XUYÊN VIỆT CHI NGOAN NGOÃN TIỂU PHU LANG

Lục Duy đi lâu rồi, Tiểu phu lang nhẹ nhàng trở mình, nhắm mắt lại sờ soạng chỗ trống bên cạnh mình, đã không còn cảm nhận được hơi ấm, có chút mơ hồ mà mở to mắt, phu quân không biết đã rời đi tự bao giờ, ổ chăn cũng đã nhiễm khí lạnh.

Tiểu phu lang ngồi dậy, theo thói quen tự cử động thân thể một chút, tuy rằng chân có chút mềm nhũn, nhưng cũng không đáng ngại, phu quân mỗi lần làm xong đều tẩy rửa cho y, đồng thời cũng sẽ bôi lên thuốc mỡ. Góc áo đỏ làm y chú ý, áo cưới tuy rằng bị vò nhăn nhúm, nhưng vẫn có thể nhìn ra đêm qua điên cuồng thế nào, mặt trên còn có chút dịch đặc.

Tiểu phu lang ôm áo cưới, cũng không vội thức dậy, ở mép giường ngồi phát ngốc một hồi lâu, đầu nhỏ ngây thơ mờ mịt, phu quân hình như rất thích bộ dáng của y khi mặc đồ cưới, vậy sau khi giặt xong thỉnh thoảng lại mặc cho phu quân xem.

Lục Duy: Ta chỉ nghĩ đến việc cởi áo cưới của ngươi thôi.

Trong phòng bếp lan tỏa mùi thơm của một bữa sáng phong phú, là do một tay phu quân làm, một bát canh trứng, thật sự rất thơm, Tiểu phu lang chuyển đến băng ghế nhỏ, ngồi ở đình viện từ từ ăn, bất quá không vui như ngày thường, một bên ăn một bên phát ngốc, y bắt đầu nhớ phu quân, đây là lần đầu tiên y xa phu quân, trong quá khứ dù phu quân đi đâu cũng đều mang theo y, xa hắn y có chút không quen.

Sau khi ăn no, Lưu Hi ôm mớ đồ dơ cùng áo cưới ngâm trong nước, dứt khoát không ra khỏi cửa, áo cưới y cũng không dám đem giặt ở ngoài, liền ở bên cạnh giếng nhà chậm rãi vò.

Lục Duyên đi rồi, Tuấn ca nhi ở nhà giặt quần áo, lại cho gà vịt ăn, nơi này mỗi nhà đều sẽ nuôi vài đôi gà vịt để lấy trứng, tuy rằng không nhiều lắm,nhưng vẫn có thể giúp no bụng, hoặc là chờ lớn rồi đem đi bán lấy tiền.

Sau đó y đóng cửa lại, cầm kim chỉ liền đi ra cửa, ở nhà cũng không có việc gi làm, đi tìm Hi ca nhi chơi vẫn tốt hơn.

"Cốc cốc cốc"

"Ai?". Lưu Hi đang ở tưới nước cho rau, thấy có cỏ dại liền thuận thế nhổ, bỗng nhiên nghe thấy có người gõ cửa, có chút cảnh giác hỏi một tiếng, phu quân không có ở nhà, nếu là hán tử khác, y tốt nhất nên giữ khoảng cách.

"Là ta, Hi Nhi mau mở cửa." Tuấn ca nhi đáp lại.

"Ra là ngươi, mau vào đi" Lưu Hi nghe thấy giọng nói của Tuấn ca nhi, yên lòng, vội vàng lên tiếng, buông đồ vật trong tay liền ra ngoài mở cửa, nhìn người trước mặt, y nhẹ cười: "Tuấn ca nhi, sao tới đây sớm như vậy?"

Tuấn ca nhi đi theo y vào nhà, thấy rau còn ướt đẫm nước, cười nói: "Hi Nhi tự tưới rau sao? Ngươi ăn cơm sáng chưa? Vừa rồi phu quân của ngươi còn dặn dò ta phải nhắc ngươi ăn sáng.

"Ăn rồi nha, Tuấn ca nhi ngươi ngồi đi, ta cứ nghĩ phải lát nữa ngươi mới qua." Lưu Hi di chuyển sang băng ghế nhỏ, hai người ngồi ở đình viện nói chuyện phiếm.

Tuấn ca nhi ngẩng đầu liền thấy áo cưới phơi trên sào trúc, có chút kinh ngạc hỏi: "Hi Nhi, kia là y phục cưới của ngươi sao?".

