VÕNG PHỐI CHI ĐẠI THẦN CÔNG LƯỢC CHIẾN (VÕNG PHỐI CHIẾN LƯỢC CÔNG PHÒNG ĐẠI THẦN)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai người Tiếu Thần và Tiếu Khải Đức thêm vào nhóm nhảy không bao lâu liền bị người phát hiện, hai người chọn vị trí là sau cùng, cùng mọi người kéo ra một chút xíu cự ly, muốn tận lực không khiến người chú ý, một người chỉ muốn làm một mỹ nam tử an tĩnh hống vợ vui vẻ, một người chỉ muốn làm một lão nhân an tĩnh hống cháu dâu vui vẻ, nhưng rõ ràng không thành công, lúc vụng trộm cùng nhóm bác gái lay động lắc lư điệu múa thì có người chú ý tới hai ông cháu bọn họ.

Ngay từ đầu chỉ là một hai bác gái thấy bọn họ, tò mò nhìn nhiều thêm vài lần, một bác gái mập mạp chỉ chỉ cho một bác gái bên cạnh nhìn hai người, vì vậy bác này truyền bác kia, bác kia truyền bác nọ, chỉ chốc lát sau toàn bộ người trong nhóm nhảy đều biết Tiếu Thần và Tiếu Khải Đức nhảy cùng bọn họ ở phía sau cùng, ánh mắt đều không hẹn mà cùng hướng hai người nhìn lại, các bác gái trong lúc đó cũng bắt đầu tám chuyện, trên quảng trường nhảy múa đại bộ phận chủ lực đều là bác gái trung niên, thỉnh thoảng mấy cô gái trẻ tuổi hoặc là mấy lão thái thái đến cũng không kỳ quái, thế nhưng giống như bây giờ đột nhiên xuất hiện một chàng trai dễ nhìn và một lão đầu khiến người kinh ngạc.

Cùng các ánh mắt bác gái càng ngày càng nhiều, và tiếng thảo luận càng lúc càng lớn vốn động tác của Tiếu Khải Đức không đúng với tiết tấu càng thêm cứng ngắt, ngược lại tuy rằng động tác của Tiếu Thần cũng không linh hoạt, nhưng thắng ở chân dài thân cao, trọng điểm lớn lên còn đẹp trai, mọi người cũng liền quên đi chuyện hắn có nhảy đẹp hay không. Nhưng không giống như hắn, người có tuổi có chút mập giả tạo, thân cao cũng dần dần rút lại, mặc trên người đường trang cài nút thoải mái, ở quảng trường cùng các bác gái nhảy múa thấy kỳ quái thế nào đều kỳ quái thế ấy.

Ngọa tào, lão tử cũng thành một thành viên trong nhóm người kỳ quái này rồi!!

“Ui, lão gia tử xoay lên a! Lay động ~” Một bá gái cách hai người không xa đột nhiên hướng Tiếu Khải Đức hô một câu, dọa ông giật mình một cái, thiếu chút nữa cũng không biết phải lắc lư đến hướng nào.

“Đúng vậy, lão gia tử đừng xấu hổ a! Bên cạnh là cháu trai của ông sao, cùng nhảy thôi nào a!” Người bác gái cũng cùng phụ họa mà hô lên, hai người vừa mở miệng những người khác cũng đều cùng hai ông cháu chào hỏi.

“Nhóc con cùng gia gia con đi ra vận động à?” Bác gái thứ nhất mở miệng hoạt động, chuyển qua nói chuyện phiếm cùng Tiếu Thần ở bên cạnh, “Lớn lên thật đẹp trai a! Cánh tay lại nâng lên cao một chút, đúng đúng, xoay eo thêm chút ~” Vừa nhảy vừa chỉ đạo Tiếu Thần nhảy múa.

Tiếu Thần đối với vị bác gái nhiệt tình này có chút chống đỡ không nổi, lại không tiện cự tuyệt ý tốt của bà, chỉ có thể cùng bà nhảy.

Bên kia cũng có mấy bác gái vây quanh Tiếu Khải Đức, vốn hai ông cháu bọn họ còn ở phía sau, hiện tại đều bị vây quanh thành trung tâm, các bác gái nhiệt tình hiếu khách vừa cùng ông nói chuyện phiếm vừa chỉ đạo động tác nhảy của ông, còn không ngừng khen tâm tính vẫn còn trẻ của ông, thân thể tốt, lần đầu tiên tới quảng trường khiêu vũ cũng nhảy ra hình ra dạng, vốn lão gia tử đang lúng túng không thôi bị các bà ngươi một lời ta một câu nói xong cũng dần dần thả lỏng, bắt đầu chậm rãi cùng các bác gái nói chuyện, mỗi một nhóm bác gái đều thường hoạt động ở quảng trường, xem việc nhảy múa ở quảng trường làm tiêu khiển, vừa mở miệng chính là giống như súng máy liên thanh không dừng lại được, các chuyện lý thú thuận miệng nói ra.

Bình thường Tiếu Khải Đức cùng những lão đầu khác trò chuyện với nhau trọng tâm câu chuyện đều là một ít loại thời sự chính trị, thị trường kinh tế, còn thật không có giống như bây giờ trải nghiệm cùng người nói chuyện, loại cảm giác này liền có chút cảm giác giống như xoát post ở diễn đàn, khiến ông có chút hơi hưng phấn, lại hơi có chút hiếu kỳ, nhịn không được cùng các bà nói chuyện.

“Ôi chao, nơi đó còn có một cậu nhóc nha, lão gia tử, đó cũng là cháu trai của ông sao?” Một vị bác gái mắt sắc thấy Sở Tô đứng ở nơi cách đó không xa, thấy cậu nhóc đang nhìn Tiếu Khải Đức và Tiếu Thần cười, liền lên tiếng hỏi.

Tiếu Khải Đức hướng bên đó nhìn lại, thuận miệng đáp, “Nga, đó là cháu dâu của tôi ….. Khụ.” Nói đến chỗ máu chốt thiếu chút nữa nói đến lưu loát vội vàng ngừng lại, “Đúng vậy, cũng là cháu của tôi, chính là cậu nhóc dẫn chúng tôi đến đây.” Không đúng, ngược lại là bị lừa đến đây. Trong lòng lão gia tử yên lặng thổ tào.

“Ai u, cháu trai của lão gia tử ông lớn lên thật là tuấn tú a.” Bác gái mượn ngọn đèn ở chung quanh tỉ mỉ quan sát  Sở Tô một lần, nói với Tiếu Khải Đức, “Bảo cháu trai của ông cùng nhau nhảy múa a, nhiều người mới náo nhiệt có phải hay không?”

Tiếu Khải Đức vừa nghe ánh mắt liền sáng lên, đề nghị này tốt, lập tức hướng Tô Tiểu Quai vẫy vẫy tay, hô to, “Tiểu Quai, đến đây ~, cùng gia gia cùng vận động một chút.” Thanh âm của ông tuy lớn nhưng bị bao phủ ở trong âm nhạc của quảng trường, Sở Tô đứng ở một bên nghe không rõ lắm ông đang nói cái gì, thấy ông ngoắc tay còn tưởng rằng ông chào hỏi với mình, cũng vươn tay hướng ông giơ giơ.

Sở Tô nghe không thấy nhưng ngược lại Tiếu Thần ở bên cạnh lại nghe thấy, từ trong đám người đi ra đến bên người của cậu, Sở Tô thấy hắn trở về đối với hắn lộ ra nụ cười như một kẻ trộm, “Nhảy rất đẹp a, so với xoay eo còn đẹp hơn.”

Tiếu Thần nghe xong bật cười, nhìn cậu cười có loại ý nghĩ muốn kéo cậu lại hôn hai ngụm, bất quá rõ ràng đây không phải lúc chỉ có thể nhịn xuống, vươn tay kéo cậu đi tới đoàn người, “Gia gia bảo em đi qua cùng nhảy.”

“Em?” Sở Tô bởi vì hắn lôi kéo mình, nói,  “Em sợ nhảy quá đẹp, anh sẽ đối với em vô pháp tự kiềm chế.”

“Phốc.” Tiếu Thần nói, “Cầu vô pháp tự kiềm chế.”

Các bác gái thấy lại có một tiểu soái ca tham gia tâm tình càng hạnh phúc, nhất là Sở Tô lớn lên lại khiến người yêu thích như vậy, còn chủ động chào hỏi cùng các bà, điều này làm cho tâm các bác giá trung niên mềm mại từng mảnh từng mảnh, ai u, cậu nhóc nhà ai lớn lên vừa tuấn tú lại lễ độ như thế a!

Lúc Sở Tô tham gia vào vừa lúc ca khúc cây táo nhỏ kết thúc, các bác gái nghỉ giải lao một chút, lúc nghỉ ngơi mấy bác gái đều xông tới nói chuyện phiếm với Sở Tô, hỏi cậu bao tuổi tên gọi là gì, không thể không nói về phương diện lớn lên, bộ dáng bạn học Tô Tiểu Quai rõ ràng nếu so với đại thần càng khiến cho các trưởng bối yêu thích hơn, bất quá cũng có bác gái nhiệt tình lôi kéo Tiếu Thần hỏi hắn đã có đối tượng chưa, làm việc ở đâu, giới thiệu cho hắn cô gái dạng như nào, các bác gái quả nhiên đều có tiềm chất bà mối, ngay cả một người vừa mới quen biết cũng không buông tha.

“Tô Tô a, có thể nhảy hay không? Nếu không một chốc con đúng ở phía sau ta, cùng dì nhảy a, dì sẽ thả chậm tiết tấu chút.” Một dì chừng bốn mươi tuổi múa dẫn đầu, tóc quăn đang hot, trên mặt còn trang điểm kiểu trang nhã, lúc này đang lôi kéo Sở Tô nói chuyện phiếm.

“Cảm ơn dì, con biết nhảy.” Sở Tô nở nụ cười, “Bất quá có thể lại nhảy cây táo nhỏ thêm một lần không, bài đó tương đối thuần thục.”

Dì nhìn bộ dáng tươi cười Sở Tô tâm trạng vô cùng thích, đáp ứng một tiếng, “Được a, lại nhảy cây táo nhỏ.” Nói xong cũng bắt chuyện với một chú mở âm thanh một lần nữa mở lại ca khúc cây táo nhỏ, “Được rồi, mọi người chuẩn bị, nhảy cùng âm nhạc ~”

Theo âm nhạc vang lên, Tiếu Thần kinh ngạc phát hiện Sở Tô không chỉ biết nhảy quảng trường, hơn nữa còn là cao thủ một trong số đó!! Chỉ thấy cậu nhảy theo nhịp điệu âm nhạc, mỗi một cái động tác đều rất tiêu chuẩn, cậu so với các bác gái xung quanh cao hơn không ít, động tác qua quýt giống như trêu đùa so với hắn làm vậy mà còn đẹp hết ý, hai chân thon dài theo âm nhạc mà khởi động, nhảy đến động tác xoay thắt lưng thì không biết có phải là ảo giác hay không, hắn dĩ nhiên cảm giác được Sở Tô hướng hắn liếc mắt nhìn một cái, giờ khắc này Tiếu đại thần có một loại xung động muốn che mặt, ai u má ơi, lão đại, em nhảy quảng trường câu người như thế fan của em có biết không?!!!

“Nhảy a, hai người đừng đứng bất động xem a, nhảy!” Một bác gái phát hiện hai người Tiếu Thần và Tiếu Khải Đức vậy mà lại dừng lại ngây ngốc đứng nhìn Sở Tô liền lên tiếng nhắc nhở bọn họ, hai người này mới phản ứng được cũng cùng nhảy dựng lên, nhảy liền nhảy đi, cũng không phải lần đầu tiên, lúc này hai ông cháu trong lòng đều có loại ý nghĩ lớn chết không sợ nước sôi.

“Ai yêu, Tô Tô nhảy giỏi quá!!”

“Đúng vậy đúng vậy! Chậc chậc chậc, so với dì nhảy còn tốt hơn, ở nhà luyện tập không ít đi?”

