VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Y quán? Không biết Nhiếp Vân đại nhân có yêu cầu gì?

Trong đám người có người vừa đi ra lên tiếng.

Người này là Lưu Trúc, là người cường giả chúa tể năm đó đi theo Đạm Thai Lăng Nguyệt tiến vào Hoàn Vũ thần giới, hiện tại đã đạt tới phong vương sơ kỳ, thực lực không được tốt lắm nhưng là hảo thủ buôn bán, nghe nói trước khi trở thành chúa tể, hắn lập nghiệp buôn bán khắp cả Tà Nguyệt Chí Tôn Vực.

- Ta xem bệnh cho người khác, cần hỗn độn hải dương làm tiền trả, có thể xuất ra thứ này phải là người có thâ gia xa xỉ, nói cách khác... Chỉ xem bệnh cho quan lại quyền quý!

Nhiếp Vân nói.

Chỉ xem bệnh cho quan lại quyền quý cũng không phải hắn xem thường người nghèo, không muốn chăm sóc người bị thương, mà là thực lực của hắn quá yếu, phải mau chóng đột phá hoàng cảnh, xem bệnh cho một ít người bệnh không trả nổi thần thạch làm lãng phí thời gian của hắn, từ đó chỉ làm chậm trễ tiến độ và phiền toái.

- Chỉ xem bệnh cho quan lại quyền quý? Nếu như như chúng ta phải định vị y quán của mình cao hơn một chút!

Lưu Trúc không hổ xuất thân thương nhân, hắn vừa hiểu ý định của Nhiếp Vân liền đưa ra ý kiến.

- Tỷ như: muốn đến xem bệnh phải nộp phí hẹn trước.

- Phí hẹn trước?

Nhiếp Vân có chút không hiểu.

Tuy hắn trí tuệ vô song nhưng hắn thật sự không tinh thông việc buôn bán, cũng vô tâm đi nghiên cứu.

- Ân, phí hẹn trước chính là đối phương sớm hẹn trước để xem bệnh, nếu như ngay cả phí hẹn trước cũng không đóng nổi, nói rõ không có tiền, không có địa vị, có thể trực tiếp đuổi đi.

Lưu Trúc nói:

- Chúng ta có thể đề cao phí hẹn trước lên một chút, tỷ như... Một vạn viên thần thạch!

- Mặc kệ xem tốt hay không tốt, số tiền này sẽ không trả lời, điều kiện này vừa ra, kẻ có thể xuất ra số tiền này chỉ sợ cũng chỉ có đại gia tộc, hoặc là người có gia sản lớn, nếu không sẽ không dám bước vào cửa!

- Một vạn thần thạch... Hẹn trước?

Khóe miệng Nhiếp Vân co giật liên tục.

Tuy cảm thấy có chút kỳ quái nhưng không thể không nói đây là biện pháp tốt nhất.

Mỗi ngày đều phải xem bệnh cho người khác, hắn khẳng định không có nhiều thời gian như vậy, cũng không có nhiều tinh lực như vậy, làm ra phí hẹn trước đã ngăn cản không ít người, có thể giảm bớt không ít phiền toái.

- Nhiếp Vân hiện tại còn chưa có danh khí quá lớn đã mở miệng muốn nhiều như vậy, ta sợ rất nhiều người sẽ bị dọa chạy đi, khi đó không ai dám tới.

Hỗn Độn Vương nói.

Hắn lo lắng cũng không phải không có đạo lý, hiện tại danh khí của Nhiếp Vân không lớn, người khác cũng không biết y thuật của hắn, trong tình huống mọi người không ai biết rõ đã dám mở miệng muốn giá cao như vậy, ai ngốc mới đi qua?

- Kỳ thật không có gì, trực tiếp viết ngoài cửa phí hẹn trước một vạn thần thạch, hơn nữa mặc kệ chữa tốt hay không tốt cũng không trả lại... Chỉ bằng vào này một câu này sẽ nhanh chóng truyền khắp cả thành Vân Châu!

- Người không có tiền nhìn thấy câu này sẽ cảm thấy chúng ta điên, nhưng... Người có tiền chân chính, lại có bệnh không trị được, cho dù là thử một chút cũng sẽ tìm tới.

- Chỉ cần Nhiếp Vân đại nhân có thể trị tốt cho người đầu tiên, danh khí về sau sẽ vang dội, không cần lo lắng chuyện khác.

Lưu Trúc cười nói.

- Không sai!

Nhiếp Vân gật đầu.

Bây giờ hắn không có nhân mạch trong thành Vân Châu, hắn quen biết người duy nhất là Diệp Đào đang trong cảnh bản thân khó bảo toàn, lại nói cho dù hắn trở thành người kế thừa, dù sao còn không phải gia chủ Diệp phủ, muốn giúp hắn tuyên dương danh khí cũng không được.

Phương pháp duy nhất chính là năng cao giá trị con người bản thân lên.

Đương nhiên, thân phận đệ tử Thần Nông của hắn hoàn toàn đáng giá tiền này.

Giá cả cao không hợp thói thường, thời gian không lâu tất nhiên sẽ truyền khắp cả thành Vân Châu, đến lúc đó kẻ có tiền mà có bệnh nan y trị không hết sẽ vô cùng có khả năng tới thử.

Chỉ cần chữa tốt cho một người, chuyện sau đó không cần buồn nữa.

- Lưu Trúc, chuyện này do ngươi an bài xử lý, cửa hàng này cũng do ngươi toàn quyền xử lý.

Nghĩ thông suốt những chuyện này, Nhiếp Vân biết rõ năng lực buôn bán của Lưu Trúc mạnh hơn hắn nhiều, không nói nhiều lời, trực tiếp giao chuyện này cho hắn xử lý.

- Vâng! Nhiếp Vân đại nhân yên tâm, đêm nay ta sẽ chuẩn bị kỹ càng, ngày mai sẽ để y quán khai trương.

Lưu Trúc nói rất kiên định.

- Vậy thì tốt!

Giao y quán cho hắn, Nhiếp Vân cũng không hề hỏi nhiều, an bài nơi ở của mọi người một chút, hắn cũng ở lại gian phòng đã chọn lúc trước, thân thể khẽ động và tiến vào nạp vật thế giới.

- Dung hợp!

Đi vào nạp vật thế giới hắn cảm thấy nhẹ hơn không ít, cả thế giowisw đang sôi trào, một hỗn độn hải dương hoàn toàn mới dung nhập trong đó.

Cái hỗn độn hải dương này là hắn đánh cược thắng rất nhiều công tử tại Thúy Ngọc Các mới có được, dung hợp càng rộng hơn lúc trước.

Có một lần kinh nghiệm dung nhập hỗn độn hải dương, thời gian không dài đã dung hợp toàn bộ, nạp vật thế giới càng bao la hơn, thực lực của hắn cũng tăng lên, chỉ có điều khoảng cách hoàng cảnh còn một đoạn quá lớn.

Luyện hóa hỗn độn hải dương, Nhiếp Vân không có chuyện gì khác, hắn rời phòng sau đó đi dạo bốn phía Phổ Thiên đại đạo, hắn nhìn xem có nơi nào bán hỗn độn hải dương hay không.

Phổ Thiên đại đạo đúng là phi thường náo nhiệt, hắn cũng tìm được nơi cần tìm, chỉ có điều mỗi một cái đều có giá trị xa xỉ, cho dù lấy toàn bộ thần thạch trên người của hắn cũng không mua nổi một cái, xem hồi lâu đành phải như vậy thôi.

Y quán đúng như Lưu Trúc nói, ngày hôm sau khai trương,, thời điểm mọi người nhìn thấy y quán không có tên nhưng phí hẹn trước trực tiếp chào giá một vạn thần thạch, tất cả đều cảm thấy có phải bị điên hay không.

Tin tức này quả nhiên đúng như Lưu Trúc nói, nó nhanh như cơn gió truyền khắp thành Vân Châu, là chủ đề náo nhiệt nhất thành Vân Châu.

Tin tức truyền ra ngoài suốt ba ngày nhưng không có người nào tới xem bệnh, dù sao có thể tiện tay ném ra một vạn thần thạch, không đi có chữa tốt cho ngươi hay không, cả thành Vân Châu cũng không có nhiều người như vậy.

Hơn nữa cho dù có thể xuất ra nhiều tiền như thế cũng đang trông xem thế nào, muốn nhìn một chút có phải là kẻ si tâm vọng tưởng hay không, gia hỏa chào giá nhiều như vậy rốt cuộc có bản lĩnh như vậy hay không.

Vào ngày thứ tư có người tới, cũng... Cũng không phải người bệnh, mà là người quen.

- Nhiếp huynh, quả nhiên là ngươi, ta nói cả thành Vân Châu có ai dám khẩu khí lớn như thé, bệnh cũng không nhìn, phí hẹn trước đã chào giá một vạn thần thạch...

Bình luận


T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Việc này thì đơn giản thôi nhưng phức tạp là ai hãm cm

C
Cường Nguyễn
26-03-2023

nếu với kiếp chước nhắc đi nhắc lại hơi nhiều chuyện nhai nhẳng hơn đàn bà

N
Nhật Dang
26-03-2023

Kịch bản này lập lại truyện nhiêu quán

T
tien nguyen
26-03-2023

Cấp bậc tu luyện kiu j vậy

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Cm phải cố gắng dc

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Đâm pát chết toi

H
Huy Trần
26-03-2023

Kiếp trước phế vật mà lấy công pháp ở đâu z

D
Dũng Tiêu
26-03-2023

Cấp bật thế nào vậy

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Tiết độc

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Thế thù giết cha hả

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Đệt nhiều tiền tỷ thế

L
Lệ Đỗ
26-03-2023

Cho xin cấp bậc tu hành xem nào

L
linh xe om
26-03-2023

Xin cấp bậc tu luyện

Q
Quy Ban
26-03-2023

Vk NHÍU k ad

Đức Phú
26-03-2023

Cốt truyện thể loại máu chó

S
Senshi ST
26-03-2023

Nếu nói truyện hay mà cuốn nhất là kiếm động cửu thiên p1 vs p2 ( thần đạo đan tôn )

C
Cố Nhân
26-03-2023

Có truyện nào tương tự như võ luyện đỉnh phong, pntt ,tinh thần biến ko mn? ( kiểu như phi thăng thế giới rộng lớn ấy)

T
Tín Triệu
26-03-2023

có bộ nào main vượt cấp đnahs nhau ,bá vcl ko ae

N
Ngọc tú Nguyễn
26-03-2023

Có bác nào biết cảnh giới tu luyện vs main mấy vợ ko ?

C
Cong Le
26-03-2023

Nhiếp vân nghe như “ nhiếp phong +bộ kinh vân “ hợp lại ý nhỉ

Truyện đang đọc