Lưu Hi ngượng ngùng mà thấp giọng nói: "Phu quân rất thích bộ dáng ta mặc đồ cưới." Lời còn chưa nói xong, nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ, bất quá chỉ là chút tình thú của phu phu nhà người ta mà thôi.

Tuấn ca nhi phì cười, mặt mày cũng sinh động hẳn lên, có lẽ là do từ khi gả cho Lục Duyên, đã qua mấy năm rồi cũng không chịu khổ gi, đối với y việc này không là gi, nhưng với người khác thì là kinh ngạc lớn, chỉ thấp giọng cười một chút: "Cũng làm phiền ngươi rồi, sớm như vậy đã bắt ngươi cùng ta nói chuyện".

Lưu Hi cười nhẹ, đối với ca nhi tới nhà, nhất là Tuấn ca nhi, y vẫn rất thành thật, không có phản bác, chỉ đỏ bừng mặt.

"Ân, Hi Nhi, nếu ngươi vội gi cứ làm đi, ta ngồi ở đây may chút đồ, chờ cơm nước xong, chúng ta đi dạo quanh chợ được chứ?" Tuấn ca nhi cười nói.

Bởi vì nơi đây cách trấn khá xa, không phải mỗi người đều có khả năng tiêu tiền chỉ để đi xe bò lên trấn, nhà nào nghèo quá cũng không nguyện dùng số tiền mình dành dụm được, chỉ có thể đi dạo ở chợ nhỏ, mua vài thứ còn thiếu về nhà.

Cứ mỗi năm ngày sẽ có một phiên chợ, đều là người từ các thôn lớn nhỏ xa gần tụ hợp lại, đem đồ nhà mình ra buông bán trao đổi, có thể giao dịch bằng tiền, cũng có thể lấy vật đổi vật. Mỗi khi đến ngày đó, có rất nhiều người đi, cũng thực náo nhiệt, cũng có nhiều thứ mới lạ.

Mà hôm nay vừa vặn chính là ngày nhóm chợ, ca nhi đều sẽ ra chợ mua về đồ dùng hàng ngày, tốp năm tốp ba kết bạn cùng nhau, đều sẽ tay xách nách mang một loạt đồ trở về, mà ngày này cũng là ngày vui nhất của bọn họ.

"Thật quá tốt, Tuấn ca nhi ngươi ngồi chơi một lát đi, ta sẽ nhanh làm xong việc." Lưu Hi cười đáp ứng, cũng đã lâu rồi y không có đi chợ, thật ra trước kia có đi theo a phụ vài lần, sau này liền không có dịp đi nữa, từ ngày gả đi đây vẫn là lần đầu y được đi dạo chợ nha, hơn nữa phu quân cũng nói nếu y thích cũng có thể mua vài thứ.

"Không có việc gì, ta không vội, ngươi cứ làm chuyện của ngươi đi, dù sao chúng ta cũng phải ăn xong cơm trưa rồi mới có thể đi dạo được" Tuấn ca nhi cười nói,động tác trên tay cũng không dừng lại, vẫn luôn cẩn thận thêu:"Hay là chúng ta rủ thêm Thông ca nhi cùng đi, không biết từ lúc gả qua đây y có bao giờ nhìn thấy chợ chưa, ta thấy y cũng là ngươi thích náo nhiệt."

"Ân." Lưu Hi vốn còn muốn rủ thêm Ương ca nhi, bất quá ngày hôm qua Ương ca nhi cũng nói hôm nay muốn cùng phu quân lên trấn bán chút đồ, nghĩ xong cũng liền từ bỏ ý định.

Khoảng cách từ Lục gia thôn đến nơi hợp chợ cũng không xa,vừa đến đã rộn ràng nhốn nháo, người đến người đi, đều là nông dân bộ dáng tươm tất, trước mặt bọn họ bày biện đầy đủ đồ vật, có những thứ thường thấy, cũng có vài thứ ngẫu nhiên tìm được trong núi cũng đều đem đến đây bán, tốt xấu cũng muốn thử thời vận, nếu được trời phu hộ sẽ bán được tiền.

"Hai ngươi các ngươi muốn mua gi không? Phu quân ta đã đi lên trấn, trước đó có nhắc mua một chút dầu muối về, gia vị đều có thể, trong nhà cũng không còn nhiều." Người nói chuyện chính là Thông ca nhi, trên tay cầm theo rổ, hôm nay y mặc một bộ quần áo màu thiên thanh, mặt mày vô cùng rạng rỡ.