“Lão gia tử ông so với cháu trai của ông còn kém xa lắm, phải học Tô Tô thêm một ít a, tối mai lại tái chiến a ~”

Sau khi một khúc kết thúc mọi người lại nói chuyện phiếm, cũng không nghĩ tới Sở Tô vậy mà nhảy tốt như vậy, Sở Tô cười cười nói mình cũng chỉ có một bài này là tương đối quen thuộc, những bài khác thì không nhảy được, nhóm bác gái nghe xong vội vàng bảo ba người họ ngày mại lại đến, mọi người cùng nhau nhảy nhiều liền biết, hôm nay Sở Tô chỉ là tâm huyết dâng trào muốn xem Tiếu Thần nhảy quảng trường mà thôi, không nghĩ tới ngay cả Tiếu Khải Đức cũng bị cậu gài bẫy một phen, lúc này bác gái nhiệt tình mời cậu tự nhiên sẽ không đáp ứng tùy tiện, chỉ là nói có rãnh rỗi sẽ tới, làm cậu không ngờ chính là Tiếu Khải Đức ở bên cạnh vậy mà lúc này đến một câu, “Đến! Ngày mai chúng ta trở lại!”

Sở Tô: “…”

Tiếu Thần: “…”

Lúc bọn họ đi ra ngoài cũng không còn sớm nữa, mọi người lại nhảy một hồi quảng trường cũng sắp tan cuộc, dì múa dẫn đầu theo chân bọn họ nói ngày mai tám giờ vị trí giống hôm nay mở màn, đến lúc đó bọn họ trực tiếp tới là được, Tiếu Khải Đức vung tay lên nói, “Không thành vấn đề.”

Hai người nhìn quả thực muốn say, cái loại tiết tấu đột nhiên hứng thú này là chuyện gì xảy ra?

“Sau khi tiếp nhận loại vũ đạo kỳ quái này rồi cảm thấy cũng không tệ lắm, ngẫm lại ngày mai lại tiếp tục trong lòng còn có chút kích động nha.” Tiếu Khải Đức nhìn đàn người chậm rãi rời khỏi quảng trường cảm khái nói, chính mình nhảy quảng trường cũng rất manh manh, đêm nay trở về có thể đăng post.

“…” Đối với loại dùng ngôn ngữ mạng này của ông Tiếu Thần đổ mồ hôi hột một chút, “Gia gia, ông vẫn còn nghiện sai?”

“Tạm được đi.” Tiếu Khải Đức dè dặt nói, nhìn về phía Sở Tô nói, “Tô Tiểu Quai còn con a, cái hoạt động này chơi thật vui, chúng ta ngày mai lại đến nha a.”

“Dạ được.” Sở Tô cười nói, đối quyết định này không có dị nghị.

Tiếu Thần im lặng liếc mắt nhìn hai người, yên lặng vì chính mình thắp một ngọn nến, một lão hỗn đản một tiểu hỗn đản.

Hai người đưa Tiếu Khải Đức trở về nhà chính sau đó trở về nhà Tiếu Thần, Tiếu Khải Đức như là biết Tiếu Thần lo lắng, không bảo hắn hiện tại liền đem Sở Tô mang về, tuy rằng ý kiến của Tiếu Tông Vũ ở trước mặt ông hoàn toàn không là vấn đề, nhưng ông cũng không muốn Sở Tô lưu lại ấn tượng xấu  cho Tiếu Tông Vũ, cùng hai người nói này mai trực tiếp gặp nhau ở quảng trường liền thúc giục hai người nhanh chóng đi về.

*

Tiếu Thần tắm rửa xong đi vào phòng ngủ liền thấy Sở Tô nằm lỳ ở trên giường chơi điện thoại, ra mòi là đang nói chuyện phiếm, hai khuỷu tay của cậu chống trên gối đầu, lộ ra một đường cong từ phần lõm giữa lưng đến mông, hai chân dài gác chéo nhau, ngón chân không ngừng nhích tới nhích lui. Nhìn thấy bộ dáng này của cậu Tiếu Thần nhớ tới lúc ở quảng trường nhảy  eo của cậu tựa như là vừa mềm vừa dẻo khiến cho lòng hắn có chút ngứa.

“Đang chơi cái gì nha?” Tiếu Thần đi tới, ngồi ở bên cạnh cậu cúi đầu nhìn cậu, phát hiện cậu đang cùng lão gia tử nói chuyện phiếm.

“Cùng lão gia tử nói chuyện phiếm, ông bảo hôm nay chơi rất là vui vẻ, chính là thời gian quá ngắn, ngày mai muốn tới sớm một chút.” Sở Tô để điện thoại xuống nhìn về phía hắn.

Tiếu Thần nghe vậy có chút bật cười nhéo nhéo lỗ tai của cậu.

Sở Tô dựa vào bên cạnh hắn sau đó nói huyên thuyên một hồi tay đụng trúng bên dưới Tiếu Thần, “Trong nhóm đang @ anh nha, bảo anh login.”

“Làm sao vậy?” Tiếu Thần tiến tới, liền thấy trong nhóm [Là Văn nghệ không phải đáng khinh] đang không ngừng xoát cùng một câu nói.

Bảo đại thần nhảy quảng trường đi ra, có bản lĩnh nhảy quảng trường anh có bản lĩnh login a!!

Tiếu Thần: “…”

Hắn nghĩ đến trước tiên chính là cái weibo “Hán tử xoay eo anh uy vũ hùng tráng” mà Sở Tô post kia.

“Bạn học Tô Tiểu Quai, xin giải thích một chút đây là cái tình huống gì.”

“Ngô.” Sở Tô lệch đầu làm hình dáng đang tự hỏi, “Chân tướng chỉ có một, hán tử nhảy quảng trường anh uy vũ hùng tráng.”

Quả nhiên hắn đã đoán đúng.

Cầm lấy điện thoại Sở Tô bấm vào trang chủ weibo liền thấy cái bài đăng weibo tối nay kia của cậu, dưới weibo trước sau như một một làn sóng thành đại dương mênh mông biển rộng.

Máy xoay eo đã không thể thỏa mãn được đại thần nữa rồi, đối với lần này em chỉ muốn nói, hán tử nhảy quảng trường anh có dám quay đầu lại hay không!!

–Tư thế trêu chọc như thế vừa nhìn liền biết là Cây! Táo! Nhỏ! Đại thần kỹ thuật nhảy khí phách như thế em quả thực muốn say o(≧v≦)o!!

–Thiếu niên chụp ảnh có dan đừng chạy, nam thần nhảy quảng trường muốn cùng cậu đàm luận nhân sinh!

–Thiếu niên biểu thị đàm luận nhân sinh chỉ nói chuyện yêu đương!

–Ôi má ơi, đại thần nhảy quảng trường ngẫm lại tôi cũng muốn say!!

–Lão đại, cậu như vầy hình tượng đại thần sẽ bị chơi đến phá hủy!!

–Lão đại GJ, chèo Trầm Tô suốt đời thôi!!

Tiếu Thần: “…. Anh cũng đã say.”

“Kỳ thực nhảy cũng rất khá, ân, rất tuấn tú.” Sở Tô nói.

Tiếu Thần cười cười, sờ sờ đầu cậu nói, “Anh cũng không biết nguyên lai em nhảy quảng trường đẹp đến như thế.”

“Anh không biết rất nhiều, bất quá ca khúc em biết nhảy không nhiều lắm, cây táo nhỏ là vừa mới học được.” Nói đến đây Sở Tô nhếch khóe miệng lên một cái, nhìn hắn nói, “Dùng ca khúc anh hát mà học.”

“Thì ra bình thường em ở nhà nghe ghi âm bài hát của anh nhảy quảng trường a.” Tiếu Thần dựa sát vào cậu, thấp giọng cười nói.

“Này có là cái gì, em còn muốn lấy mặt anh đến tuốt nha.” Sở Tô liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn đã bị cậu làm nghẹn một chút không khỏi cười ha ha. Sở Tô làm nửa mặt than, bình thường cho dù cùng Tiếu Thần cùng một chỗ biểu tình tương đối nhiều cũng không có giống như bộ dáng cười thoải mái như bây giờ, cậu tựa như rất thích Tiếu Thần bị cậu làm nghẹn vẻ mặt im lặng, Tiếu Thần bất đắc dĩ nở nụ cười, cúi người đè cậu xuống giường.

“Hiện tại người ở chỗ này, em không cần DIY rồi.” Tiếu Thần cúi đầu cắn vành tai cậu, nhẹ giọng nói, “Anh có thể giúp em tuốt.”

Vì vậy hai người ….

Một buổi tối hài hòa lại trôi qua!!! (!!!!)

*

Diêu Tân Ngọc cảm thấy trong nhà hai ngày nay quá an tĩnh, lão gia tử buổi tối mỗi ngày nói ra ngoài đi dạo không cần người bồi, lúc trở về còn một bộ dáng mình mệt chết đi thế nhưng dáng vẻ rất vui, đặc biệt là buổi tối hai ngày trước trở về còn một tay vịn thắt lưng, hỏi ông cũng chỉ nói mình muốn đi vận động một chút, thân thể còn chưa có thích ứng mà thôi. Vận động một chút? Bà có chút không hiểu, lão gia tử lúc nào lại thích vận động rồi, bình thường không phải đều là chơi cờ thưởng thức trà sao? Quá kỳ quái.

Còn có Tiếu Thần cũng vậy, ba ngày nay đều không thấy bóng dáng, công ty lẽ nào lại bận rộn như vậy?

Hôm nay Tiếu Khải Đức vẫn như trước ăn xong cơm tối liền đi ra ngoài, Tiếu Thần chưa có trở về, Tiếu Tông Vũ cũng không có ở nhà, Diêu Tân Ngọc ngây ngô buồn chán liền cùng người hẹn đi ra ngoài nhảy quảng trường, lại nói bà nhảy quảng trường bình thường đến không tính là chuyên cần nhưng thỉnh thoảng cũng đi mấy lần, trước lúc lão gia tử té bị thương chân, sau đó Diêu Tân Trăn lại xảy ra tai nạn xe cộ thì có một đoạn thời gian rất lâu không có đi nhảy, lúc ra cửa còn gọi Tiếu Ấu Ninh đang xem TV.

Người bà hẹn chính là bà Chu ở gần đó, hai nhà trên phương diện làm ăn có chút qua lại, năm đó cũng là vị phu nhân này giới thiệu bà đi học nhảy quảng trường, nói là toàn dân tham dự hoạt động có thể giết thời gian, Diêu Tân Ngọc cùng bà ấy đi nhảy nhiều lần phát hiện thật thú vị, so với một nhóm phu nhân bám víu nói chuyện phiếm chơi vui hơn nhiều.

“A Mân a, hôm nay là muốn đi quảng trường nơi nào a, tại sao không đi chỗ thường đi?” Diêu Tân Ngọc phát hiện bà Chu lái đến phương hướng cùng chỗ hai bà đã từng đi khác nhau, lên tiếng hỏi.

“Hôm qua nghe người ta nói quảng trường Bạch Dương có hai nhóc con rất tuấn tú ở đâu đến nhảy quảng trường, chúng ta cũng đi xem một cái, bên kia sân lớn, người cũng nhiều, thật náo nhiệt.” Bà Chu cười nói.

“Nhóc con còn nhảy quảng trường a? Phong trào như vậy?” Diêu Tân Ngọc có chút ngoài ý muốn.

“Mẹ người đặc biệt khó hiểu rồi đi, hiện tại người nhảy quảng trường nhưng là rất nhiều nha ~” Tiếu Ấu Ninh nói.

“Nghe nói nhảy khá đẹp, dù sao đi đâu cũng là nhảy, chúng ta vô giúp vui chút.” Bà Chu chính là tính tình thích tham gia náo nhiệt, trên người cũng không có cái loại thói quen khinh thường người của các bà lớn khác, cùng Diêu Tân Ngọc ngược lại thật hợp ý.

Sau khi ba người tới quảng trường Bạch Dương liền tìm kiếm người thanh niên nhảy quảng trường rất đẹp mà bà Chu nói, ở quảng trường có mấy nhóm người, đại bộ phận đều mặc đồng phục thống nhất, trong đó có một nhóm không có mặc đồng phục tương đối nổi bật.

Sau khi ba người xác định mục tiêu liền hướng bên kia đi tới, lúc sắp tiếp cận với đám người bước chân của Diêu Tân Ngọc chậm lại, có chút không quá xác định mà lôi kéo Tiếu Ấu Ninh chỉ vào một người trong đám người hỏi, “Ấu Ninh, con xem người kia là ai?”

Tiếu Ấu Ninh cũng ngừng lại, biểu tình có chút kinh hách, “Con cũng muốn biết, có phải là con đã nhìn lầm rồi đúng hay không.”

“Đi qua nhìn một chút.”

Nếu như ngay từ đầu hai người còn có hoài nghi mà nói, như vậy sau khi đi tới gần nhìn thấy lão nhân cùng đoàn người nhảy đến vui vẻ đột nhiên cảm thấy mắt của mình như là bị mù.

“…. Mẹ ơi, người kia là gia gia sao?!” Tiếu Ấu Ninh tay run run chỉ chỉ người phía trước đang nhảy cùng với âm nhạc chần chờ hỏi, “Không phải nói có cậu bé lớn lên tuấn tú nhảy quảng TSo?!! Khẩu vị này là nặng đến bao nhiêu a!!”

“….Con gọi ông ấy một tiếng, nhìn xem ông có dám trả lời không.” Diêu Tân Ngọc đỡ trán, đối với lão gia tử vui vẻ trong đó không đành lòng nhìn thẳng, thảo nào gần đây cứ thần thần bí bí, thảo nào trời vừa tối lại đi ra ngoài hoạt động, thảo nào lúc trở về lại đau thắt lưng, nguyên lai đều là vì như vậy!!!

“Hửm, hai người nói cái gì a, cậu bé ở bên kia kìa!” Bà Chu nói, chỉ chỉ vào hướng dẫn đầu, lực chú ý vừa rồi của hai người tất cả đều dồn vào trên người Tiếu Khải Đức dĩ nhiên không có chú ý vị trí múa dẫn đầu ngoại trừ một người phụ nữ trung niên ra còn có một thân ảnh thon dài của cậu con trai, nhìn không thấy chính diện, nhưng từ sườn mặt thoạt nhìn khiến cho người có cảm giác rất đẹp.

Âm nhạc đúng lúc này ngừng lại đến thời gian nghỉ ngơi, Tiếu Ấu Ninh thấy Tiếu Khải Đức đi đến chỗ cậu bé trai dẫn đầu liền lôi kéo Diêu Tân Ngọc cùng đi theo, không đi không biết vừa đi liền bị dọa giật mình, vừa vặn thấy được Tiếu Thần đi bên cạnh mua nước trở về, Tiếu Thần hiển nhiên cũng nhìn thấy hai người, biểu tình có chút sửng sốt một chút, bất quá rất nhanh thì khôi phục.

“Gia gia, anh!” Tiếu Ấu Ninh hướng bọn họ gọi một câu.

Tay cầm nước của Tiếu Khải Đức run một cái, chai nước thiếu chút nữa rơi xuống đất, có loại xung động muốn che mặt chạy đi, ta đây không quen biết hai người kia.

Sở Tô cũng nghe thấy, quay đầu lại nhìn người đang đi tới.

“Mẹ, Ấu Ninh.” Tiếu Thần mở miệng gọi một tiếng, Sở Tô ở bên cạnh nghe xong chai nước cầm trong tay cũng thiếu chút nữa rơi xuống đất, có chút ngốc lăng nhìn người, lại nhìn Tiếu Thần một chút.

Thời điểm nhảy quảng trường vừa vặn đụng phải mẹ của bạn trai, ta nên làm cái gì bây giờ.
Chương sau: Tiếu ma ma, cậu thiếu niên nhảy quảng tường này là con dâu người!

Chú thích:

Đường trang



Nhảy quảng trường

Bình luận

Truyện đang đọc