VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Thánh sơn có thể phân biệt ra huyết mạch hỗn tạp sao?

Nếu thánh sơn có thể khu trừ hỗn tạp huyết mạch, tự nhiên cũng có thể phân biệt rõ ràng, nhưng có điều phân chia thế nào?

Ngẫm lại Nhiếp Vân không nhịn được hỏi:

- Trên thánh sơn có tu luyện giả khác hay không, hoặc là chưởng khống giả đấy?

Nếu như không có người dựa vào thực lực cường đại tọa trấn, chỉ dựa vào hóng thích thánh quang thì sao phân chia huyết mạch hỗn tạp?

- Thánh sơn là sơn mạch thật thể, nó vô cùng cứng rắn, thực lực của ta hiện tại không thể lưu dấu vết trên đó, chung quanh không có sơn động cũng không có cửa vào, có lẽ không có tu luyện giả và chưởng khống giả!

- Chỉ là sơn mạch chân thật!

Hầu Khổng suy nghĩ và nói.

- Thực lực của ngươi cũng không thể lưu lại dấu vết?

Đối phương là cường giả Thiên Đạo, tuy chỉ có một châu nhưng trong Thần giới nó cũng là tồn tại đỉnh phong, cường giả như thế không thể lưu lại dấu vết? Thật hay giả?

Chẳng lẽ thánh sơn là đế cảnh thần binh?

- Nếu như chúng ta ngụy trang thành huyết thống hỗn tạp, tỷ lệ bị phát hiện lớn bao nhiêu?

Trong nội tâm hắn mang theo hiếu kỳ vô hạn về thánh sơn, Nhiếp Vân hỏi.

- Huyết mạch hỗn tạp có rất nhiều chủng loại, có thể ngụy trang hay không thì ta không biết... Đã từng có người Thần giới trà trộn vào nhưng kết quả bị thánh sơn chém giết.

Hầu Khổng thành thật trả lời.

- Bị chém giết?

Nhiếp Vân hít khí lạnh.

- Những ngườiThần giới trà trộn vào có thực lực gì?

Đây là mấu chốt.

Nếu như thánh sơn có thể dễ dàng chém giết cường giả Thiên Đạo thì nó có khả năng chính là một kiện đế cảnh thần binh, thậm chí có cường giả Đế cảnh tọa trấn.

Nếu không cường giả Thiên Đạo có thể tránh thoát Thiên Đạo Thần giới dò xét, muốn chạy trốn vô cùng đơn giản.

- Ta cũng không biết, chỉ nghe người khác nói qua, tình huống cụ thể như thế nào không quá rõ ràng... Ah, đúng rồi, Vô Biên Thâm Uyên rất nhiều chuyện không biết cũng có thể đến hỏi Bạch Tu Ông, hắn là người hiếu khách, chỉ cần biết sẽ nói tất cả.

Hầu Khổng lắc đầu, đột nhiên nhớ tới một người, hưng phấn nói lên tiếng.

- Bạch Tu Ông?

- Ân, không biết sống bao lâu, nghe nói hắn là tồn tại đã sống hàng tỷ năm, làm người khách khí, sở dĩ ta biết rõ chính có huyết mạch thần ma đại lực viên là do hắn nói.

Hầu Khổng nói:

- Không riêng như thế, rất nhiều thần thú không biết rõ huyết mạch đều đi tìm hắn, hắn đều có thể trả lời rõ ràng, phi thường thần kỳ!

- Nếu như muốn nói ai hiểu thánh sơn nhất, nươời trong Thần giới không thể tiến vào thánh sơn, chỉ sợ chỉ có hắn là người biết rõ nhất.

Xem ra Hầu Khổng phi thường tín nhiệm Bạch Tu Ông này, hắn vỗ ngực một cái.

- Nếu như thế ta cũng nên đi bái phỏng Bạch Tu Ông, ngươi dẫn đường đi!

Biết có có người như vậy, Nhiếp Vân không có ý định dừng lại, hắn đã có quyết định.

Tuy tiến vào Vô Biên Thâm Uyên là vì tìm kiếm Bích Lạc tiên tử nhưng nàng không rõ tung tích, Vô Biên Thâm Uyên bát ngát như thế, nếu một mình hắn đi tìm, mười năm tám năm cũng tìm không thấy.

Vì kế hoạch hôm nay chỉ có thể tìm sinh linh bốn phía tìm hiểu, có lẽ có người nhìn thấy, từ đó tìm được manh mối.

- Tốt!

Hầu Khổng không dám phản bác quyết định của hắnnó gật đầu sau đó cúi xuống, ý bảo Nhiếp Vân lên lưng của nó.