Sau khi cơm nước xong, Lưu Hi cùng Vương Tuấn thu dọn một chút, đi tìm Thông ca nhi cùng nhau tới dạo chợ, lúc này nhìn thấy nhiều người như vậy, trong lòng cũng có chút hưng phấn, tuy rằng tính tình ngoan ngoãn, ngày thường dù có thế nào cũng không mở miệng, nhưng bản chất ca nhi đều thích đến nơi nào náo nhiệt một chút.

"Ta lên trước nhìn xem." Tuấn ca nhi đi ở bên cạnh, cầm theo cái rổ,:"Cũng không biết có vải hay không, trong nhà cần thêm một ít để may quần áo cho phu quân."

Lưu Hi cũng tò mò mà nhìn đông nhìn tây, đồng dạng cầm theo rổ, nói: "Phu quân chưa nói muốn mua gi, ta cũng là nhìn trước cái đã, bất quá gia vị nhà ta hẳn cũng muốn mua."

Ba người đi trên đường, xem như "phong hoa tuyết nguyệt", Thông ca nhi lớn lên đẹp, lại tính tình hoạt bát, Tuấn ca nhi mặt mày cũng thanh tú, thoạt nhìn ổn trọng, mà Tiểu phu lang tuy rằng khuôn mặt mang theo chút trẻ con, chỉ là trong khoảng thời gian này bị Lục Duy nuôi dưỡng ngày càng béo tốt, khuông mặt phì phì nộn nộn.

"Thật nhiều người, nơi đó bán gì đó? Chúng ta đi xem." Thông ca nhi hoạt bát nhất, hơn nữa trong túi cũng mang theo tiền phu quân cấp cho, tự nhiên cũng muốn nhìn nhiều thứ hơn.

"Là khoai lang đỏ cùng khoai tây." Tuấn ca nhi thò lại gần nhìn một chút, hai người bên cạnh sợ tới mức phải chạy lại kéo y về, trong bụng y còn có một bảo bảo nha.

Lưu Hi không tán đồng nói: "Tuấn ca nhi ngươi đừng xem náo nhiệt, phải cẩn thận bảo bảo."

"Phải, đây mới chính là chuyện quan trọng, Hi nhi ngươi kéo y về đây." Thông ca nhi cũng phụ họa nói.

Vì thế ba người ở chợ đi dạo một vòng, đều không có phát hiện đồ vật mình muốn mua, nhưng thật ra trong rổ của Thông ca nhi đã có dầu muối cùng một ít gia vị.

Tiểu phu lang cũng thuận tiện mua một ít, bất quá không nhiều lắm, nhưng đa dạng cây, có hồi hương, bát giác, mấy thứ nào cần dùng, y đều mua, trong nhà thường xuyên làm thịt muối, gia vị chắc chắn cần dùng nhiều.

Tuấn ca nhi trong rổ có một ít hạt giống, đều là hoa tỏi hay trái cây gi đó.

"Cây đậu?" Lưu Hi thấy một hán tử vừa tới cùng phu lang của hắn chọn mua rất nhiều rau dưa, đậu nành đậu đỏ đậu xanh còn có mấy hạt đậu màu đen, mấy loại còn lại thì y không biết.

"Hi Nhi ngươi muốn mua mấy cây đậu này sao? Nó rất cứng, nấu lên lại lâu, phí củi lửa, nên không ai thích ăn" Tuấn ca nhi thấy Hi ca nhi nhìn chỗ kia không chớp mắt nên tò mò hỏi. Trước kia cũng có người nấu đậu nành ăn, bất quá nấu ra lại không có hương vị gi, lại khó ăn, vì thế nên không còn người muốn ăn nữa.

"Chính là ——" Tiểu phu lang có chút do dự.

Thông ca nhi thấy động tác câu nệ của y, lôi kéo y dừng lại ở cái sạp phía trước, quay đầu lại hỏi: "Phu quân của ngươi có phải biết cách làm hay không?"

Lưu Hi nhẹ gật đầu, y còn nhớ phu quân thường nhắc mãi chè đậu xanh đậu đỏ cùng nước đường, phu quân luôn có dáng vẻ tiếc hận không tìm được cây đậu, hiện tại vừa vặn tìm được, y khẳng định phải mang về cho phu quân.

"Mấy thứ này ăn ngon giống nấm sao?" Tuấn ca nhi hỏi, lần trước Hi ca nhi cùng Thông ca nhi đi hái nấm y cũng biết,Hi ca nhi còn cố ý đem đến cho y ăn thử, nấu canh thật sự cực kỳ ngon. Chỉ cần nghĩ như vậy, y cũng sẽ không ngăn cản Hi ca nhi mua nữa, không chừng Lục Duy còn biết cách chế biến nha.

"Không biết, bất quá phu quân nói ăn rất ngon, nếu mua đậu, ta còn muốn mua thêm chút đường" Lưu Hi nghiêm túc gật đầu nói, bắt đầu suy nghĩ về những gi phu quân nói, ngày thường phu quân chưa bao giờ sẽ gạt y, có cái gì đều sẽ nói với y, cho nên y cũng nhớ mua đậu là cũng phải mua đường, bằng không sẽ làm không được chè.

Thông ca nhi ngồi xổm xuống nhìn nhìn, dùng tay cầm đậu lên cẩn thận xem xét, nhìn rất tốt, mỗi một loại đều thực mới mẻ, lại có không ít loại, y hỏi: "Đậu này bán thế nào?"

Ca nhi kia không nghĩ tới thật sự có người muốn mua cây đậu, xem như hôm nay phu phu bọn họ có vận khí tốt, bọn họ chủ yếu là tới bán rau dưa trái cây, hiện giờ nghe thấy có người muốn cây đậu, có chút kinh hỉ mà kêu phu quân bên cạnh: "Phu quân, có người muốn mua cây đậu."

Hán tử bên cạnh đang bận việc, nghe thấy hỏi chuyện cười nói: "Các ngươi mua loại nào?"

Lưu Hi tò mò mà nhìn vài loại y không biết, liền hỏi: "Cái này là loại gì?"

"Ở nơi này ta có bán sáu loại đậu, đậu nành,đậu đỏ,đậu xanh,đậu đen bo bo cùng gạo kê, đều do ta thu được từ trên núi, còn rất mới." Hán tử kia giới thiệu nói.

Lưu Hi ở trong lòng ước lượng một chút, sáu loại, mỗi loại đều có hơn nửa bao, hẳn là khoảng mười cân, mấy cây đậu này nếu bán cũng không đắt gi, chủ yếu là khi nấu có chút phiền toái,với số tiền trên tay, y hẳn là có thể mua được.

"Toàn bộ là bao nhiêu tiền?" Lưu Hi hỏi, thoạt nhìn giống như là Tiểu phu lang chưa hiểu sự đời.

Thông ca nhi cùng Tuấn ca nhi vốn là xem náo nhiệt, nghe thấy lời này vội vàng giữ chặt Hi ca nhi: "Hi Nhi, ngươi đừng manh động, mua nhiều như vậy để trong nhà cũng vô dụng, nếu không trước tiên mua một ít về thử?" Tính tình Lục Duy lại sủng y, nếu y đem tiền tiêu vào thứ không cần thiết, ít nhiều về nhà hắn cũng sẽ không vui.

Bất quá nếu Lục Duy mà biết, chắc chắn hắn sẽ hí điên như ngựa một đầu bốn cẳng chạy đến trả tiền, tiền hắn kiếm ra không phải để dưỡng phu lang sao, bao nhiêu đây thì lo gi.

Lưu Hi chớp chớp mắt, thực nghiêm túc nói: "Không sao đâu, ta tự biết mình đang làm gi, sẽ có chừng mực."

Ca nhi bán hàng cũng bị dọa một phen,y lớn như vậy vẫn là lần đầu thấy ca nhi vung tiền như nước,liền ấp úng mở miệng nói: "Vậy..tất cả chỗ đậu này, tính ngươi mươi lăm đồng".

Lưu Hi có chút ngạc nhiên mà nhìn y, rẻ như vậy thật tốt nha, lần này y mang theo tới một trăm đồng tiền phu quân cho, phu quân không cho y động tới hộp đựng tiền nhỏ, buổi sáng ra cửa liền cho y một trăm đồng.

"Ta lấy hết, phiền ngươi để gọn một chút?" Lưu Hi vui vẻ cười nói.

_________________________________

Tới chương này tôi muốn xin lỗi bác lientran đã giới thiệu cho tôi "bộ cử án tề mi", tuy chương ngắn nhưng độ bức xúc không nhẹ, ban đầu tôi định xong bộ này sẽ nhảy hố bộ cử án tề mi vì đọc review thấy rất hợp gu, nhưng khi đọc rồi thấy tôi không đủ khả năng edit bộ này, ngược quá.

Bình luận

Truyện đang đọc