VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Không phải thực lực bản thân ta, là Phiền Lạc trưởng lão ở trước khi ta đến cho ta một kiện bảo bối, chỉ cần tế ra có thể thôn phệ Tu La, nếu như ta có loại thực lực này, cũng không trở thành đệ tử vừa khảo hạch nội môn rồi!

Thời điểm chiến đấu, Nhiếp Vân đã nghĩ kỹ chối từ.

Tuy những Tu La này lợi hại, nhưng đối với cường giả La Tiên cảnh mà nói không đủ xem, đổ chuyện này lên trên người trưởng lão La Tiên cảnh, cũng không để cho người hoài nghi, lại có thể bỏ qua quan hệ với mình.

Hơn nữa thời điểm nói những điều này, hắn còn cố ý ở trong thanh âm gia nhập thiên phú tiên âm, đầu độc.

Linh hồn đạt tới Tiên cấp trung kỳ, hai đại thiên phú này đã có thể hoàn mỹ thi triển.

- Ah, là như thế...

- Phiền Lạc trưởng lão lưu lại thủ đoạn, khó trách...

Nghe được giải thích của hắn, mọi người đều sửng sốt khó mà tin được, bất quá rất nhanh ở dưới dưới tác dụng của Tiên Âm, Đầu Độc sư, đầu choáng váng, tin tưởng vững chắc “sự thật” này!

Hoàn toàn chính xác, nếu như chính hắn có được loại thực lực này, đừng nói chỉ là đệ tử ngoại môn, chỉ sợ sớm đã là đệ tử chân truyền!

Ý nghĩ này vừa sinh ra, lập tức khó có thể ngăn chặn, cả đám biết rõ sau lưng Diệp Thần có trưởng lão làm chỗ dựa, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

- Mọi người từng người lấy xương sườn Tu La a!

Thấy mọi người đã tin tưởng lời của mình, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra, nói sang chuyện khác.

Những người này tổng thể mà nói, đối với hắn là tốt, lần này cứu mọi người, có cơ hội trở thành đệ tử chân truyền, cũng coi như báo đáp ân tình rồi.

Thấy khắp nơi đều là thi thể Tu La, con mắt mọi người lửa nóng, mỗi người lấy mấy cây, Nhiếp Vân cũng tùy tiện cầm một cây, cất vào đan điền.

Còn muốn dùng cái này thông qua khảo hạch a.

- Ở chỗ này ta nhờ mọi người một sự kiện, hy vọng có thể đáp ứng!

Thấy mọi người đều lấy đủ xương sườn, sắc mặt Nhiếp Vân trịnh trọng nhìn về phía mọi người.

- Diệp Thần sư huynh có chuyện gì liền nói thẳng là được, mệnh của chúng ta là ngươi cứu, có thể hỗ trợ, sẽ không chối từ!

Đặng Tiêu nói.

- Đúng vậy, có chuyện gì cứ việc phân phó, nói nhờ là gãy sát chúng ta rồi!

- Nếu không phải ngươi, chúng ta đã sớm chết, chỉ cần ngươi mở miệng, xông pha khói lửa không chối từ!

Mọi người đều nở nụ cười.

Những người này cho dù ở Vân Vũ Tông phát triển, nhưng mỗi người lại là người hào sảng, không giống đám người Đoạn Tiếu, Vương Trọng.

- Kỳ thật cũng không phải đại sự gì, lần này có thể đánh chết nhiều Tu La như vậy, tất cả đều là thủ đoạn của Phiền Lạc trưởng lão, ta hi vọng các vị đi ra ngoài, không nên nói ra chuyện này, liền nói may mắn giết được một con thông qua khảo hạch, bằng không thì, ta sợ sẽ bởi vì chuyện này, gây ra không ít phiền toái!

Nhiếp Vân vò đầu nói.

- Ta còn tưởng rằng chuyện gì, cái này đơn giản!

- Trưởng lão trợ giúp đệ tử, đã xem như không tuân theo quy định, chúng ta sẽ không nói ra...

Mọi người vội vàng gật đầu.

- Đa tạ!

Nhiếp Vân nở nụ cười.

Dù sao đến Vân Vũ Tông chỉ cần đạt được Vân Vũ Tôi Thể dịch liền trực tiếp ly khai, chỉ cần những người này trong thời gian ngắn không nói, liền không có vấn đề.

Thí luyện hoàn thành, mọi người ly khai, trước khi đi, Nhiếp Vân dùng Thiên Nhãn nhìn thoáng qua Địa cung, phát hiện bên trong không có đặc thù gì, chỉ là một chiến trường từ Viễn Cổ lưu lại, không có bảo khí lập loè, liền buông tha cho đi vào dò xét.

Không lợi không dậy sớm, không có bảo bối, cho dù trong này không nguy hiểm gì, hắn cũng sẽ không thèm vào.

Lúc rời đi, Nhiếp Vân dùng hỏa diễm thiêu đốt mặt đất, xóa đi tất cả dấu vết.

Động tác của hắn cực kỳ nhỏ, bọn người Đặng Tiêu cũng không phát hiện.

Một đoàn người rất nhanh đi tới Truyền Tống Trận, dùng Truyền Tống Trận ra Loạn Hải Địa Cung.

Vân Vũ Tông Trận Pháp điện, một tiểu nha đầu ngồi ở trên ghế, hai tay nâng má, mặt mũi tràn đầy lo lắng nhìn về phía Truyền Tống Trận.

- Bọn hắn tốt nhất không nên gặp chuyện không may... Cho dù không hoàn thành nhiệm vụ, cũng phải mau trở lại, chỉ cần không gặp chuyện không may là được...

Hai mắt xoay tròn, nhìn Truyền Tống Trận, lộ ra vẻ lo lắng.

Tuy mỗi ngày đều có rất nhiều người tham gia thí luyện, cũng có rất nhiều người bởi vậy tử vong, không thể trở về, nhưng chẳng biết tại sao, nàng đối với thiếu niên tiến vào trong đó kia lưu lại ấn tượng rất sâu.

Thiếu niên này tuổi không lớn lắm, lại mang theo dáng tươi cười khiến người động tâm, khí tức ấm áp, nói chuyện với hắn cực kỳ thoải mái, không có phân tranh như những đệ tử khác chút nào.

Ông!

Ngay thời điểm nàng nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên Truyền Tống Trận lóe lên hào quang, vận chuyển.

- Quay trở lại rồi!

Vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trên Truyền Tống Trận xuất hiện mười người, chính là mười người trước kia tiến vào Loạn Hải Địa Cung.

- Các ngươi trở về rồi, thí luyện không thành công không sao cả, lần sau có thể tiếp tục, chỉ cần có thể giữ được tánh mạng thì tốt rồi...

Thấy bọn họ xuất hiện, tựa hồ không có người tổn thương, khuôn mặt tiểu nha đầu đỏ lên, nở nụ cười, lời mới nói một nửa, đột nhiên con mắt trợn tròn.

- Các ngươi toàn bộ thí luyện thành công rồi hả? Đã nhận được xương sườn Tu La? Mười người đều nhận được?

Thân là người quản lý Truyền Tống Trận, đối với đệ tử chấp hành thí luyện trở về có hoàn thành nhiệm vụ hay không, là có phương pháp đặc thù phân biệt rõ.

Trên thân mọi người mang theo ngọc bài nhiệm vụ, óng ánh sáng chói, phóng xuất ra hào quang, xem xét liền biết rõ nhiệm vụ đã hoàn thành, mà không phải bỏ dở nửa chừng.

- May mắn mà thôi!

Đặng Tiêu cười cười, cũng không nhiều lời.

- Ta biết ngay các ngươi sẽ thành công, Đặng Tiêu sư tỷ là tồn tại hàng đầu của đệ tử nội môn a!

Khiếp sợ qua đi, tiểu nha đầu nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân.

- Thế nào, cảm tạ ta đi, nếu như không phải ta nhờ Đặng Tiêu sư tỷ chiếu cố ngươi, để ngươi đi cùng bọn họ, đừng nói lấy được xương sườn Tu La, chỉ sợ ngươi sớm đã chết rồi!

Theo nàng, sở dĩ Diệp Thần này có thể thành công hoàn thành nhiệm vụ, nhất định là bọn người Đặng Tiêu chiếu cố, bằng không thì, bằng hắn một đệ tử ngoại môn làm sao có thể hoàn thành khảo hạch của đệ tử chân truyền?

- Ách...

Nhiếp Vân còn chưa nói, mọi người sắc mặt cổ quái, nếu như trước mặt có kẽ đất mà nói, tất cả đều hận không thể trực tiếp chui vào.

Vẽ mặt a, trần trụi làm mất mặt a!

Diệp Thần này không phải bọn hắn chiếu cố mới hoàn thành nhiệm vụ, mà là nhóm người mình được hắn chiếu cố, mới may mắn thành công.

Bình luận


A
Anime nhạc phim
26-03-2023

Nghe hay đây

C
Công Thảnh Nguyễn
26-03-2023

Nội dung đầu có điểm tựa hội giống vũ động càng khôn

D
Dao Nguyen minh
26-03-2023

Hay

Q
que vu
26-03-2023

Khúc đầu như truyện * thần khống thiên hạ*

Đức Nguyễn
26-03-2023

Đầu truyện giống linh kiếm tôn luôn.

1
12th February
26-03-2023

Ai nhớ tên bộ truyện nào mà khúc đầu trọng sinh lên thân hoàng tử k nhỉ, nhớ khúc đầu là hoàng thất bị diệt xong còn mỗi 1 nha hoàn bán hết đồ đạc lấy tiền mua kẹo dụ đám con nít giả chơi vs thằng trọng sinh k. Nhớ mỗi khúc này mà k nhớ ra tên truyện

C
Cuong Pham
26-03-2023

Ra ra lẹ đi ạ

K
Ky Quang Hai
26-03-2023

Cứ lấy xăng với oto ra giải thích vãi

D
Dương Chí Vinh
26-03-2023

Truyện trọng sinh này k biết main não có to bằng truyện trọng sinh cổ chân nhân k

N
Ngọc khánh Trần
26-03-2023

main có mấy vk ad ơi

K
Khoa Phạm Đăng
26-03-2023

Nhân cách kiếp trước thk nhiếp vân nó cứ sao sao í

B
Bạch Trạch
26-03-2023

Cảm giác khởi đầu như võ động càn khôn z

N
Nguyễn Anh
26-03-2023

Truyện này hay ko mn

C
Chính Doanh
26-03-2023

Cổ chân nhân phiên bản nạp tiền a . :))))

P
Phú
26-03-2023

Bộ này ra gì ko v

N
nguyen sach
26-03-2023

Trọng sinh sống lại tính k khác tre trâu là mấy

T
tuan anh le
26-03-2023

Truyện viết dỡ chỉ là tình tiết nhanh lại có chút thần thánh hóa !! chưa kể tâm tư đầy bạo lực !!

H
Hậu Nguyễn văn
26-03-2023

ad ơi truyện này ko có luyện đan hả ad?

T
TrongDuy Luu
26-03-2023

Bao nhiu chương z ad

U
Uwu Giang
26-03-2023

Cái này là chí tôn đan điền à

Truyện đang đọc