Nhiếp Vân cũng không chối từ, hắn thu Liệt Thiên Thú vương, Phần Thiên Thú Vương vào trong nạp vật thế giới, thân thể hắn nhảy lên lưng Hầu Khổng.

Ầm ầm!

Thấy hắn ngồi lên lưng, Hầu Khổng không ngừng bay về phía trước, chỉ trong nháy mắt rời khỏi hồ sâu và têến vào tinh không mênh mông của Vô Biên Thâm Uyên.

- Vô Biên Thâm Uyên có rất nhiều vòng xoáy vô hình, đại bộ phận đều rất nguy hiểm, một khi rơi vào sẽ bị truyền vào một ít hiểm địa, cường giả Đế cảnh cũng khó đào thoát.

- Cũng có một bộ phận không có nguy hiểm gì, có thể dựa vào nơi đó truyền tống vào nơi khác, có phần tương tự chuyển không phù của Thần giới!

Nghe Nhiếp Vân hỏi thăm tình huống rơi vào vòng xoáy như thế nào, Hầu Khổng trả lời.

Nó là thần thú sinh trưởng trong Vô Biên Thâm Uyên, nó hiểu tình hình của nơi này hơn kẻ bên ngoài như Nhiếp Vân nhiều, hiện tại lo lắng tình huống của Bích Lạc tiên tử cho nên lên tiếng hỏi thăm.

- Chỉ mong nàng rơi vào vòng xoáy không có nguy hiểm.

Đứng lên lưng Hầu Khổng, Nhiếp Vân âm thầm lo lắng.

Bích Lạc tiên tử chỉ có thực lực Hoàng cảnh viên mãn, tốc độ phi hành cũng không nhanh, chính mình đi xa như vậy nhưng không tìm được, tám chín phần mười đã rơi vào trong vòng xoáy.

Loại vòng xoáy này hắn dùng không gian chi lực nạp vật thế giới cũng khó phát hiện, càng không cần nói Hoàng cảnh bình thường.

Vòng xoáy đi thông nơi nào không ai biết, hiện tại với hắn mà nói có lo lắng nhiều hơn cũng vô dụng.

Đã như thế chỉ hi vọng cát nhân thiên tướng, thời gian ngắn không có nguy hiểm gì.

- Chủ nhân thực lo lắng bằng hữu an nguy không rõ, cũng có thể đến hỏi Bạch Tu Ông!

- Chuyện trong Vô Biên Thâm Uyên không có gì hắn không biết, cho dù không biết hắn cũng có thủ đoạn dò xét ra.

Thấy hắn lo lắng như vậy, Hầu Khổng cười nói.

- Ân? Hỏi Bạch Tu Ông? Hắn biết người đó đi nơi nào sao?

Nhiếp Vân càng ôm hứng thú lớn với Bạch Tu Ông.

Vô Biên Thâm Uyên áp chế thực lực, thực lực của hắn hiện tại chỉ có thể quan sát phạm vi trăm vạn dặm, hắn không thể nhìn nơi xa hơn, vị Bạch Tu Ông này cái gì cũng biết, nếu như là thực, như vậy hắn có thực lực gì?

- Ta không rõ tình huống cụ thể như thế nào, nhưng chỉ cần chuyện không rõ đều hỏi hắn.

Lại trò chuyện một hồi, Hầu Khổng cũng không hiểu nhiều về Bạch Tu Ông, chỉ biết hắn là bách sự thông trong Vô Biên Thâm Uyên, không có chuyện gì hắn không biết.

- Hỏi thăm hắn cần trả thù lao!

- Thù lao gì? Thần thạch? Bảo vật?

Nếu như vị Bạch Tu Ông này thật không gì không biết, muốn tìm được bảo vật đơn giản đến cực điểm, không nói mặt khác, chỉ nói tinh cầu đầy thần thạch và linh dịch kia, nó muốn tìm có nơi nào không tìm được?

- Hắn muốn thù lao không phải thần thạch cũng không phải bảo vật, mà là huyết dịch!

- Muốn hỏi hắn phải cho ra một giọt huyết dịch không tầm thường, lần trước ta hỏi hắn sử dụng huyết dịch của mình, huyết dịch bản thân chỉ có thể dùng một lần, lần tiếp theo phải dùng huyết dịch mới.

Hầu Khổng nói.

- Huyết dịch? Huyết dịch không giống người thường?

Nhiếp Vân nháy mắt.

Gia hỏa này quá quái dị, tuy huyết dịch cường giả ẩn chứa lực lượng cường đại nhưng đối với cường giả lại không có tác dụng lớn.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc