Lớn bằng quả dưa hấu... Cho dù lớn hơn gấp đôi thì dưới lỗ đen cũng sẽ bị nghiền nát, sao lại không có vỡ? Xem ra còn muốn ấp trứng? Chẳng lẽ không phải trứng gà?
Roẹt...
Ngay khi hắn đang nghi hoặc vô cùng, quả trứng kia đột nhiên vỡ ra, từ bên trong xuất hiện một đạo thân ảnh gầy gò.
- Đây là... Đây là.. Điều này sao có thể?
Nhìn thấy bóng dáng này, Nhiếp Vân bất chấp lôi binh cửu chuyển trước mắt, đồng tử co rút lại, vẻ mặt cứng đờ, thiếu chút nữa ngạc nhiên tới mức tự cắn vào đầu lưỡi mình.
Thực sự quá ngạc nhiên, thứ xuất hiện trước mắt hắn không phải là gà con, cũng không phải là vật gì, mà dĩ nhiên là... Dĩ nhiên là một đầu rồng.
Một đầu Ngũ trảo Kim long.
Chỉ có điều đầu Ngũ trảo Kim long này vô cùng nhỏ, cũng chỉ dài hai thước, nhìn qua đặc biệt gầy gò.
Ầm ầm.
Ngay khi Nhiếp Vân khiếp sợ thất thần thì công kích của Lôi binh cửu chuyển cũng thoáng cái đánh vào trên người hắn. Chỉ một thoáng, Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân khét lẹt như bị nướng cháy, từ trong ra ngoài đau đớn, thiếu chút nữa ngất đi.
- ba ba, ba ba...
Còn chưa có hôn mê thì một đạo thanh âm như của trẻ con vang vọng bên tai hắn. Lập tức, Ngũ trảo Kim long ở trong Tử hoa động phủ xông ra, không ngừng cọ qua cọ lại trên mặt hắn.
Bị đầu rồng này cọ vào, Nhiếp Vân cảm thấy thân thể bị thương có chút chuyển biến tốt đẹp, nhất là linh hồn tổn thương không ngờ lại chậm rãi khôi phục.
- Ba ba?
Thế nhưng lúc này Nhiếp Vân còn khiếp sợ hơn nữa.
Trong Tử Hoa động phủ đột nhiên xuất hiện một đầu Ngũ trảo Kim long đã khiến cho hắn ngạc nhiên, mà đầu Ngũ trảo Kim long này không ngờ còn gọi hắn là ba ba...
Rốt cuộc là thế đạo gì đây?
Xoẹt xoẹt.
Xoẹt xoẹt.
Tuy nhiên thời gian không để cho hắn khiếp sợ, hắn vừa mới cảm thấy thân thể khôi phục được một ít thì đã nhìn thấy lôi binh cửu chuyển cách đó không xa lại lần nữa xông tới. Lần này dường như nó cảm thấy đặc biệt phẫn nộ vì không giết chết được Nhiếp Vân. Trên khuôn mặt hiện lên lôi điện dữ tợn, rậm rạp. Bàn tay cực lớn duỗi về phía trước, một đạo quang mang hoàn toàn do lôi điện ngưng tụ bắn về phía Nhiếp Vân.
Nhìn thấy uy thế của đạo quang mang này, Nhiếp Vân biết rõ một hi bị bắn trúng, cho dù có chín cái mạng chỉ sợ cũng sẽ lập tức chết tại chỗ.
- Trốn.
Biết chắc không ngăn cản được, hắn kéo lấy Ngũ trảo Kim long rồi xoay người chạy trốn. Tuy nhiên, vừa mới kéo thì hắn phát hiện ra đầu Ngũ trảo Kim long này cũng không lĩnh tĩnh, hai mắt còn nhìn chằm chằm vào quang mang lôi điện bắn tới, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Xuy...
Con rồng nhỏ này mở miệng.
Ừng ực...
Thoáng cái đã nuốt quang mang kia vào trong bụng.
- Cái gì?
Thoáng cái Nhiếp Vân nhảy dựng lên.
Loại công kích này cho dù là cường giả Phá Không cảnh đụng vào cũng phải mất một lớp da, không ngờ lại bị đầu Ngũ trảo Kim long nho nhỏ này nuốt mất?
- Dám đả thương ba ba ta, ngươi là người xấu. Chết đi.
Nuốt quang mang lôi điện vào trong bụng, dường như tiểu long nhận ra lôi binh cửu chuyển này không phải là thứ gì tốt cho nên hừ một tiếng. Cái đuôi hất lên, bắn thẳng về phía lôi binh rồi mở cái miệng ra.
Ầm ầm..
Giống như đạo quang mang lôi điện vừa mới bị nó thôn phệ vậy, lôi binh cửu chuyển cũng không kịp phản kháng mà lập tức tan thành mây khói.
- Lôi binh cửu chuyển bị nó nuốt?
Nhiếp Vân trợn trừng mắt, nuốt nước bọt, lại ngẩng đầu nhìn lên trên trời. Chỉ thấy mây đen trên bầu trời dần dần tán đi. Lúc này hắn mới dụi dụi mắt, xác nhận đây là sự thực.
Lôi binh cửu chuyển cho dù còn chưa kịp tiến hành cửu chuyển, nhưng mà chỉ sợ thực lực cũng đạt tới Phá Không cảnh đỉnh phong. Mạnh mẽ như vậy ở trước mặt Ngũ trảo Kim long không ngờ lại bị thôn phệ, chỉ một ngụm...
Đáng sợ.
Thật đáng sợ.
Chỉ là... Đầu Ngũ trảo Kim long này rốt cuộc từ đâu tới? Trước đó lúc thi thể cực lớn và viên cầu kia chiến dấu hắn cũng không có phát hiện ra trứng a, sao lại đột nhiên xuất hiện một gia hỏa mạnh mẽ như vậy chứ?
Về phần sao tiểu tử này gọi hắn là ba ba thì Nhiếp Vân còn có thể dễ giải thích.
Kiếp trước Nhiếp Vân từng có đọc qua cổ thư cho nên đã có chút lý giải. Rồng đẻ trứng, mặc kệ thực lực cường đại, trí tuệ cao tới đâu, chúng đều coi sinh linh mình nhìn thấy đầu tiên sau khi phá trứng là ba ba, mụ mụ mình.
Tử Hoa động phủ là đồ của hắn, trứng rồng cũng là do hắn thu vào trong động phủ. Cho nên tiểu gia hỏa này vừa mới phá vỡ trứng chẳng khác nào nhìn thấy hắn, đương nhiên sẽ coi hắn là người thân nhất, coi là ba ba...
Xem ra hắn rất là may mắn, thời khắc mấu chốt đầu kim long ngũ trảo này lại phá kén mà ra. Hơn nữa còn nhận mình là ba ba. Nếu không phải có nó, chỉ sợ lần này ở trong công kích của lôi binh cửu chuyển hắn sẽ phải chết.
Sưu.
Kiếp vân trên không trung tiêu tán, lập tức xuất hiện đám mây hình dáng hoa sen, màu thất thải, xoay quanh trên đỉnh đầu Nhiếp Vân, phóng ra quang mang điềm lành.
- Thất thải tường vân, là thất thải tường vân, lần này phát...
Nhìn thấy màu sắc tụ tập trên không trung, nụ cười của Nhiếp Vân thoáng cái nổ tung.
Tu luyện giả sau khi vượt qua lôi kiếp đều rất suy yếu, thậm chí là nguy trong sớm tối, tùy thời đều sẽ chết. Nhưng mà lão thiên cũng không có đuổi tận giết tuyệt, sẽ có một đường sinh cơ. Sinh cơ này chính là tường vân quán đỉnh.
Thành công vượt qua lôi kiếp, trên đầu người độ kiếp sẽ xuất hiện tường vân, bên trong tường vân ẩn chứa vô số linh lực, trực tiếp quán đỉnh, chẳng những có thể khiến cho người độ kiếp khôi phục thương thế, mà thậm chí còn có thể củng cố cảnh giới.
Độ mạnh yếu của linh lực ẩn chứa trong tường vân cũng có liên quan tới lôi kiếp, kiếp số càng lớn thì chỗ tốt nhận được cũng càng lớn. Cường giả Hạp Hư cảnh độ kiếp tối đa chỉ xuất hiện tường vân ba màu, gọi là tam thải tường vân.
Phá Không cảnh độ kiếp sẽ xuất hiện năm loại màu sắc, gọi là ngũ thải tường vân.
Chỉ có cường giả đan điền Huyệt Khiếu cảnh khi độ kiếp số mới xuất hiện bảy màu, thất thải tường vân có thể quán đỉnh năng lượng khiến cho cường giả cấp bậc này khôi phục. Đủ để thấy được chỗ đáng sợ của linh lực bên trong.
Hiện tại trên đầu Nhiếp Vân không ngờ lại xuất hiện thất thải tường vân, từ đó có thể đoán được nếu như thôn phệ toàn bộ linh lực bên trong, thực lực hắn nhất định sẽ lần nữa bạo tăng.
Chỉ sợ sẽ trực tiếp đột phá Hạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong tiến vào trung kỳ.
Bộ này là vô danh công pháp mà