VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Khó trách hung hãn không sợ chết, đánh trúng Khí Hải cũng vô dụng, nguyên lai kết cấu của hai khôi lỗi này bất đồng Nhân loại, đầu mối then chốt, địa phương cung cấp năng lượng lại ở sau gáy, lúc chiến đấu đều là chính diện, nếu như muốn đả thương, ít có khả năng!

- Đã như vậy, ta liền không khách khí!

Nhìn ra nhược điểm của đối phương, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt ngưng tụ, dưới chân như gió lốc chuyển động, thoáng một phát tránh được một tăng nhân áo trắng đánh chính diện, vọt đến phía sau của hắn.

- Chết đi cho ta!

Huyền Ngọc Chi Kiếm trong tay, lực lượng toàn thân Nhiếp Vân đâm nhanh, thẳng tới gáy của đối phương.

Tuy nhược điểm là sau gáy, nhưng không phải lỏa lồ, bên ngoài còn có phòng ngự, vì làm được Nhất Kích Tất Sát, Nhiếp Vân trực tiếp sử dụng Huyền Ngọc Chi Kiếm.

Ầm ầm!

Không hề ngoài ý muốn đánh vào sau gáy tăng nhân, ám kình của Huyền Ngọc Chi Kiếm bừng bừng phấn chấn, trong chốc lát liền đánh tan yếu điểm của đối phương.

Cót kẹtzz!

Trung tâm vỡ vụn, ánh mắt của tăng nhân áo trắng ảm đạm, phù phù ngã xuống trên mặt đất.

Hô! Giống như tăng nhân thanh y trước kia, hóa thành một đoàn khói trắng biến mất.

- Ngươi cũng đi a!

Đã có kinh nghiệm đánh chết cái thứ nhất, cái thứ hai liền đơn giản hơn nhiều, tranh đấu mấy chiêu, lần nữa tìm được cơ hội, đánh vào vị trí đồng dạng, tên thứ hai cũng giẫm lên vết xe đổ, triệt để biến mất.

Đánh chết hai tăng nhân áo trắng, lúc này Nhiếp Vân mới cảm giác được xương cốt toàn thân tan rã, tựa hồ không có một chút khí lực.

Mới vừa rồi Cciến đấu liên tục bị đối phương đánh, trong cơ thể đã có tổn thương rất lớn, mặc dù có Trị Liệu chi khí, nhưng thương thế quá nặng, cũng không dễ dàng khôi phục như vậy.

- Lăng Nguyệt, nhược điểm của tăng nhân này ở sau gáy...

Không kịp nghỉ ngơi, giương mắt nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt, chỉ thấy mặc dù nàng không có chật vật như mình, nhưng cũng có chút dấu hiệu luống cuống tay chân, vội vàng hô.

- Ân!

Được Nhiếp Vân nhắc nhở, ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt ngưng tụ, ngón tay ngọc làm kiếm, liên tục điểm qua.

Bành! Bành!

Hai tăng nhân áo trắng còn lại cũng té trên mặt đất, hóa thành sương trắng biến mất.

- Ngươi không sao chớ...

Thấy nàng thành công, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra hỏi.

Đạm Đài Lăng Nguyệt lắc đầu, tựa hồ tiêu hao rất lớn, ngồi tại nguyên chỗ nhắm mắt khôi phục thể lực.

Thấy nàng không có việc gì, Nhiếp Vân cũng ngồi dưới đất trị liệu thương thế, đồng thời tinh thần rơi vào Thiên Nhãn đan điền trong Khí Hải.

Vừa rồi nếu như không phải Thiên Nhãn đan điền phát huy tác dụng, tìm không ra nhược điểm của hai tăng nhân, cho dù không chết, cũng tuyệt đối không dễ chịu.

Về phần vì sao không cho Tiểu Long ra tay, cũng không phải Nhiếp Vân tự đại, chuyện gì cũng muốn tự mình làm, mà là Tiểu Long thật không đáng tin cậy, vạn nhất vừa ra nuốt luôn cả Đại Giác Tuệ Tự, vậy thật sự là muốn khóc cũng không kịp!

Lại nói, sở dĩ gặp được Tiểu Long là vì thi triển Phong Lôi ma dực, mới trụy lạc vào không gian Cửu Long kéo liễn, tuy không biết không gian Cửu Long kéo liễn ở địa phương nào, nhưng trong đó ma khí tinh thuần, khẳng định có quan hệ tới Ma Nhân.

Mà Ma Nhân cùng Phật môn là trời sinh đối địch, Tiểu Long có thể xuất hiện ở trong đó, khẳng định cũng có liên hệ thật lớn với Ma Nhân.

Chính vì cân nhắc đến điểm ấy, mới không có để cho nó ra, vạn nhất biến khéo thành vụng, hủy bảo tàng nơi này, vậy trước kia một phen vất vả coi như toi công.

- Thiên Nhãn đan điền tấn cấp đạt tới hình thái thứ hai rồi...

Lúc này Thiên Nhãn đan điền đã lột xác thành ám thanh sắc, quay tròn, phát ra Thiên Nhãn chi khí, rất rõ ràng đã tấn cấp.

- Thiên Nhãn đạt tới hình thái thứ hai có hiệu quả gì... Ân? Đây là...

Vận chuyển Thiên Nhãn chi khí hình thái thứ hai thoáng một phát, Nhiếp Vân đột nhiên xiết chặt nắm đấm, một tia hưng phấn lan tràn cả khuôn mặt.

Vừa rồi tình thế cấp bách, chỉ lo tập trung ánh mắt đến hai khôi lỗi, không kịp nhìn kỹ hiệu quả, lúc này rãnh rỗi thí nghiệm, Thiên Nhãn nhìn quét không trung một vòng, lập tức để cho hắn hưng phấn không thôi.

Trước kia vận chuyển thiên phú Thiên Nhãn, hai mắt sẽ toát ra kim quang, hiện tại kim quang ảm đạm, giống như người bình thường, nhưng nhìn đến cảnh tượng lại hoàn toàn bất đồng.

Trước kia nhìn về phía không trung, tối đa chỉ có thể nhìn được xa hơn, mà bây giờ, chỉ cần nguyện ý, đại đạo hình thành màu sắc quang mang cũng có thể rơi vào đáy mắt.

Những hào quang này, hoàn toàn do đại đạo cấu thành, trường kỳ quan sát, nhất định có thể đề cao lĩnh ngộ cảnh giới!

Thiên Nhãn tấn cấp đến hình thái thứ hai, rõ ràng có thể biến đại đạo vô hình thành hữu hình, phần năng lực này quả thực có thể dùng đáng sợ để hình dung!

Thử nghĩ thoáng một phát, người khác phải tới hư không loạn lưu, mới có thể cảm ngộ đại đạo, mà mình vô luận ở nơi nào cũng có thể trực tiếp quan sát, tu vi như thế nào tiến bộ không nhanh?

Hơn nữa, sau khi Thiên Nhãn tấn cấp, nhìn xa hơn, lực thấu thị càng mạnh hơn, trước kia rất nhiều đồ vật nhìn không tới, lúc này nhao nhao triển lộ hình hài, không hề che lấp.

Dùng ám lưu ở Quỷ Vụ Minh Hải làm thí dụ, những ám lưu này có chút vô cùng hung hiểm, có chút lại an toàn, lúc trước nhìn không ra, nhưng bây giờ có thể đơn giản phân biệt.

Ám lưu nguy hiểm không thể đi, đi vào ám lưu an toàn, có lẽ còn sẽ đạt được chỗ tốt, đạt được bảo tàng.

- Thật mạnh!

Thở ra một hơi, con mắt của Nhiếp Vân càng ngày càng sáng.

Thiên Nhãn đạt tới hình thái thứ hai, pháp lực không gia tăng, nhưng nhãn lực tốt, đối với chiến đấu sẽ có tăng phúc rất lớn, không nói thực lực gia tăng bao nhiêu, ít nhất gặp lại Cát Hoan, Tiêu Lăng mà nói, trận pháp của đối phương tuyệt đối không thể giấu diếm được mình!

Bọn hắn thi triển trận pháp là bám vào Thiên Ngoại chí bảo, nếu lúc ấy Thiên Nhãn đến được hình thái thứ hai, hoàn toàn có thể nhìn thấu, mà không phải rơi vào bị động.

Đương nhiên, loại khả năng này đã không còn nữa, hai người sớm hồn phi phách tán, chết không thể chết lại.

- Tốt rồi!

Quan sát xong hiệu quả của thiên phú Thiên Nhãn, Trị Liệu chi khí cũng trị liệu thương thế trên người không sai biệt lắm, từ tại chỗ nhảy lên, đi tới trước mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt. Bàn tay đặt lên vai nàng, một đạo Trị Liệu chi khí lan tràn qua.

Nàng bị thương cũng không nặng, chỉ là có chút thoát lực mà thôi, nên cự tuyệt hảo ý của Nhiếp Vân, điều tức một hồi liền khôi phục.

- Đi thôi!

Thấy nàng không có việc gì, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, lúc này dọc theo thềm đá đi lên.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc