XUYÊN NHANH: LỮ KHÁCH NGHỊCH TẬP CHI KÍ

Sau đó chị gái trong vai Tô Lệ , tay trong tay cùng Phỉ Nhược hồi kinh. Hình ảnh này vào mắt đám hậu cung của nàng ta rất nhức nhối. Phỉ Nhược thì càng không phải nói. Rốt cuộc nàng ta còn muốn nắm tay tới bao giờ?!

"thực ra nếu Phỉ Nhược cô nương đây không đồng ý, chúng ta có thể nán lại, từ từ về cũng được. Dù sao ta không vội !"

"Ta nào dám làm phiền Tô ma ma, để ngài lo lắng là lỗi của ta. Chúng ta vẫn là nhanh hồi kinh đi thôi! "

Sau đó Tiêu Vĩ Dật thuê xe ngựa cho Phỉ Nhược ngồi vì không muốn nàng ta đường xa ,tự vác bộ về mà mệt nhọc . Có điều Tô Lệ vẫn nắm chặt tay Phỉ Nhược không buông, Tiêu Vĩ Dật không làm gì được, chỉ có thể trừng mắt cảnh cáo.

Ta thì có thể làm gì? Ngược lại nếu bọn họ làm loạn to thêm chút nữa, thì có phải ta sẽ được một vốn rồi không? Tiếc thật. Thức thời sớm quá!

Thanh niên tướng quân sau đó đã ngất xỉu ,bọn họ thuê cho hắn một căn phòng trọ rồi để mặc hắn ở đó. Để người hầu cho gửi thư báo tới phủ hắn , để phủ đệ của hắn cử người tới đón.

Đương nhiên người được mệnh danh là chiến thần trên chiến trường, không thể nào dễ bị đánh bại bởi một vỏ chuối được. Nhưng lúc hắn ngã xuống, Tô Lệ phóng ám khí điểm huyệt, khiến hắn hoàn toàn bất tỉnh luôn. Thế giới yên tĩnh từ đó.

....

Mọi người sau đó ai về nhà nấy. Phỉ Nhược bị Tô Lệ nắm tay đi vào cung, muốn thoát ra. Bèn nói.

"Ma ma, ta muốn bắt đầu đi làm việc của mình. Ngài có thể bỏ tay ra không? "

Chị gái lại hỏi hệ thống. Hệ thống xác nhận đã xong. Tô Lệ liền buông tay ra ,đi thẳng về phòng.

[chị, cô ta không chỉ là người xuyên không, còn sở hữu một hệ thống ]

Ờ.

[...không ngạc nhiên tí nào sao? ]

À. Ta ngạc nhiên quá ~

[...]

Điều này sớm đã xác thực giả thiết lần trước rồi còn gì. Vậy ngươi còn thông tin gì hữu ích nữa không?

[bởi vì cô ta có hào quang nữ chính bảo vệ, không thể động vào, cho nên.... ]

Ừ! Ta cũng chả hy vọng gì nhiều ở ngươi.

[...]

Mấy hôm sau đó ,Tô Lệ lại thấy Phỉ Nhược theo hầu một vị quý nhân trong cung, trở thành nha hoàn nhị phẩm của nàng ta , để tránh phải làm nhiều việc vặt và tránh mặt Tô Lệ.

Nguyên lai lọ cao Ngưng Tuyết của Tiêu Vĩ Dật đem cho nàng ta, nàng ta lại mang tặng cho một vị mỹ nhân, mỹ nhân sau khi dùng thử liền được hoàng đế chú ý, liền tấn phong làm quý nhân. Sau đó thì quý nhân kia ,thấy nàng ta lanh lợi liền thu làm nha hoàn bên ngoài.

Cung nữ cũng phân chia làm nhiều cấp bậc. Cung nữ hạ đẳng ,thường bị sai làm nhiều việc . Mà mỗi một phi tần, mỹ nhân trong cung đều sẽ có nha hoàn riêng. Phân làm ba loại, cung nữ tam đẳng, cung nữ nhị đẳng, cung nữ nhất đẳng. Thân tín nhất là cung nữ nhất đẳng ,thường là nha hoàn đi theo từ lúc gả tới , cực kỳ thân cận ,cung nữ nhị đẳng là có thể tìm tới hoặc sắp xếp tới, lanh lợi, có thể tin tưởng ,cung nữ tam đẳng, mức độ tin tưởng thấp nhất, thường bị sai làm việc vặt trong cung.

Có thể chiếm được vị trí nhị đẳng cung nữ theo hầu một chủ tử cũng không tồi. Vừa tránh đụng mặt nhiều lần với Tô Lệ, vừa đỡ được số công việc mà cung nữ hạ đẳng gánh vác.

Nhưng Phỉ Nhược không nghĩ như thế , cho dù cao Ngưng Tuyết kia không đáng là gì đối với nàng ta, nhưng là bán ra ngoài giá trị cũng rất cao, mà lại chỉ đổi được một vị trí nhị phẩm cung nữ. Nếu là nhất đẳng cung nữ thân tín nhất, thì có thể dễ dàng điều khiển vị quý nhân kia nghe theo ý mình hơn.

Nhưng điều Tô Lệ thấy lạ là, hậu cung và chính cung nơi các quan viên làm việc ở hai nửa cách biệt hoàn toàn. Hơn nữa mỗi khu vực của cung điện đều có lính canh, nàng ta làm sao chạy từ hậu viện sang cung điện làm việc của các quan được vậy?

Cho nên Tô Lệ quyết định theo chân Phỉ Nhược khám phá thế giới mới.

[...] Cạn lời.

Tô Lệ theo dõi Phỉ Nhược ngày thứ nhất.

Phỉ Nhược cùng thư sinh vô danh kia vô tình đụng mặt tại vườn hoa.

Nguyên lai thư sinh kia cũng không vô danh như tưởng tượng, là con trai Lễ Bộ thượng thư. Chức "Thượng thư " đấy! Hiện tại hắn đang phụ việc trong cung giúp phụ thân, và giữ chức Thị Lang .

Chị gái : Hệ thống cũng không vô dụng như tưởng tượng, ít ra còn biết cung cấp thông tin . Con ruồi con phân biệt được đực - cái, quả là kính vạn bông!

Hệ thống : "..." Kính Vạn Bông là cái quỷ gì?!

Chị gái : Khen ngươi đáng yêu!

Hệ thống : "..." cảm giác giống mỉa mai hơn.

"A Nhược, lần trước muội nói thích đọc sách. Ta mang cuốn của Bộ Thanh cho muội !" Công tử nhà Thượng Thư.

"Sách của Bộ Thanh, nói về cái gì vậy ?" Phỉ Nhược nói vậy chỉ để gây sự chú ý của hắn thôi. Chứ hoàn toàn không có hứng thú mấy. Hơn nữa tư tưởng cổ đại lạc hậu, gò bó, chèn ép đối với nữ giới, có thể có thứ gì hay ho được chứ. Bất quá Phỉ Nhược không thể hiện ra sự bất mãn ra mặt, mà chỉ cố kiếm cớ nói chuyện để kéo chỉ số thân mật ra thôi.

"là nói về một số triết lí sống nhân văn, rất hay, rất đáng để học hỏi! " Công tử nhà Thượng Thư rất phấn khích khi nói về sách.

"là vậy sao.... " Đúng như những gì nàng ta dự đoán. Chán òm! Nhưng mà....

" Ta thích lắm! Ta nhất định sẽ mang về đọc cẩn thận. Cảm ơn Văn Tịch công tử ...à , Thị Lang đại nhân ! "

"Cái đó.... muội khách sáo rồi! "

....

Tô Lệ theo dõi Phỉ Nhược ngày thứ hai.

Sau khi làm xong hết những việc vặt được giao, thực ra cũng không có gì nhiều. Đang lúc Tô Lệ nghĩ sao hôm nay Phỉ Nhược đột nhiên ngoan ngoãn không đi gặp tình nhân , thì đến tối muộn, một thân ảnh màu đen bịt kín xuất hiện trên mái nhà, lẻn vào phòng nàng ta.

"Thập Thất , là ngươi à? "

"Ừ! " Mỗ ám vệ khá kiệm lời.

"hôm nay, nàng có chỗ nào muốn đi không, ta đưa nàng đi! "

"À, ta muốn ngắm sao trời, ngươi biết chỗ nào có thể nhìn rõ nhất không? "

"được! " Trên gương mặt tưởng chừng như lạnh băng vô cảm kia đột nhiên giãn ra, khóe môi khẽ nhếch lên.

Sau đó mỗ ám vệ bế nàng ta bay đi ,sau khi biến mất tầm một tiếng thì trở về. Sau đó ám vệ còn không quên dặn dò Phỉ Nhược cẩn thận.

"Hiện giờ ta có chút việc bận nên chắc không thể đến trong một thời gian dài. Nếu có việc gì... Còn nhớ một số đường tắt ta chỉ nàng lần trước chứ ? Nếu gặp nguy hiểm cứ theo chỗ ta đánh dấu thoát ra. Nếu có người hỏi thì nàng bảo không cẩn thận đi lạc, như vậy sẽ không bị nghi ngờ. "

"Ta biết rồi. Cảm ơn ngươi! "

Giờ thì Tô Lệ đã hiểu vì sao rồi.

Một thiếu nữ vô tình gặp một ám vệ bị trọng thương. Mặc kệ sự hung dữ ,đe dọa như dã thú của hắn ,vẫn muốn cứu người ta đến cùng. Sau đó khắc trong lòng ám vệ một hạt mầm, dần dần hắn buông lỏng cảnh giác với nàng ta. Sau này làm nhiệm vụ đi ngang qua vô tình gặp nàng ta hay bị thương, đều tới nhờ nàng ta băng bó và cho ở nhờ qua đêm. Từ đó hai người nảy sinh tình cảm. Một câu chuyện cổ tích quen tới không thể quen thuộc hơn.

Mỗ ám vệ sợ nàng ta bị tổn thương nơi cung đình hắc ám nên mới lén cho nàng ta ngõ tắt trong cung mà hắn biết ,cùng với thời gian trực gác của lính canh để đề phòng có chuyện gì xảy ra thì còn lẩn tránh kịp.

Chả trách, Phỉ Nhược lại có thể thuận lợi đi từ nơi nọ sang nơi kia như vậy. Phải biết rằng trong cung không chỉ có nữ hầu, mà còn cả nam hầu. Nữ hầu được chỉ định ở hậu cung ,hầu hạ phi tần. Nam hầu và binh lính phục vụ và bảo vệ các quan . Hai cung phân rõ nam nữ tách biệt, trừ phi xảy ra đại sự, mới huy động lớn lượng người, bất kể nam nữ tới xử lý. Nhưng mà trường hợp đó hiếm xảy ra, cho nên với tần suất nhỏ như vậy, dù nam nữ có đụng mặt, nhưng chỉ là thoáng qua thì khó mà ghi nhớ được, hơn nữa thời gian lâu dài sẽ nhanh chóng quên đi thôi. Trừ phi tần suất xuất hiện thường xuyên ,và Phỉ Nhược là người chủ động, bọn hắn lại là đối tượng công lược ,thì nàng ta sẽ không từ mọi thủ đoạn, để biến sự cố ý thành trùng hợp gặp mặt, sau đó nhiều lần thì thành có duyên trời định và nảy sinh tình cảm một cách tự nhiên.

Cơ mà chị gái lại không ghét điểm tích cực này của Phỉ Nhược. Nàng ta càng mở rộng hậu cung, càng đi gây chuyện nhiều, thì tương lai của ta tiền đồ càng rộng mở .

Chị gái lúc này, hai mắt lấp lánh ánh kim : "Tiền" và "đồ" a ~

Hệ thống : "..." Ngủi thấy mùi vàng bốn con chín ở đâu đây?!

Bình luận

Truyện đang đọc