập tức đột phá, nhất phi trùng thiên.

Tuy chiến đấu với Chân Tiên cảnh hậu kỳ, đỉnh phong nguy cơ trùng trùng, nhưng đối với Nhiếp Vân mà nói cũng là quá trình lịch lãm rèn luyện đột phá.

Có được thiên phú Võ Đạo sư, muốn đột phá, phải cho đầy đủ áp lực chiến đấu, chính bởi vì cân nhắc đến điểm ấy, mới không có để cho Tiểu Long ra tay, cũng không có ẩn núp vào Bắc Đẩu tinh cung, mà mạo hiểm chọi cứng.

Thực lực bản thân mạnh mẽ, cộng thêm rất nhiều thiên phú, Nhiếp Vân cùng hai người giao thủ đã nghĩ thông suốt phương pháp chiến đấu, thuận lợi từ trong đan điền của Hắc Ngư trộm đến ba kiện bảo vật, mượn nhờ lực lượng công kích của đối phương luyện hóa.

Tỉnh Hồn Chung là Phật môn chí bảo, mỗi lần bị luyện hóa lập tức vận chuyển

Kim Cương Lưu Ly Thể thôn phệ, đồng thời lấy ra Vũ Tâm Ma Địch, dung nhập thân hình tấn cấp Linh Tê Luyện Thể Quyết.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc