VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Bạt là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ, mặc dù công kích tiện tay vẫn có uy lực kinh thiên động địa, Di Hoằng Cương chỉ là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, công kích mạnh nhất của hắn trong mắt Bạt chỉ là hài tử đang chơi đất mà thôi.

Đau lòng cũng không có biện pháp, hơn nữa hiện tại không phải thời điểm đau lòng, bởi vì đột phá phòng tyến của Di Hoằng Cương thì ngón tay của Bạt xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân, nó điểm lên mai rùa phòng ngự.

Thân là phòng ngự sư cũng không sợ lãng phí, Nhiếp Vân tạo ra hơn mười đạo phòng ngự bên ngaoif cơ thể, mỗi một cái đều có phù văn luân chuyển, mặc dù cường giả Nạp Hư Cảnh sơ kỳ muốn phá vỡ cũng khó khăn nhưng...

Đùng đùng đùng...

Không thể chịu đựng nửa hô hấp, tất cả mai rùa bị đánh nát!

Ngón tay của Bạt cũng không ngừng, nó tiếp tục điểm tới, dường như tất cả ngăn cản đối với nó mà nói không có lực ảnh hưởng gì cả.

Đâm thủng vô thượng đại kiếm thuật, đánh nát Đại Quy Minh Chưởng, thi thể Di Hoằng Cương, hơn mười đạo phòng ngự chi khí hình thành mai rùa, uy lực của nó không giảm, từ đó có thể đoán được uy lực một kích tiên tay của nó mạnh như thế nào?

- U Minh Kiếm ngăn cản!

Hồng Hoang Vô Lượng!

Mặc dù hắn hiểu rất rõ lực lượng của Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ, Nhiếp Vân vẫn không nghĩ tới ngón tay lại có uy lực như thế, thậm chí có thể so với cường giả hậu kỳ

Cho dù hiểu cũng vô dụng, thời gian không cho hắn nghĩ nhiều, lúc này Nhiếp Vân hất tay dùng U Minh Kiếm ném vào mặt của Bạt, đồng thời tay trái đánh ra Ma Ha thần chưởng thức thứ hai, Hồng Hoang Vô Lượng.

Chiêu này cũng không phải đánh Bạt, mà là trợ giúp đẩy hai người lui lại, hy vọng có thể tránh né ngón tay không thể ngăn cản.

Đinh!

U Minh Kiếm còn chưa tới trước mặt Bạt đã bị khí kình của nó chấn bay ra xa, bảo kiếm thiên địa sinh ra chấn động, tốc độ của Bạt hơi chậm lại một chút, cũng mượn nhờ thời gian này hai người Nhiếp Vân được sự trợ giúp của Hồng Hoang Vô Lượng lui hơn mười tấc, chính mười tắc này tránh được chỗ hiểm là trái tim.

Phốc!

Ngón tay xuyên qua ngực của Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh, kình khí bắn đi xa hơn, liên tục đánh lên kiếm đài, đâm nát vô số không gian, lại đánh ra một lỗ đen tối tăm, khí kình kêu vang sau đó biến mất trong thiên địa.

Phốc!

Ngực bị xuyên thủng, Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh nện xuống mặt đất và phun máu tươi.

- Khôi phục!

Trong nội tâm thấp giọng hô, nguyên khí đan điền điên cuồng hấp thu nguyên khí khôi phục lực lượng toàn thân, đồng thời trị liệu chi khí chữa trị thương thế bản thân và Diệp Kiếm Tinh.

Ngực xuất hiện lỗ thủng lớn như nắm tay, đổi lại người bình thường khẳng định chết sớm, may mắn hắn là trị liệu sư, trị liệu chi khí trì hoãn một chút, nếu không hắn đã mất mạng ngay lập tức.

Rống!

Nhìn thấy ngón tay không thể đánh chết hai người, Bạt sững sờ, hai mắt biến thành màu đỏ, nó lại tiến lên một bước, khí tức khủng bố bộc phát ngay sau đó, phạm vi nó bao phủ làm bầu trời sụp đổ.

Hai con sâu cái kêến trong mắt nó nhưng nó liên tục ra tay hai lần không thể đánh chết, từ đó nó mất đi kiên nhẫn chờ đợi.

- Hỏng bét... Phốc!

Nhìn thấy sát ý trong mắt Bạt, Nhiếp Vân biết rõ Bạt ra tay lần nữa hắn chắc chắn phải chết, tâm tình lo lắng cho nên phun ra một ngụm máu tươi lần nữa.

- Diệp Kiếm Tinh, ngươi nên tiến vào Tử Hoa động phủ đi, ân, Diệp Kiếm Tinh...

Quay đầu nhìn về phía Diệp Kiếm Tinh ý định thu hắn vào trong Tử Hoa động phủ tránh né, lại phát hiện bởi vì trọng thương nên hắn hôn mê.

Tuy cấm chế Tử Hoa ngoài động phủ rất cường đại nhưng đó chỉ là cường giả Bí cảnh thất, bát trọng bố trí ra, mặc dù trốn vào trong đó cũng không kiên trì được bao lâu, Bạt nhất định sẽ xé rách cấm chế.

Hơn nữa hiện tại hắn lâm vào hôn mê, tinh thần không thể ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, muốn thu vào là không có khả năng.

Thiên phú địa hành sư có thể mang theo hai người chui xuống đất, khu tiến vào trong đó, đối phương không cần quá nhiều động tác, chỉ cần đạp mạnh vào mặt đất, lực trùng kích cường đại ảnh hưởng, cho dù chạy đi vài chục vạn dặm cũng khó khăn có thể may mắn thoát khỏi.

Trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả thiên phú đặc thù, tất cả thủ đoạn biến thành chê cười.

Rống!

Bạt điểm tới lần nữa.

- Xong, chỉ sợ lần này chết chắc.

Nhìn thấy ngón tay cường đại hơn lúc nãy, Nhiếp Vân biết rõ lần này thực xong đời.

Hô!

Đúng lúc này một trái tim cực lớn xuất hiện phía trên Nhiếp Vân.

Hôm nay trái tim đỏ tươi sinh ra hào quang sáng ngời, vừa xuất hiện đã bao phủ Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh vào trong.

Xì xì xì xì...

Ánh sáng màu đỏ chiếu sáng, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy kiếm đạo đan điền đạt tới hình thái thứ ba, từ đó hắn lý giải kiếm đạo sâu hơn một tầng, trước ngực bị thương nặng và xương cốt tay phải dần dần khôi phục, hơn nữa trị liệu chi khí còn mạnh hơn nữa.

Vừa mới đạt tới ý cảnh tâm kiếm không lâu, cũng mang theo hương vị sắp đột phá, dường như những thứ này trợ giúp ta sắp đạt tới mệnh kiếm.

Kiếm đạo ý cảnh chia làm: bình thường, tinh anh, hạch tâm, tông sư, kiếm đạo chi tủy ( vũ kỹ chi tủy), tâm kiếm, mệnh kiếm!

Bình thường, tinh anh, hạch tâm, tông sư rất dễ lý giải, kiếm đạo chi tủy chính là cảnh giới của Trần Văn Húc, nếu luyện tới sâu hơn, tâm kiếm có thể khắc lên Ngấn Kiếm Thạch, trong lòng có kiếm, trong hồn có kiếm.

Mà mệnh kiếm, nghe nói nó là hình thái kiếm đạo thứ năm, dùng mệnh làm kiếm, ra tay có chặt đứt vận mệnh của đối thủ, giết người vô hình, chính thức đạt tới đỉnh phong.

Tuy Nhiếp Vân cũng biết mệnh kiếm không phải dễ đạt tới như vậy, lúc trước lão tổ Kiếm Thần Tông cũng không đạt tới cảnh giới này đủ thấy cửa ải này khó cỡ nào.

Đăng đăng đăng đăng!

Đột ngột xuất hiện trái tim chẳng những trị liệu giúp Nhiếp Vân, cũng ngăn cản lực lượng Bạt đang đánh tới, Bạt nhìn tâấy trái tim màu đỏ thì đôi mắt màu đỏ do dự một ít, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, tuy không biết vật này là cái gì nhưng nó có cảm giác bị áp bách quá lớn, nhịn không được lui về phía sau vài bước, lúc này không dám xông thẳng về phía trước.

Bản thể Bạt chính là Phụng Ca của Kiếm Thần Tông, Kiếm Thần chi tâm có tác dụng áp chế tất cả đệ tử Kiếm Thần Tông, cho dù Phụng Ca biến thành Cương Thi Yêu tộc, áp bách tới từ linh hồn vẫn làm cho nó không dám xông tới.&

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc