Editor: Mây aka Tiên Vân
16|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 69.
Tô Mạch gia phong rất tốt, sau khi tốt nghiệp và đóng xong một bộ phim liền ẩn lui ở nhà chăm con trai, không thường tiếp xúc với người ngoài.
Tính cách của hắn lương thiện, ôn hòa, là một người đàn ông tốt, dường như sẽ không tức giận bao giờ. Nhưng da mặt hắn cực kỳ mỏng, nhất là khi đối diện với Ân Âm, chỉ cần cô đùa giỡn hai câu, hắn sẽ lập tức đỏ mặt.
Hơn nữa Tô Mạch còn nhỏ hơn Ân Âm 10 tuổi, có nhiều khi Ân Âm cảm thấy, bọn nhỏ rất đáng yêu.
Cơm nước xong xuôi, Tô Nguyên Gấm thúc giục Ân Âm và Tô Mạch thay quần áo.
Vừa rồi Ân Âm nói với cậu, muốn dẫn cậu đi công viên giải trí, một nhà ba người sẽ đi chơi.
Năm nay Tô Nguyên Gấm ba tuổi, nhưng chưa từng được đi công viên giải trí, nên rất muốn đi. Cho dù cậu thông minh sớm, nhưng lúc này cũng chỉ mới ba tuổi, đứa nhỏ nào mà không thích công viên giải trí.
Tô Mạch trước kia đã từng muốn đưa cậu đi công viên giải trí nhưng đều bị từ chối.
Cậu cố chấp cho rằng, đi công viên giải trí phải đi cùng cha mẹ. Nếu như một trong hai người không có đi, cậu tình nguyện ở trong nhà chơi xếp gỗ.
Cho nên, hôm nay là lần đầu tiên nhóc con được cùng cha mẹ đi công viên giải trí, cậu rất vui vẻ.
Trước sau như một nhóc con này nghĩ mình là người lớn một chút có thể chãy nhảy.
Ân Âm nhìn bộ dạng vui vẻ của cậu, trong lòng cảm khái, đây mới là bộ dáng mà đứa nhỏ nên có.
"Em thật sự muốn đi sao? Nếu bị người ta nhận ra thì làm sao bây giờ?" Tư Mạch có chút lo lắng.
Dù sao Ân Âm cũng đã nổi tiếng nhiều năm như vậy, fan lại hơn 150 triệu, rất dễ bị nhận ra.
"Không sao đâu, đợi chút nữa em sẽ cho anh xem phép thuật trang điểm, một trong bốn ma pháp của Châu Á." Ân Âm vỗ vỗ vai hắn.
Ân Âm lấy từ trong vali ra ba bộ quần áo màu xanh lam của người lớn và trẻ nhỏ.
Nhìn thấy bộ quần áo gia đình, tiểu gia hỏa xuýt xoa, cầm quần áo yêu thích không buông.
Tô Mạch cũng rất kinh ngạc, không ngờ tới cô sẽ mua những vật này.
Bộ trang phụ này đúng là do nguyên chủ mua, bộ phim trước đây của cô là một phim truyền hình hiện đại, cũng có một đứa trẻ, một nhà ba người thường xuyên mặc đồ gia đình đi chơi nhà trẻ.
Khi đó nguyên chủ nhớ đến Đô Đô, nên bỏ thời gian ra đi mua, chỉ tiếc là về sau quá bận rộn liền quên mất, bộ đồ thì bị đặt vào đáy hòm.
Ân Âm có chút xúc động, thật ra trong lòng nguyên chủ có Tô Mạch và Đô Đô, chỉ là sự nghiệp đối với nguyên chủ quá quan trọng, mà ở đoạn thời trước cô cũng không nhận ra tình yêu của mình dành cho Tô Mạch và Đô Đô.
Ân Âm là bà bà đầu giường, nhưng cũng không thể tùy tiện hạ phàm thay thế những người mẹ này.
Những thế giới mà cô lựa chọn, cuộc đời của những đứa trẻ bi thương nguyên nhân là vì mẹ chúng, nhưng những người mẹ kia đối với con cái lại hối hân và yêu thương hơn trước khi chết.
Cô nhìn như là chủ động hạ phàm, nhưng thật ra lai do những bà mẹ này thỉnh cầu, cho con mình một cuộc sống khác hạnh phúc hơn.
"Mẹ ơi, giúp Đô Đê thay quần áo." Tô Nguyên Gấm thúc giục, đem suy nghĩ của Ân Âm kéo trở lại.
"Được rồi." Ân Âm thay quần áo cho con trai, bộ đồ màu lam áo ngắn tay và quần đùi, trước ngực có con cá heo nhỏ.
Ân Âm lại mang cho cậu một chiếc mũ,
Nhìn con trai da thịt mềm mại, Ân Âm liền hung hăng hôn lên mặt cậu một cái: "Con trai của mẹ thật dễ thương."
Tô Nguyên Gấm xấu hổ lấy tay nhỏ nắm góc áo, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Thay đồ cho con trai xong, Ân Âm cũng đi thay quần áo.
Cũng là áo tay ngắn, quần đùi cộng thêm đôi giày màu trắng.
Với dáng người cao hơn 1m7 lại có lỗi có lõm, cùng đôi chân dài thẳng tắp như muốn phát sáng, một tác phẩm gây choáng nữa ra đời.
Bất quá Ân Âm cũng không lập tức ra ngoài, mà là mở hộp trang điểm ra.
Trang điểm, một trong tứ đại tà thuật, hiện tại bắt đầu.......
Hết chương 69.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 70.
Ân Âm ở trên mặt bôi bôi trét trét, lại cầm chì kẻ mày vẽ chổ này sửa chỗ kia, mười lăm phút sau là hoàn thành.
Người phụ nữ ban đầu quyến rũ đến choáng váng, lập tức trở thành một người phụ nữ thanh tú.
Quá trình này, Tô Mạch và Tô Nguyên Gấm toàn bộ đều theo dõi.
Tô Mạch khoanh tay dựa vào cửa, Tô Nguyên Gấm lại đưa cái đầu nhỏ qua cửa nhìn, một lớn một nhỏ trên mặt điều biểu lộ: Trợn mắt há mồm!
Ân Âm làm xong, đem hộp trang điểm cất đi, nhìn hai cha con, nói: "Thế nào?"
Tô Nguyên Gấm miệng nhỏ há to: "Mẹ, mẹ vẫn là mẹ của con sao?"
"Con nói gì?" Nếu không phải nhóc con đeo mũ, Ân Âm hận không thể đem cậu ôm vào trong ngực, vò vò mái tóc xoăn của cậu.
Bên kia Tô Mạch lấy lại tinh thần: "Ân Âm, năng lực trang điểm của em rất lợi hại."
Cô nhún vai: "Không có cách nào, ai bảo vợ anh quá nổi tiếng."
Tô Mạch: Cũng có lý, bất quá chị Ân Âm có chút kiêu ngạo, rất đáng yêu.
Thời điểm ánh mắt Tô Mạch đặt trên người Ân Âm, cô cũng đang đánh giá hắn.
Người cao 1m88, vai rộng eo hẹp, đôi chân trắng dài thẳng tắp, lại không có vẻ yếu đuối, mà là một chút rắn chắc, vả lại tối hôm qua Ân Âm còn biết, hắn ta có cơ bụng tám múi, cơ bắp thon gọn, nhìn rất mê người.
Gia hỏa này nhìn thì hiền lành dịu dàng, nhưng mặc quần áo mỏng manh rất có da có thịt, thân hình cực phẩm, khuôn mặt cũng cực phẩm, không hổ là tiểu thịt tươi qua một đêm liền nổi.
Hiện tại đã 25 tuổi, làm ông chồng gia đình được mấy năm, nhưng nhìn vẫn như sinh viên vừa tốt nghiệp.
Tô Mạch luôn nhạy cảm với cảm xúc của người khác, lúc này lại bị Ân Âm nhìn với ánh mắt nóng rực, lỗ tai lập tức đỏ lên.
"Chúng ta mau đi thôi." Nói xong Tô Mạch xoay người ôm lấy Đô Đô rồi chuồn mất, bóng người từ sau lưng giống như chạy trối chết.
Ba người đều đội mũ, Tô Mạch đeo cái balô mảu đen, Tô Nguyêm Gấm mang theo một trai nước nhỏ, một nhà ba người liền xuất phát.
Lái xe chừng hơn một tiếng liền đến nơi.
Nơi ba người đến là công viên giải trí lớn nhất kinh đô, bởi vì là thứ bảy nên rất nhiều người, cơ bản đều lả cha mẹ mang theo con nhỏ tới.
Lần đầu tiên được tới công viên giải trí, Tô Nguyên Gấm rất là hưng phấn, đôi mắt mỡ to nhìn chỗ này một chút, chỗ kia một tí.
Bởi vì đã hóa trang nên Ân Âm cũng không mang khẩu trang hay mắt kính, Tô Mạch ban đầu có chút lo lắng, cuối cùng thấy không có người nhận ra, liền thở phào nhẹ nhõm. Lần nữa cảm khái trang điểm thật thần kỳ.
"Đô Đô đến đây, đưa tay ra."
Tô Nguyên Gấm phối hợp duỗi tay nhỏ mập mạp ra, Ân Âm buộc một quả bóng vào cổ tay cậu.
Nhóc con mặt rạng rỡ nhìn bóng bay, lông mày và mắt đều cong lại.
"Thế nào, Đô Đô có thích không?" Ân Âm hỏi.
Tô Nguyên Gấm gật đầu: "Thích ạ." Mặc dù cậu đã ba tuổi, buộc bóng bay trên cổ tay cũng có chút ngây ngô, nhưng đây là lần đầu tiên cậu được buộc, là mẹ giúp cậu buộc, nên cậu vẫn rất vui
Điểm dừng chân đầu tiên của khu vui chơi trẻ em là gì? Tất nhiên là vòng quay ngựa gỗ nha.
Mặc dù Tô Mạch cảm thấy mình là một người đàn ông mà lại ngồi đu quay thì có chút xấu hổ, nhưng vợ và con trai đều rất mong chờ, hắn cũng chỉ có thể hiến mạng sống của mình mà đi cùng.
Thế là, Ân Âm cùng Tô Nguyên Gấm một con ngựa gỗ, Tô Mạch một con ngựa gỗ.
Rất nhanh, vòng đu quay bắt đầu xoay tròn.
Hết chương 70.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