VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Nghe nói thực lực của hắn đã đạt đến Tiên Quân đỉnh phong, Linh giới đệ nhất nhân, không người có thể là đối thủ của hắn...

- Trước kia vẫn cảm thấy thập đại gia tộc cao cao tại thượng. Không có người có thể siêu việt, hiện tại xem ra cũng bình thường thôi, về sau Nhiếp Vân đại nhân là thần tượng của ta, ta muốn học tập như hắn, một ngày nào đó cũng đứng ở đỉnh phong của thế giới!

- Ngươi nằm mộng đi thôi, ngươi còn có thể ở đỉnh phong của thế giới... Khoác lác đi...

Trong một thành thị bình thường của Linh giới, khắp nơi truyền xướng lấy sự tích của Nhiếp Vân đại nhân.

Không chỉ Linh giới, trong Thiên Địa Lục Đạo, hiện tại từng thành thị đều đã có truyền thuyết của Nhiếp Vân.

Lúc này Nhiếp Vân giống như trong bình dân đột nhiên nhiều ra minh tinh, biến thành đối tượng mà tất cả thiếu niên nhiệt huyết truy phủng.

Mỗi người Linh giới đều có mộng tưởng, mà Nhiếp Vân biến thành dựa vào cùng mục tiêu để bọn hắn mộng tưởng.

- Hạ Hành tiền bối, bọn hắn nói Nhiếp Vân này, sẽ không phải là... hắn chứ?

Trong một tửu lâu của Cửu Dương thành, mấy người vây quanh một cái bàn, một nữ hài cau mày hỏi lão đầu trước mặt.

Nữ nhân này khoảng mười bảy mười tám tuổi, làn da trắng nõn, dung mạo xinh đẹp, tuy không đến mức khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại là mỹ nhân hiếm thấy, liên tiếp hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Mà lão đầu đối diện nàng, một thân lôi thôi không nói, cả người ánh mắt mê ly, tựa hồ xen vào trạng thái nửa tỉnh nửa say, tùy thời có thể bất tỉnh.

- Ta cảm thấy hẳn không thể nào đâu. Hắn ly khai chúng ta mới bao lâu, ngay cả một năm cũng chưa tới. Thời gian ngắn ngủi như vậy, ta ngay cả Chân Tiên cảnh cũng không có đạt tới, hắn làm sao có thể đến được Tiên Quân? Đừng ý nghĩ hão huyền nữa!

Lão giả còn chưa nói, một nữ hài khác nói.

- Tích Tích nói không sai, Giai Dung, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, toàn bộ Linh giới trùng tên vô số, đột nhiên nhiều ra một tiền bối tên Nhiếp Vân cũng rất bình thường, nếu như vị tiền bối này, thật là người chúng ta nhận thức, ta cảm thấy ngay cả mình cũng không tiếp thụ được...

Một trung niên nhân bưng chén rượu lên, vừa cười vừa nói.

- Không đến một năm từ Tiên Lực cảnh đạt tới Tiên Quân... Điều này sao có thể!

- Cũng đúng... Xem ra là ta quá lo lắng...

Nữ hài thứ nhất lắc đầu, trên dung mạo xinh đẹp lộ ra vẻ cô đơn.

- Ha ha, các ngươi đối với ta cũng quá không có lòng tin nha!

Mọi người vừa dứt lời, đột nhiên cửa quán rượu mở ra, một bóng người cười đi tới.

Đến chính là một thiếu niên, dáng tươi cười ấm áp để cho người xem xét liền cảm thấy cực kỳ thoải mái, tuy không phải đặc biệt anh tuấn, lại làm cho người nhìn lên một cái, liền có thể một mực nhớ kỹ.

Đương nhiên làm cho người ta chú ý nhất không phải thiếu niên, mà là nữ hài bên cạnh hắn.

Nữ nhân này chỉ cần nhìn một cái, liền sẽ biết cái dạng từ ngữ gì ở trước mặt nàng cũng lập tức ảm đạm thất sắc, dung mạo xinh đẹp để cho người xem xét liền không tự chủ được ngừng thở.

Vừa rồi hai nữ hài đối thoại kia, cũng được cho là mỹ nữ ngàn dặm mới tìm được một, vô luận đi đến nơi nào cũng gây chú ý, nhưng so sánh với nữ nhân này, lập tức ảm đạm thất sắc, trở thành vịt con xấu xí.

Nếu như không phải tận mắt thấy, các nàng nằm mộng cũng không nghĩ đến, trên thế giới lại có thể có nữ nhân xinh đẹp như vậy, quả thực là tác phẩm hoàn mỹ nhất của Thiên Đạo.

- Nhiếp Vân...

Mọi người đồng loạt đứng lên, cả đám lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, ngay cả lão tửu quỷ say khướt, lúc này cũng mở to hai mắt nhìn.

Phù phù thoáng một phát, chén rượu rơi trên mặt đất, ngã thành mảnh vỡ.

- Chẳng lẽ bên ngoài đồn đãi chính là… ngươi?

Chứng kiến thiếu niên cùng cô gái xinh đẹp như thế đồng thời xuất hiện, trong lòng mọi người sinh ra một ý nghĩ, những đồn đãi kia đều là thật sự!

Cũng chỉ có nhân vật anh hùng như thế, mới có thể xứng đôi mỹ nữ như vậy.

- Đương nhiên là ta, Hạ Hành tiền bối, Mẫn Tích Tích, Trầm Giai Dung, Trầm thành chủ... Đã lâu không gặp!

Nhiếp Vân cười nói.

- Đã lâu không gặp... Nàng... Chính là vị Thiên Đạo sư kia, Đạm Đài Lăng Nguyệt?

Mẫn Tích Tích đứng dậy nhìn về phía nữ hài trước mắt.

Tuy Mẫn Tích Tích không muốn thừa nhận, nhưng cũng biết, so sánh với nữ hài trước mắt, nàng kém không chỉ nhỏ tí tẹo..

Khó trách lúc trước Nhiếp Vân chẳng thèm ngó tới nàng, nguyên lai đã có người yêu tốt như vậy...

- Ta chính là Đạm Đài Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân thường xuyên nhắc tới các ngươi với ta, nhìn thấy các ngươi thật cao hứng!

Đạm Đài Lăng Nguyệt hào phóng vươn tay ra, vừa cười vừa nói.

- Chúng ta...

Thấy nàng hào phóng như thế, Mẫn Tích Tích, Trầm Giai Dung ngược lại có chút ngượng ngùng, từng người không biết nên nói cái gì cho phải.

- Ha ha, Hạ Hành tiền bối. Chúng ta lại gặp mặt!

Đạm Đài Lăng Nguyệt quay đầu nhìn về phía lão tửu quỷ.

- Đừng kêu tiền bối, nếu sớm biết ngươi là Thiên Đạo sư, đánh chết ta cũng không dám làm tiền bối của ngươi a...

Lão tửu quỷ hoảng sợ, sắc mặt khó coi.

- Ha ha! Nguyệt Nhi đã xưng ngươi là tiền bối, ngươi thản nhiên thừa nhận là tốt rồi, yên tâm đi, ta sẽ không nói cái gì!

Nhiếp Vân cười ha ha.

Lão tửu quỷ từ Phàm giới đến nay trợ giúp hắn rất lớn, tuy bây giờ thực lực cường đại, nhưng như cũ là tiền bối của hắn.

- Nhiếp Vân, nghe nói ngươi ở Cửu Dương Sơn tu kiến một tòa Liên Nguyệt các. Có phải thật hay không? Có thể mang bọn ta đi qua hay không?

Hàn huyên một hồi, cảm giác lạ lẫm biến mất không thấy gì nữa, hai mắt Mẫn Tích Tích lộ ra hào quang hưng phấn.

- Lần này tới là tới tiếp các ngươi qua, mọi người cùng nhau đi Liên Nguyệt các của ta, tham gia hôn lễ của ta cùng Nguyệt Nhi!

Nhiếp Vân nói.

- Tốt, chúng ta nhất định đi!

Mẫn Tích Tích nhảy dựng lên.

- Vậy chúng ta đi thôi!

Lần này mục đích của Nhiếp Vân tới đúng là vì tìm những người quen này, tham gia hôn lễ của mình cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt. Bọn hắn đã đáp ứng, liền gật đầu, nhẹ nhàng trảo một cái.

Hô!

Mọi người biến mất khỏi tửu lâu.

- Vừa rồi xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ hai người kia thật sự là Nhiếp Vân tiền bối cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt tiền bối?

- Không nghĩ tới ta rõ ràng có thể tận mắt nhìn thấy Nhiếp Vân tiền bối, quá hạnh phúc rồi...

Mọi người biến mất, toàn bộ quán rượu lập tức tạc mở nồi, tất cả mọi người hạnh phúc sắp choáng luôn.

Một mực khẩu tai tương truyền sự tích của Nhiếp Vân đại nhân, hôm nay rõ ràng có thể tận mắt nhìn thấy, cảm giác hạnh phúc có thể nghĩ.

Bình luận


A
Anime nhạc phim
26-03-2023

Nghe hay đây

C
Công Thảnh Nguyễn
26-03-2023

Nội dung đầu có điểm tựa hội giống vũ động càng khôn

D
Dao Nguyen minh
26-03-2023

Hay

Q
que vu
26-03-2023

Khúc đầu như truyện * thần khống thiên hạ*

Đức Nguyễn
26-03-2023

Đầu truyện giống linh kiếm tôn luôn.

1
12th February
26-03-2023

Ai nhớ tên bộ truyện nào mà khúc đầu trọng sinh lên thân hoàng tử k nhỉ, nhớ khúc đầu là hoàng thất bị diệt xong còn mỗi 1 nha hoàn bán hết đồ đạc lấy tiền mua kẹo dụ đám con nít giả chơi vs thằng trọng sinh k. Nhớ mỗi khúc này mà k nhớ ra tên truyện

C
Cuong Pham
26-03-2023

Ra ra lẹ đi ạ

K
Ky Quang Hai
26-03-2023

Cứ lấy xăng với oto ra giải thích vãi

D
Dương Chí Vinh
26-03-2023

Truyện trọng sinh này k biết main não có to bằng truyện trọng sinh cổ chân nhân k

N
Ngọc khánh Trần
26-03-2023

main có mấy vk ad ơi

K
Khoa Phạm Đăng
26-03-2023

Nhân cách kiếp trước thk nhiếp vân nó cứ sao sao í

B
Bạch Trạch
26-03-2023

Cảm giác khởi đầu như võ động càn khôn z

N
Nguyễn Anh
26-03-2023

Truyện này hay ko mn

C
Chính Doanh
26-03-2023

Cổ chân nhân phiên bản nạp tiền a . :))))

P
Phú
26-03-2023

Bộ này ra gì ko v

N
nguyen sach
26-03-2023

Trọng sinh sống lại tính k khác tre trâu là mấy

T
tuan anh le
26-03-2023

Truyện viết dỡ chỉ là tình tiết nhanh lại có chút thần thánh hóa !! chưa kể tâm tư đầy bạo lực !!

H
Hậu Nguyễn văn
26-03-2023

ad ơi truyện này ko có luyện đan hả ad?

T
TrongDuy Luu
26-03-2023

Bao nhiu chương z ad

U
Uwu Giang
26-03-2023

Cái này là chí tôn đan điền à

Truyện đang đọc