CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa dứt lời, cửa của phòng bao mà cô ta đi ra lại hé mở, một giọng nói trêu tức vang lên: "Đi gì chứ. Hai em đã là đàn chị đàn em, thế thì cùng vào giúp tôi đi."  

Advertisement

Một người đàn ông bước ra khỏi cửa phòng bao, mà ông ta chính là Tần Hiếu Minh. Mặt ông ta hơi ửng đỏ, ánh mắt có vẻ mơ mơ màng màng, mùi rượu nồng tỏa ra từ người ông ta. Hiển nhiên, ông ta đã uống không ít rượu.  

Advertisement

Tần Hiếu Minh híp mắt đánh giá Dương Lộc, trong mắt ánh lên vẻ tham lam và thèm khát, ông ta vươn tay túm lấy Dương Lộc: "Em gái đẹp này, uống hai chén giúp anh nào."  

Dương Lộc và Nhiễm Tiểu Lan đều là những người con gái có tư sắc, nhưng khí chất của Dương Lộc có phần nhỉnh hơn. Vì là người có địa vị cao nên khi nghiêm mặt, cô ấy tạo cho người ta một cảm giác cao ngạo, khó tiếp cận, điều này càng khơi gợi h@m muốn chinh phục của người sở hữu tập đoàn kinh doanh lớn như Tần Hiếu Minh.

“Hừ.” Dương Lộc nhíu chặt, dùng tay đánh bật bàn tay của Tần Hiếu Minh ra. Cô cũng đi theo Đường Tuấn học được một chút kỹ xảo vật lộn, do sự khinh thường củaTần Hiếu Minh và do uống rượu say khướt nên mới bị cô ta đánh lui.  

Nhưng Tần Hiếu Minh không những không giận mà còn lấy làm mừng, dùng đầu lưỡi liếm liếm chỗ bị Dương Lộc đánh bật ra, dáng vẻ kia nhìn có chút biến thái xấu xa: “Tôi thích nhất dáng vẻ hung ác này của cô đấy, chúng ta nhất định sẽ có một trải nghiệm tuyệt vời.”  

Dương Lộc nhíu mày, một chưởng này của cô có thể khiến người bình thường đau đến ngã xuống đất. Nhưng Tần Hiếu Minh thế mà mặt không hề đổi sắc, rõ ràng võ công cũng không hề kém.  

“Chị Dương, chị đừng có xía vào chuyện của em. Lần này là do em quá ngu ngốc, ký hợp đồng với bọn chúng. Cứ tưởng có thể tiến vào ngành giải trí, không nghĩ tới lại phải đến tiếp rượu.” Nhiễm Tiểu Lan cắn chặt răng giận dữ nói.  

“Có chuyện gì thế?” Dương Lộc hỏi.  

Nhiễm Tiểu Lan nhanh chóng kể lại tất cả mọi chuyện, hóa ra là do Diệp Thanh Phương lừa bọn họ.  

Mấy ngày trước Diệp Thanh Phương tìm đến mấy cô gái khá xuất sắc ở đại học Vinh, bảo là muốn bồi dưỡng bọn họ bước chân vào ngành giải trí, chỉ là trước khi ký kết hợp đồng tham gia một buổi huấn luyện là được. Những cô gái này này trong lòng hoặc nhiều hoặc ít đều có mộng minh tinh, lại thêm Diệp Thanh Phương chính là một trong mười thanh niên kiệt xuất nhất trong tỉnh, bọn họ cũng không suy nghĩ nhiều liền ký hợp đồng. Hôm nay Diệp Thanh Phương gọi bọn họ đến nói là tham gia huấn luyện, không nghĩ tới là bồi tiếp rượu với Tần Hiếu Minh. Bồi rượu cũng thôi đi, dù sao nữ minh tinh giá cao bồi rượu cũng là bình thường. Nhưng Tần Hiếu Minh lại còn động tay động chân, Nhiễm Tiểu Lan tự nhiên là không thể nào nhịn được.  

“Mười thanh niên kiệt xuất, căn bản chính là mặt người dạ thú.” Nói xong lời cuối cùng, Nhiễm Tiểu Lan hung tợn nói. Trong hợp đồng bọn họ ký có ghi nếu vi phạm hợp đồng thì sẽ phải bồi thường năm mươi triệu tiền hợp đồng, Nhiễm Tiểu Lan mặc dù gia cảnh khá tốt nhưng cũng không có nhiều tiền như thế. Hơn nữa chuyện này nếu lộ ra ra ngoài thì làm sao còn mặt mũi ra đường nhìn người khác nữa. Bởi vậy nên cô vô cùng thống hận Diệp Thanh Phương.  

“Ha ha, Diệp tổng cũng đâu có lừa các cô, chỉ cần các cô phục vụ cho ta khiến ta cảm thấy thoải mái, đến lúc đó tôi tốn mấy triệu giúp các cô lăng xê một chút, trở thành minh tinh nổi tiếng không phải chỉ trong một nốt nhạc thôi sao?” Tần Hiếu Minh híp mắt nhìn Dương Lộc và Nhiễm Tiểu Lan với ánh mắt vô cùng dâm đãng.  

“Diệp Thanh Phương đâu rồi?” Dương Lộc hỏi Nhiễm Tiểu Lan. Chính cô cũng là con gái, gặp phải loại chuyện này Dương Lộc làm sao có thể không giúp đỡ giải quyết.  

Nhiễm Tiểu Lan do dự một hồi, ấp úng nói: “Anh ta vẫn còn ở bên trong.”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi