VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Bất quá loại cảm giác này trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa, bởi vì nàng từ trong ánh mắt của thiếu niên này đã nhìn ra một cỗ nhớ nhung và cảm tình nồng đậm. Lại chân thành tha thiết, thành khẩn, phát ra từ trong lòng.

Rốt cuộc nhìn thấy nàng đã khiến cho hắn nhớ tới ai? Cho nên mới có thể toát ra loại tình cảm và vui sướng phức tạp này chứ?

Đạm Đài Lăng Nguyệt cảm thấy mình có chút tò mò đối với thiếu niên không lớn ở trước mắt này.

- Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, hừ!

Nhìn thấy bộ dạng của Nhiếp Vân, Tiêu Lăng cười lạnh một tiếng, lại lần nữa nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt nói:

- Ta thấy nếu không, hiện tại chúng ta lập tức rời đi a. Dù sao đến Quỷ Vụ minh hải cũng còn cần tốn một đoạn thời gian ngắn...

- Ta tự mình đi là được, không cần ngươi đi cùng!

Từ trong một tia hiếu kỳ kia tỉnh táo lại, lông mi của Đạm Đài Lăng Nguyệt thoáng cái nhăn lại, thản nhiên nói.

- Chuyện này...

Nghe thấy mình bị cự tuyệt, sắc mặt của Tiêu Lăng lần nữa dữ tợn một chút. Khi hắn đang muốn nói chuyện thì chợt nghe thấy Cát Hoan cách đó không xa đang vừa cười vừa nói:

- Tiêu Lăng, Đạm Đài Tiên Tử đã không muốn cùng đường với chúng ta, như vậy chúng ta có thể đi được rồi. KHông phải ngươi nói còn có chuyện quan trọng cần phải làm sao? Không bằng chúng ta đi cùng nhau a!

- Được, tốt!

Nghe thấy lời hắn nói, Tiêu Lăng do dự một chút, trong mắt hiện lên vẻ âm tàn. Hắn khẽ gật đầu, lại đi về phía trước hai bước. Đi tới trước mặt Nhiếp Vân, lại vươn tay vỗ bờ vai của hắn, miệng hừ lạnh nói:

- Vân Phong, tuy rằng thực lực của ngươi không kém, thế nhưng Quỷ Vụ minh hải thật sự quá nguy hiểm. Như vậy đi, sư huynh ta sẽ cố sức đi cùng ngươi một đường. Như vậy cũng có thể chiếu cố lẫn nhau, cho ngươi cơ hội giữ được mạng sống a.

- Ta cũng đi cùng các ngươi a, nhiều người thì cũng thêm một phần an toàn!

Cát Hoan cũng liên tục cười lạnh, lại đi về phía trước một bước.

Hai người hữu ý vô tình một trái một phải kẹp Nhiếp Vân vào giữa.

- Chiếu cố tới ta sao? Hai vị khách khí rồi. Bất quá, ta đã có nhân tuyển càng tốt hơn, cho nên thật sự ngại quá.

Đối với sự mờ ám của bọn hắn, Nhiếp Vân làm như không thấy vậy. Đột nhiên hắn nhìn về phía trước một cái, bả vai co rụt lại, đã từ trong vòng vây đi ra ngoài.

- Đã nhân tuyển tốt hơn? Chẳng lẽ ý ngươi nói là những phế vật này sao?

Nhìn thấy hắn dễ dàng thoát khỏi hai người khống chế như vậy, Tiêu Lăng có chút ngoài ý muốn. Bất quá hiện tại Đạm Đài Lăng Nguyệt cùng với rất nhiều đệ tử đều đang ở trước mặt, hắn cũng không thể làm quá mức rõ ràng. Lúc này hắn mới cười lạnh một tiếng, chỉ về phía đám người Trúc Âm, lộ ra vẻ khinh miệt nồng đậm.

- Ngươi...

Đám người Trúc Âm xiết chặt nắm đấm, sắc mặt khó coi vô cùng, thế nhưng cũng không có biện pháp gì khác.

Cát Hoan, Tiêu Lăng một người thứ chín, một người thứ mười trong Phá Không tiềm lực bảng, tuy rằng đã bị Vân Phong đánh giống như là chó chết vậy. Thế nhưng lại không phải là tồn tại mà dùng thực lực của bọn hắn bây giờ có thể chống lại a.

- Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, Quỷ Vụ minh hải rất là nguy hiểm, bị đám người này liên lụy. Ta sợ ngươi cái gì cũng không chiếm được mà còn sẽ bởi vì giá trị công huân không đủ mà đánh mất tư cách trở thành đệ tử hạch tâm a.

Cát Hoan cũng cười lạnh một tiếng.

- Ha ha. Ta thấy hai vị rảnh rỗi có chút da đau thịt ngứa a. Phá Không tiềm lực bảng không cho phép sử dụng yêu sủng, Quỷ Vụ minh hải không có yêu cầu như vậy a. Nếu như hai vị thực cảm thấy ngứa da, như vậy ta có thể thành toàn cho các ngươi!

Thấy hai người nói chuyện âm dương quái khí như vậy, có lẽ đang suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể ăn tươi nuốt sống mình, Nhiếp Vân nhàn nhạt nói một tiếng.

- Ngươi...

Nghe thấy hắn nói như thế, sắc mặt của Tiêu Lăng, Cát Hoan thoáng một cái tái nhợt, thiếu chút nữa đã tức chết.

Người trước mắt này, tuy rằng tuổi không lớn, thế nhưng lại là một gia hỏa không sợ trời không sợ đất. Chỉ sợ nếu như tiếp tục nói nhảm, quả thực tiểu tử này sẽ dám ra tay a.

- Ha ha! Hay!

Đám người Trúc Âm thấy Nhiếp Vân vừa mới nói đã khiến cho hai người này đồng thời câm miệng, trong lòng không khỏi sảng khoái một hồi, lại cất tiếng cười to.

Nghe thấy tiếng cười của bọn hắn, sắc mặt của hai người Tiêu Lăng càng thêm khó coi.

- Ha ha!

Không để ý tới hai người sắc mặt đã biến thành xanh ngắt. Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, đi hai bước tới trước mặt của Đạm Đài Lăng Nguyệt rồi ôm quyền nói.

- Không biết vị sư tỷ này có thể dẫn ta đi một đoạn đường hay không?

Nói xong, trong mắt hắn hiện lên vẻ chờ đợi nồng đậm, giống như lần thứ nhất mấy trăm năm trước khi cùng đi ra ngoài với nàng vậy.

Lúc ấy cũng là như thế này, trong ánh mắt mang theo vẻ chờ đợi, hy vọng có thể đồng hành cùng nàng...

- Đạm Đài Tiên Tử là người mà ngươi có thể mời được sao?

- Cũng không nhìn một chút xem thân phận của mình là gì, cút sang một bên!

Tiêu Lăng, Cát Hoan không nghĩ tới Nhiếp Vân uy hiếp xong bọn hắn, lại còn đi mời Đạm Đài Lăng Nguyệt. Hai người đều nổi trận lôi đình, nhất là Tiêu Lăng, thiếu chút nữa hắn đã bị tức chết.

Đệ tử hạch tâm tham gia thí luyện, muốn đạt được đủ công huân, như vậy chỉ có thể vào chỗ sâu trong Quỷ Vụ minh hải. Mà ở trong chỗ sâu này, nếu như không có đệ tử hạch tâm dẫn đường mà nói... Nhất định sẽ rất là nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.

Đương nhiên, cũng không phải đệ tử hạch tâm sẽ dẫn đường không công, bọn hắn đều có mục đích của mình. Chỉ cần đưa đến khu vực nhất định là có thể tự mình hành động.

Mục đích của Tiêu Lăng và Tang Hồng Y tham gia thí luyện trước đó là vì nghe nói Đạm Đài Lăng Nguyệt tham gia thí luyện. Bọn hắn định đi cùng nàng một chỗ, sau đó lại biểu hiện một chút, tranh thủ đạt được tâm hồn của thiếu nữ. Mà bây giờ bởi vì chịu nhục trước mặt Vân Phong cho nên muốn thừa cơ trả thù lại.

Nếu Vân Phong này muốn hành động với Lăng Nguyệt, như vậy có báo thù cái rắm a!

Cũng không thể động thủ ở trước mặt người mà bọn hắn ưa thích a.

Lại nói, thí luyện không cho phép giết người, nếu như thực sự động thủ, nhất định phải thần không biết quỷ không hay. Ở cùng với đệ tử của Đông trưởng lão một chỗ, Tiêu Lăng cũng không tự tin mình có thể làm được chuyện giết người trong vô hình. Làm cho nàng không phát hiện ra được.

Ý thức được điểm ấy, cho nên hắn mới kiên quyết không cho phép Nhiếp Vân đi

cùng một đường với nàng!

Bình luận


T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Việc này thì đơn giản thôi nhưng phức tạp là ai hãm cm

C
Cường Nguyễn
26-03-2023

nếu với kiếp chước nhắc đi nhắc lại hơi nhiều chuyện nhai nhẳng hơn đàn bà

N
Nhật Dang
26-03-2023

Kịch bản này lập lại truyện nhiêu quán

T
tien nguyen
26-03-2023

Cấp bậc tu luyện kiu j vậy

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Cm phải cố gắng dc

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Đâm pát chết toi

H
Huy Trần
26-03-2023

Kiếp trước phế vật mà lấy công pháp ở đâu z

D
Dũng Tiêu
26-03-2023

Cấp bật thế nào vậy

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Tiết độc

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Thế thù giết cha hả

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Đệt nhiều tiền tỷ thế

L
Lệ Đỗ
26-03-2023

Cho xin cấp bậc tu hành xem nào

L
linh xe om
26-03-2023

Xin cấp bậc tu luyện

Q
Quy Ban
26-03-2023

Vk NHÍU k ad

Đức Phú
26-03-2023

Cốt truyện thể loại máu chó

S
Senshi ST
26-03-2023

Nếu nói truyện hay mà cuốn nhất là kiếm động cửu thiên p1 vs p2 ( thần đạo đan tôn )

C
Cố Nhân
26-03-2023

Có truyện nào tương tự như võ luyện đỉnh phong, pntt ,tinh thần biến ko mn? ( kiểu như phi thăng thế giới rộng lớn ấy)

T
Tín Triệu
26-03-2023

có bộ nào main vượt cấp đnahs nhau ,bá vcl ko ae

N
Ngọc tú Nguyễn
26-03-2023

Có bác nào biết cảnh giới tu luyện vs main mấy vợ ko ?

C
Cong Le
26-03-2023

Nhiếp vân nghe như “ nhiếp phong +bộ kinh vân “ hợp lại ý nhỉ

Truyện đang đọc